Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 4 - Chương 128: Vương Gia, Đừng Đùa Ta

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Lộ Nhi, nàng xem cái này có đẹp không? Rất hợp với nàng. . . . . .”Không biết từ lúc nào Hiên Vương đã đi tới, đôi mắt đảo qua, từ bên trong lấy ra một cây trâm hình bách hợp bằng bạch ngọc.“Ta. . . . . .”Lộ Nhi ngẩng đầu lên, nhìn hắn đứng trước mặt mình, mà cây trâm đó càng gần ngay trước mắt.“Bách hợp thanh nhã, cũng chỉ có thể xứng với Lộ Nhi của ta. . . . . .”Nhìn búi tóc trên đầu nàng, mắt hắn như cười khẽ, cả khuôn mặt giống như hoa mai nở rộ trong ngày đông.Ngón tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng cầm ngọc trâm, càng tôn thêm màu trắng tinh khiết của bạch ngọc.Ngón tay khẽ vừa động, bách hợp đã rơi vào búi tóc của Lộ Nhi, cài vào mái tóc đen nhánh sáng bóng.“Ngươi. . . . . .”Rất khó tưởng tượng nhu tình của hắn bỗng nhiên thể hiện ra như vậy, Lộ Nhi ngơ ngác, có chút không hiểu rõ lý do.“Vương gia, Ngọc Hà cũng muốn chọn một. . . . . .”Cảm giác được không khí bất thường giữa hai người, Ngọc Hà nắm tay thật chặt, lắc lắc vòng eo mảnh khảnh đi tới, thanh âm cũng thật yêu kiều.Trong mắt Hương Linh hiện lên tia khó hiểu, hai mắt len lén nhìn hành động của Lộ Nhi và Hiên Vương——Vương gia cho tới bây giờ cũng chưa từng giúp ai cài trâm, đây là không phải là nói. . . . . .Trong lòng cực kỳ căng thẳng, nàng thật sự không dám tưởng tượng. . . . . .Mà Ngọc Hà kia trong lúc vô tình thoáng nhìn qua Hương Linh, càng thêm giễu cợt nàng ta khinh địch.Tuyết Phù mặc sa y màu hồng phấn, khoác lên thân thể xinh đẹp yểu điệu, đôi mắt nàng đáng thương nhìn Hiên Vương, chỉ tiếc Hiên Vương vẫn chưa từng nhìn nàng!Môi mỏng cắn chặt, ánh mắt nổi giận nhìn về phía Lộ Nhi, là thân thể mập mạp kia ——Nàng ta chẳng lẽ thật sự là nữ nhân của Vương gia ?Bọn họ nói, đứa bé trong bụng của nàng ta không phải của Vương gia nhưng nếu quả như thật là như vậy, vì sao Vương gia lại đối xử tốt với nàng ta như thế?

“Lộ Nhi, nàng xem cái này có đẹp không? Rất hợp với nàng. . . . . .”

Không biết từ lúc nào Hiên Vương đã đi tới, đôi mắt đảo qua, từ bên trong lấy ra một cây trâm hình bách hợp bằng bạch ngọc.

“Ta. . . . . .”

Lộ Nhi ngẩng đầu lên, nhìn hắn đứng trước mặt mình, mà cây trâm đó càng gần ngay trước mắt.

“Bách hợp thanh nhã, cũng chỉ có thể xứng với Lộ Nhi của ta. . . . . .”

Nhìn búi tóc trên đầu nàng, mắt hắn như cười khẽ, cả khuôn mặt giống như hoa mai nở rộ trong ngày đông.

Ngón tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng cầm ngọc trâm, càng tôn thêm màu trắng tinh khiết của bạch ngọc.

Ngón tay khẽ vừa động, bách hợp đã rơi vào búi tóc của Lộ Nhi, cài vào mái tóc đen nhánh sáng bóng.

“Ngươi. . . . . .”

Rất khó tưởng tượng nhu tình của hắn bỗng nhiên thể hiện ra như vậy, Lộ Nhi ngơ ngác, có chút không hiểu rõ lý do.

“Vương gia, Ngọc Hà cũng muốn chọn một. . . . . .”

Cảm giác được không khí bất thường giữa hai người, Ngọc Hà nắm tay thật chặt, lắc lắc vòng eo mảnh khảnh đi tới, thanh âm cũng thật yêu kiều.

Trong mắt Hương Linh hiện lên tia khó hiểu, hai mắt len lén nhìn hành động của Lộ Nhi và Hiên Vương——

Vương gia cho tới bây giờ cũng chưa từng giúp ai cài trâm, đây là không phải là nói. . . . . .

Trong lòng cực kỳ căng thẳng, nàng thật sự không dám tưởng tượng. . . . . .

Mà Ngọc Hà kia trong lúc vô tình thoáng nhìn qua Hương Linh, càng thêm giễu cợt nàng ta khinh địch.

Tuyết Phù mặc sa y màu hồng phấn, khoác lên thân thể xinh đẹp yểu điệu, đôi mắt nàng đáng thương nhìn Hiên Vương, chỉ tiếc Hiên Vương vẫn chưa từng nhìn nàng!

Môi mỏng cắn chặt, ánh mắt nổi giận nhìn về phía Lộ Nhi, là thân thể mập mạp kia ——

Nàng ta chẳng lẽ thật sự là nữ nhân của Vương gia ?

Bọn họ nói, đứa bé trong bụng của nàng ta không phải của Vương gia nhưng nếu quả như thật là như vậy, vì sao Vương gia lại đối xử tốt với nàng ta như thế?

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Lộ Nhi, nàng xem cái này có đẹp không? Rất hợp với nàng. . . . . .”Không biết từ lúc nào Hiên Vương đã đi tới, đôi mắt đảo qua, từ bên trong lấy ra một cây trâm hình bách hợp bằng bạch ngọc.“Ta. . . . . .”Lộ Nhi ngẩng đầu lên, nhìn hắn đứng trước mặt mình, mà cây trâm đó càng gần ngay trước mắt.“Bách hợp thanh nhã, cũng chỉ có thể xứng với Lộ Nhi của ta. . . . . .”Nhìn búi tóc trên đầu nàng, mắt hắn như cười khẽ, cả khuôn mặt giống như hoa mai nở rộ trong ngày đông.Ngón tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng cầm ngọc trâm, càng tôn thêm màu trắng tinh khiết của bạch ngọc.Ngón tay khẽ vừa động, bách hợp đã rơi vào búi tóc của Lộ Nhi, cài vào mái tóc đen nhánh sáng bóng.“Ngươi. . . . . .”Rất khó tưởng tượng nhu tình của hắn bỗng nhiên thể hiện ra như vậy, Lộ Nhi ngơ ngác, có chút không hiểu rõ lý do.“Vương gia, Ngọc Hà cũng muốn chọn một. . . . . .”Cảm giác được không khí bất thường giữa hai người, Ngọc Hà nắm tay thật chặt, lắc lắc vòng eo mảnh khảnh đi tới, thanh âm cũng thật yêu kiều.Trong mắt Hương Linh hiện lên tia khó hiểu, hai mắt len lén nhìn hành động của Lộ Nhi và Hiên Vương——Vương gia cho tới bây giờ cũng chưa từng giúp ai cài trâm, đây là không phải là nói. . . . . .Trong lòng cực kỳ căng thẳng, nàng thật sự không dám tưởng tượng. . . . . .Mà Ngọc Hà kia trong lúc vô tình thoáng nhìn qua Hương Linh, càng thêm giễu cợt nàng ta khinh địch.Tuyết Phù mặc sa y màu hồng phấn, khoác lên thân thể xinh đẹp yểu điệu, đôi mắt nàng đáng thương nhìn Hiên Vương, chỉ tiếc Hiên Vương vẫn chưa từng nhìn nàng!Môi mỏng cắn chặt, ánh mắt nổi giận nhìn về phía Lộ Nhi, là thân thể mập mạp kia ——Nàng ta chẳng lẽ thật sự là nữ nhân của Vương gia ?Bọn họ nói, đứa bé trong bụng của nàng ta không phải của Vương gia nhưng nếu quả như thật là như vậy, vì sao Vương gia lại đối xử tốt với nàng ta như thế?

Quyển 4 - Chương 128: Vương Gia, Đừng Đùa Ta