Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 4 - Chương 126: Tiếp Tục Quạt Gió Đốt Lửa

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Haiz, Lộ Nhi không thèm để ý, trực tiếp lướt qua, nổi giận nhìn Hiên Vương!Lộ Nhi không để ý đến nàng ta, không thể nghi ngờ chính là cho Ngọc Hà một cái bạt tai thật mạnh, đôi mi thanh tú của nàng ta vừa nhíu lại, nụ cười trên mặt thiếu chút nữa không giữ được.Ngọc Hà há hốc mồm, muốn nổi giận nhưng hết lần này tới lần khác, Vương gia vẫn ở bên cạnh, cái gì nàng cũng không thể nói ra được.“Vương gia, ngươi không phải nói muốn chia đồ sao? Vừa rồi đúng lúc ta có việc phải ra ngoài cho nên mới tới chậm một chút!”Nàng đúng là đã ký khế ước bán thân nhưng tại sao hắn cứ muốn nhắm vào nàng như vậy?Hắn không biết, lòng ghen tỵ của nữ nhân rất đáng sợ sao?Nàng và hắn từng có một đêm duyên phận nhưng trừ lần đó ra, nàng cũng chưa từng coi là nữ nhân của hắn, nhưng hắn ——Lại nhẫn tâm đem nàng đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió trong tranh đấu của nữ nhân ở Vương phủ!Tại sao? Tại sao muốn làm như vậy?Làm như vậy với một phụ nữ mang thai là công bằng sao?Vương gia, ngươi hận ta sao? Ta chưa từng làm chuyện gì có lỗi với ngươi, tại sao ngươi lại đối xử với ta như vậy?“Ừ, ở bên kia, nàng chọn trước vài thứ đi!”Lạnh lùng nhìn sự tức giận của nàng, đúng vậy, trong đôi mắt đẹp của nàng, tràn đầy lửa giận!Tâm của hắn cũng vì thế mà run rẩy một chút:Lộ Nhi, ta đi nhiều ngày như vậy, nàng không nhớ ta dù chỉ một chút sao?Làm sao nàng có thể tuyệt tình như vậy?Mấy ngày nay, ta rất nhớ nàng!Rất muốn nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của nàng, bộ dạng lấy lòng của nàng nhưng nàng có vẻ tức giận, là dáng vẻ. . . . . .Rất muốn nhìn thấy nàng, rất muốn rất muốn. . . . . .Nhưng hết lần này tới lần khác, làm thế nào cũng không thể phân thân.Trở về phủ, hắn còn tưởng rằng nàng sẽ ra nghênh tiếp hắn, nhưng nhiều nữ nhân như vậy, vì sao lại chỉ thiếu một mình nàng?Lộ Nhi, nàng thật sự không nhớ ta sao?Lộ Nhi nhăn mày, nhìn theo tay của hắn, dĩ nhiên cũng nhìn thấy cái rương kia, nhưng

Haiz, Lộ Nhi không thèm để ý, trực tiếp lướt qua, nổi giận nhìn Hiên Vương!

Lộ Nhi không để ý đến nàng ta, không thể nghi ngờ chính là cho Ngọc Hà một cái bạt tai thật mạnh, đôi mi thanh tú của nàng ta vừa nhíu lại, nụ cười trên mặt thiếu chút nữa không giữ được.

Ngọc Hà há hốc mồm, muốn nổi giận nhưng hết lần này tới lần khác, Vương gia vẫn ở bên cạnh, cái gì nàng cũng không thể nói ra được.

“Vương gia, ngươi không phải nói muốn chia đồ sao? Vừa rồi đúng lúc ta có việc phải ra ngoài cho nên mới tới chậm một chút!”

Nàng đúng là đã ký khế ước bán thân nhưng tại sao hắn cứ muốn nhắm vào nàng như vậy?

Hắn không biết, lòng ghen tỵ của nữ nhân rất đáng sợ sao?

Nàng và hắn từng có một đêm duyên phận nhưng trừ lần đó ra, nàng cũng chưa từng coi là nữ nhân của hắn, nhưng hắn ——

Lại nhẫn tâm đem nàng đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió trong tranh đấu của nữ nhân ở Vương phủ!

Tại sao? Tại sao muốn làm như vậy?

Làm như vậy với một phụ nữ mang thai là công bằng sao?

Vương gia, ngươi hận ta sao? Ta chưa từng làm chuyện gì có lỗi với ngươi, tại sao ngươi lại đối xử với ta như vậy?

“Ừ, ở bên kia, nàng chọn trước vài thứ đi!”

Lạnh lùng nhìn sự tức giận của nàng, đúng vậy, trong đôi mắt đẹp của nàng, tràn đầy lửa giận!

Tâm của hắn cũng vì thế mà run rẩy một chút:

Lộ Nhi, ta đi nhiều ngày như vậy, nàng không nhớ ta dù chỉ một chút sao?

Làm sao nàng có thể tuyệt tình như vậy?

Mấy ngày nay, ta rất nhớ nàng!

Rất muốn nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của nàng, bộ dạng lấy lòng của nàng nhưng nàng có vẻ tức giận, là dáng vẻ. . . . . .

Rất muốn nhìn thấy nàng, rất muốn rất muốn. . . . . .

Nhưng hết lần này tới lần khác, làm thế nào cũng không thể phân thân.

Trở về phủ, hắn còn tưởng rằng nàng sẽ ra nghênh tiếp hắn, nhưng nhiều nữ nhân như vậy, vì sao lại chỉ thiếu một mình nàng?

Lộ Nhi, nàng thật sự không nhớ ta sao?

Lộ Nhi nhăn mày, nhìn theo tay của hắn, dĩ nhiên cũng nhìn thấy cái rương kia, nhưng

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Haiz, Lộ Nhi không thèm để ý, trực tiếp lướt qua, nổi giận nhìn Hiên Vương!Lộ Nhi không để ý đến nàng ta, không thể nghi ngờ chính là cho Ngọc Hà một cái bạt tai thật mạnh, đôi mi thanh tú của nàng ta vừa nhíu lại, nụ cười trên mặt thiếu chút nữa không giữ được.Ngọc Hà há hốc mồm, muốn nổi giận nhưng hết lần này tới lần khác, Vương gia vẫn ở bên cạnh, cái gì nàng cũng không thể nói ra được.“Vương gia, ngươi không phải nói muốn chia đồ sao? Vừa rồi đúng lúc ta có việc phải ra ngoài cho nên mới tới chậm một chút!”Nàng đúng là đã ký khế ước bán thân nhưng tại sao hắn cứ muốn nhắm vào nàng như vậy?Hắn không biết, lòng ghen tỵ của nữ nhân rất đáng sợ sao?Nàng và hắn từng có một đêm duyên phận nhưng trừ lần đó ra, nàng cũng chưa từng coi là nữ nhân của hắn, nhưng hắn ——Lại nhẫn tâm đem nàng đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió trong tranh đấu của nữ nhân ở Vương phủ!Tại sao? Tại sao muốn làm như vậy?Làm như vậy với một phụ nữ mang thai là công bằng sao?Vương gia, ngươi hận ta sao? Ta chưa từng làm chuyện gì có lỗi với ngươi, tại sao ngươi lại đối xử với ta như vậy?“Ừ, ở bên kia, nàng chọn trước vài thứ đi!”Lạnh lùng nhìn sự tức giận của nàng, đúng vậy, trong đôi mắt đẹp của nàng, tràn đầy lửa giận!Tâm của hắn cũng vì thế mà run rẩy một chút:Lộ Nhi, ta đi nhiều ngày như vậy, nàng không nhớ ta dù chỉ một chút sao?Làm sao nàng có thể tuyệt tình như vậy?Mấy ngày nay, ta rất nhớ nàng!Rất muốn nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của nàng, bộ dạng lấy lòng của nàng nhưng nàng có vẻ tức giận, là dáng vẻ. . . . . .Rất muốn nhìn thấy nàng, rất muốn rất muốn. . . . . .Nhưng hết lần này tới lần khác, làm thế nào cũng không thể phân thân.Trở về phủ, hắn còn tưởng rằng nàng sẽ ra nghênh tiếp hắn, nhưng nhiều nữ nhân như vậy, vì sao lại chỉ thiếu một mình nàng?Lộ Nhi, nàng thật sự không nhớ ta sao?Lộ Nhi nhăn mày, nhìn theo tay của hắn, dĩ nhiên cũng nhìn thấy cái rương kia, nhưng

Quyển 4 - Chương 126: Tiếp Tục Quạt Gió Đốt Lửa