Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 4 - Chương 187: Không Thể Ôm Lấy Nàng
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Nhưng trải qua hôm nay, hắn mới phát hiện, thật ra Lộ Nhi cũng không đơn giản như trong tưởng tượng của hắn.Một Khánh Vương vẫn chưa hoàn toàn giải quyết, hôm nay lại thêm một Cô Ưng.“Không muốn, không nên tới. . . . Mạng của ta không đáng bao nhiêu tiền. . .”Đang suy tư, Lộ Nhi chợt hoảng sợ hô lên. Hiên Vương vội vàng quay đầu, chỉ thấy sắc mặt nàng tái nhợt dường như trong suốt.“Lộ Nhi, Lộ Nhi, không sao, không sao. . . . . .”Bắt được tay Lộ Nhi, Hiên Vương đau lòng an ủi nàng.Lộ Nhi nhăn mày, chợt khóc lóc nói:“Ta đã làm sai điều gì? Ta cũng chưa từng đắc tội ai. . . . . . Tại sao. . . . . .”Trong lòng đau xót, Lộ Nhi thật sự biết có người muốn giết nàng, nhưng nàng chưa từng nói với mình!Là hắn không đáng tin phải không ?Trong lòng đau xót, Lộ Nhi cho dù không tin hắn, cũng là hắn tự tìm. . . . . .“Lộ Nhi, ta bảo vệ nàng, không sao!”Nhẹ nhàng vỗ vai Lộ Nhi, Hiên Vương kiên định nói. Qua hồi lâu, trong giấc mộng Lộ Nhi mới an tĩnh lại nhưng chân mày vẫn luôn nhíu chặt.Đêm cũng không còn sớm, hắn nên nghỉ ngơi.Hắn mặt nguyên y phục nằm thẳng trên giường, Lộ Nhi hướng trong ngực hắn chui chui, thân thể cũng từ từ dịu xuống.————“Nàng đã đã tỉnh lại sao?”Thấy {ám vệ} tới đây, bàn tay Khánh Vương nắm chặt chợt buông ra, thân thể căng thẳng hơn nửa ngày cũng buông lỏng.“Hồi Vương gia, đúng vậy. . . . . .”“Đang ở Ngạo Vũ Các?”Mày kiếm khẽ nhíu, tay vừa mới buông ra lại một lần nữa nắm thật chặt.Ngạo Vũ Các, cấm địa ở Hiên Vương Phủ, tẩm cung của Hiên Vương, còn chưa từng có nữ nhân nào ngủ qua đêm.“Vương gia. . . . . .”{ám vệ} bất an cúi đầu, hắn không hiểu ý tứ Vương gia, nhưng điều Vương gia hỏi cũng là sự thật!
Nhưng trải qua hôm nay, hắn mới phát hiện, thật ra Lộ Nhi cũng không đơn giản như trong tưởng tượng của hắn.
Một Khánh Vương vẫn chưa hoàn toàn giải quyết, hôm nay lại thêm một Cô Ưng.
“Không muốn, không nên tới. . . . Mạng của ta không đáng bao nhiêu tiền. . .”
Đang suy tư, Lộ Nhi chợt hoảng sợ hô lên. Hiên Vương vội vàng quay đầu, chỉ thấy sắc mặt nàng tái nhợt dường như trong suốt.
“Lộ Nhi, Lộ Nhi, không sao, không sao. . . . . .”
Bắt được tay Lộ Nhi, Hiên Vương đau lòng an ủi nàng.
Lộ Nhi nhăn mày, chợt khóc lóc nói:
“Ta đã làm sai điều gì? Ta cũng chưa từng đắc tội ai. . . . . . Tại sao. . . . . .”
Trong lòng đau xót, Lộ Nhi thật sự biết có người muốn giết nàng, nhưng nàng chưa từng nói với mình!
Là hắn không đáng tin phải không ?
Trong lòng đau xót, Lộ Nhi cho dù không tin hắn, cũng là hắn tự tìm. . . . . .
“Lộ Nhi, ta bảo vệ nàng, không sao!”
Nhẹ nhàng vỗ vai Lộ Nhi, Hiên Vương kiên định nói. Qua hồi lâu, trong giấc mộng Lộ Nhi mới an tĩnh lại nhưng chân mày vẫn luôn nhíu chặt.
Đêm cũng không còn sớm, hắn nên nghỉ ngơi.
Hắn mặt nguyên y phục nằm thẳng trên giường, Lộ Nhi hướng trong ngực hắn chui chui, thân thể cũng từ từ dịu xuống.
————
“Nàng đã đã tỉnh lại sao?”
Thấy {ám vệ} tới đây, bàn tay Khánh Vương nắm chặt chợt buông ra, thân thể căng thẳng hơn nửa ngày cũng buông lỏng.
“Hồi Vương gia, đúng vậy. . . . . .”
“Đang ở Ngạo Vũ Các?”
Mày kiếm khẽ nhíu, tay vừa mới buông ra lại một lần nữa nắm thật chặt.
Ngạo Vũ Các, cấm địa ở Hiên Vương Phủ, tẩm cung của Hiên Vương, còn chưa từng có nữ nhân nào ngủ qua đêm.
“Vương gia. . . . . .”
{ám vệ} bất an cúi đầu, hắn không hiểu ý tứ Vương gia, nhưng điều Vương gia hỏi cũng là sự thật!
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Nhưng trải qua hôm nay, hắn mới phát hiện, thật ra Lộ Nhi cũng không đơn giản như trong tưởng tượng của hắn.Một Khánh Vương vẫn chưa hoàn toàn giải quyết, hôm nay lại thêm một Cô Ưng.“Không muốn, không nên tới. . . . Mạng của ta không đáng bao nhiêu tiền. . .”Đang suy tư, Lộ Nhi chợt hoảng sợ hô lên. Hiên Vương vội vàng quay đầu, chỉ thấy sắc mặt nàng tái nhợt dường như trong suốt.“Lộ Nhi, Lộ Nhi, không sao, không sao. . . . . .”Bắt được tay Lộ Nhi, Hiên Vương đau lòng an ủi nàng.Lộ Nhi nhăn mày, chợt khóc lóc nói:“Ta đã làm sai điều gì? Ta cũng chưa từng đắc tội ai. . . . . . Tại sao. . . . . .”Trong lòng đau xót, Lộ Nhi thật sự biết có người muốn giết nàng, nhưng nàng chưa từng nói với mình!Là hắn không đáng tin phải không ?Trong lòng đau xót, Lộ Nhi cho dù không tin hắn, cũng là hắn tự tìm. . . . . .“Lộ Nhi, ta bảo vệ nàng, không sao!”Nhẹ nhàng vỗ vai Lộ Nhi, Hiên Vương kiên định nói. Qua hồi lâu, trong giấc mộng Lộ Nhi mới an tĩnh lại nhưng chân mày vẫn luôn nhíu chặt.Đêm cũng không còn sớm, hắn nên nghỉ ngơi.Hắn mặt nguyên y phục nằm thẳng trên giường, Lộ Nhi hướng trong ngực hắn chui chui, thân thể cũng từ từ dịu xuống.————“Nàng đã đã tỉnh lại sao?”Thấy {ám vệ} tới đây, bàn tay Khánh Vương nắm chặt chợt buông ra, thân thể căng thẳng hơn nửa ngày cũng buông lỏng.“Hồi Vương gia, đúng vậy. . . . . .”“Đang ở Ngạo Vũ Các?”Mày kiếm khẽ nhíu, tay vừa mới buông ra lại một lần nữa nắm thật chặt.Ngạo Vũ Các, cấm địa ở Hiên Vương Phủ, tẩm cung của Hiên Vương, còn chưa từng có nữ nhân nào ngủ qua đêm.“Vương gia. . . . . .”{ám vệ} bất an cúi đầu, hắn không hiểu ý tứ Vương gia, nhưng điều Vương gia hỏi cũng là sự thật!