Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 4 - Chương 125: Vinh Dự Thăng Cấp Thành Tình Địch Của Các Nàng

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Ô ô, có thể không đi được không!Hiên Vương, ngươi đi ra ngoài cầu phúc thì cứ cầu phúc, mấy ngày cầu phúc này thật tốt a, tại sao trở về nhanh như vậy?Ngươi. . . . . . Thật là. . . . . .Ô ô, Lộ Nhi ở trong lòng vì mình mà ai thán, cẩn thận hỏi:“Chu quản gia, hiện tại cháu cảm thấy rất khó chịu, có thể. . . . . .”Ô ô, nàng không muốn đi, dù có đánh chết nàng cũng không muốn đi bây giờ!Để cho nhiều nữ nhân chờ đợi mình như vậy, sẽ có quả ngon mà ăn sao?“Tiểu thư, người cũng biết tính khí Vương gia, tiểu thư xem. . . . . .”Chuyện này. . . . . .Chuyện này rõ ràng chính là uy h**p!Lộ Nhi thở dài, vừa rồi nàng là nói đánh chết nàng cũng không muốn đi ngay lúc này, nhưng bây giờ không có ai đánh nàng, nàng còn sống, cũng chỉ có thể. . . . . .Cũng đành phải đi qua đó. . . . . .Aiz, thật là khổ.Nàng chấp nhận cúi đầu, gian phòng Tuệ Nhi gần ngay trước mắt nhưng nàng không thể đến xem một chút ——Những nữ nhân kia thật nhàm chán, nàng cũng không muốn nhìn ánh mắt giết người của bọn họ !Đáng thương a, đáng thương. . . . . .Lộ Nhi ai thán, lặng lẽ đi, nhưng trước khi đến đại sảnh nàng khẽ cắn răng dường như cố lấy dũng khí, Lộ Nhi mới kiên cường bước vào. . . . . .Bên trong phòng thật huyên náo nhưng khi thấy Lộ Nhi đi vào, trong nháy mắt tất cả là một mảnh yên tĩnh ——Cảm giác này đặc biệt giống như là đại minh tinh lên sân khấu!Ô ô, nhưng nàng không phải là đại minh tinh, nàng chỉ là một phụ nữ bé nhỏ mang thai, là một phụ nữ cực kỳ nhỏ bé cũng rất đáng thương đang mang thai mà thôi!“Ơ, cô nương rốt cục đã tới. . . . . . Lộ Nhi cô nương cũng thật kiêu căng, lại muốn làm phiền quản gia đi mời. . . . . .”Người nói chuyện là Ngọc Hà, hai mắt của nàng mang theo nụ cười xinh đẹp, thanh âm cũng mềm mại ngọt ngào nhưng lời nói lại. . . .

Ô ô, có thể không đi được không!

Hiên Vương, ngươi đi ra ngoài cầu phúc thì cứ cầu phúc, mấy ngày cầu phúc này thật tốt a, tại sao trở về nhanh như vậy?

Ngươi. . . . . . Thật là. . . . . .

Ô ô, Lộ Nhi ở trong lòng vì mình mà ai thán, cẩn thận hỏi:

“Chu quản gia, hiện tại cháu cảm thấy rất khó chịu, có thể. . . . . .”

Ô ô, nàng không muốn đi, dù có đánh chết nàng cũng không muốn đi bây giờ!

Để cho nhiều nữ nhân chờ đợi mình như vậy, sẽ có quả ngon mà ăn sao?

“Tiểu thư, người cũng biết tính khí Vương gia, tiểu thư xem. . . . . .”

Chuyện này. . . . . .

Chuyện này rõ ràng chính là uy h**p!

Lộ Nhi thở dài, vừa rồi nàng là nói đánh chết nàng cũng không muốn đi ngay lúc này, nhưng bây giờ không có ai đánh nàng, nàng còn sống, cũng chỉ có thể. . . . . .

Cũng đành phải đi qua đó. . . . . .

Aiz, thật là khổ.

Nàng chấp nhận cúi đầu, gian phòng Tuệ Nhi gần ngay trước mắt nhưng nàng không thể đến xem một chút ——

Những nữ nhân kia thật nhàm chán, nàng cũng không muốn nhìn ánh mắt giết người của bọn họ !

Đáng thương a, đáng thương. . . . . .

Lộ Nhi ai thán, lặng lẽ đi, nhưng trước khi đến đại sảnh nàng khẽ cắn răng dường như cố lấy dũng khí, Lộ Nhi mới kiên cường bước vào. . . . . .

Bên trong phòng thật huyên náo nhưng khi thấy Lộ Nhi đi vào, trong nháy mắt tất cả là một mảnh yên tĩnh ——

Cảm giác này đặc biệt giống như là đại minh tinh lên sân khấu!

Ô ô, nhưng nàng không phải là đại minh tinh, nàng chỉ là một phụ nữ bé nhỏ mang thai, là một phụ nữ cực kỳ nhỏ bé cũng rất đáng thương đang mang thai mà thôi!

“Ơ, cô nương rốt cục đã tới. . . . . . Lộ Nhi cô nương cũng thật kiêu căng, lại muốn làm phiền quản gia đi mời. . . . . .”

Người nói chuyện là Ngọc Hà, hai mắt của nàng mang theo nụ cười xinh đẹp, thanh âm cũng mềm mại ngọt ngào nhưng lời nói lại. . . .

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Ô ô, có thể không đi được không!Hiên Vương, ngươi đi ra ngoài cầu phúc thì cứ cầu phúc, mấy ngày cầu phúc này thật tốt a, tại sao trở về nhanh như vậy?Ngươi. . . . . . Thật là. . . . . .Ô ô, Lộ Nhi ở trong lòng vì mình mà ai thán, cẩn thận hỏi:“Chu quản gia, hiện tại cháu cảm thấy rất khó chịu, có thể. . . . . .”Ô ô, nàng không muốn đi, dù có đánh chết nàng cũng không muốn đi bây giờ!Để cho nhiều nữ nhân chờ đợi mình như vậy, sẽ có quả ngon mà ăn sao?“Tiểu thư, người cũng biết tính khí Vương gia, tiểu thư xem. . . . . .”Chuyện này. . . . . .Chuyện này rõ ràng chính là uy h**p!Lộ Nhi thở dài, vừa rồi nàng là nói đánh chết nàng cũng không muốn đi ngay lúc này, nhưng bây giờ không có ai đánh nàng, nàng còn sống, cũng chỉ có thể. . . . . .Cũng đành phải đi qua đó. . . . . .Aiz, thật là khổ.Nàng chấp nhận cúi đầu, gian phòng Tuệ Nhi gần ngay trước mắt nhưng nàng không thể đến xem một chút ——Những nữ nhân kia thật nhàm chán, nàng cũng không muốn nhìn ánh mắt giết người của bọn họ !Đáng thương a, đáng thương. . . . . .Lộ Nhi ai thán, lặng lẽ đi, nhưng trước khi đến đại sảnh nàng khẽ cắn răng dường như cố lấy dũng khí, Lộ Nhi mới kiên cường bước vào. . . . . .Bên trong phòng thật huyên náo nhưng khi thấy Lộ Nhi đi vào, trong nháy mắt tất cả là một mảnh yên tĩnh ——Cảm giác này đặc biệt giống như là đại minh tinh lên sân khấu!Ô ô, nhưng nàng không phải là đại minh tinh, nàng chỉ là một phụ nữ bé nhỏ mang thai, là một phụ nữ cực kỳ nhỏ bé cũng rất đáng thương đang mang thai mà thôi!“Ơ, cô nương rốt cục đã tới. . . . . . Lộ Nhi cô nương cũng thật kiêu căng, lại muốn làm phiền quản gia đi mời. . . . . .”Người nói chuyện là Ngọc Hà, hai mắt của nàng mang theo nụ cười xinh đẹp, thanh âm cũng mềm mại ngọt ngào nhưng lời nói lại. . . .

Quyển 4 - Chương 125: Vinh Dự Thăng Cấp Thành Tình Địch Của Các Nàng