Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 4 - Chương 208: Hạnh Phúc Bình Thản
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Lộ Nhi khiếp sợ nháy mắt mấy cái, cứu nàng và không giết nàng, khoảng cách của hai chuyện này rất xa!Bọn họ cũng không có thâm giao gì, tổng cộng cũng chỉ gặp mặt hai lần mà thôi!Hơn nữa, nàng nói qua không muốn gặp hắn! Hắn là sát thủ, mà nàng chỉ là nữ nhân yếu đuối!Nàng không có lý tưởng trả thù cao xa rộng lớn, chẳng qua là hi vọng, hi vọng sinh hài tử ra thật tốt, bình an sống qua ngày là được!Thấy được Lộ Nhi khiếp sợ, Hiên Vương thở dài nói:“Lộ Nhi, không nên suy nghĩ nhiều, về sau nàng luôn ở bên cạnh ta đi! Không nên ra khỏi Ngạo Vũ Các, biết chưa?”Lộ Nhi gật đầu một cái, Ngạo Vũ Các, thì ra chỗ ở hiện tại của nàng là Ngạo Vũ Các!Hiên Vương thân là Vương gia một tay cầm binh quyền, hắn vẫn luôn bề bộn nhiều việc. Mà Lộ Nhi biết chuyện tốn vạn lượng bạc thuê sát thủ, không nên truyền ra ngoài.Yên ổn ở nơi này, buổi tối hắn sẽ trở về, bọn họ cùng nhau dùng cơm, nói vài câu, sau đó ôm nhau ngủ!Cảm giác như thế, rất bình thản, cũng rất hạnh phúc!Thỉnh thoảng, nàng cũng khiến hắn tức giận, nhưng hắn sẽ không nổi giận, hắn sẽ đi đến phía trước cửa sổ, cố gắng hít mấy hơi, đè xuống lửa giận trong lòng.Mà Khánh Vương, kể từ khi nàng đến bên này cũng chưa đến đây lần nào!Hẳn là Hiên Vương không muốn hắn đến đây đi, Lộ Nhi thở dài nghĩ.Nha đầu ở Ngạo Vũ Các cũng không phải là rất nhiều, bên cạnh Lộ Nhi vẫn chỉ có hai người bọn Tiểu Tuệ.Nhưng Hiên Vương còn phái đến một phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, đã có gia đình, bọn Tiểu Tuệ gọi bà là phúc thẩm.Phúc thẩm rất khéo tay, Chu quản gia cũng tìm người mang đến vải vóc, châm tuyến, bà dặn Lộ Nhi nên chú ý cái gì, ăn cái gì, lo cho sinh hoạt hàng ngày của nàng.Mà lúc rảnh rỗi, bà sẽ bắt đầu may vá, làm rất nhiều quần áo, giầy mũ, nói là chuẩn bị cho đứa nhỏ
Lộ Nhi khiếp sợ nháy mắt mấy cái, cứu nàng và không giết nàng, khoảng cách của hai chuyện này rất xa!
Bọn họ cũng không có thâm giao gì, tổng cộng cũng chỉ gặp mặt hai lần mà thôi!
Hơn nữa, nàng nói qua không muốn gặp hắn! Hắn là sát thủ, mà nàng chỉ là nữ nhân yếu đuối!
Nàng không có lý tưởng trả thù cao xa rộng lớn, chẳng qua là hi vọng, hi vọng sinh hài tử ra thật tốt, bình an sống qua ngày là được!
Thấy được Lộ Nhi khiếp sợ, Hiên Vương thở dài nói:
“Lộ Nhi, không nên suy nghĩ nhiều, về sau nàng luôn ở bên cạnh ta đi! Không nên ra khỏi Ngạo Vũ Các, biết chưa?”
Lộ Nhi gật đầu một cái, Ngạo Vũ Các, thì ra chỗ ở hiện tại của nàng là Ngạo Vũ Các!
Hiên Vương thân là Vương gia một tay cầm binh quyền, hắn vẫn luôn bề bộn nhiều việc. Mà Lộ Nhi biết chuyện tốn vạn lượng bạc thuê sát thủ, không nên truyền ra ngoài.
Yên ổn ở nơi này, buổi tối hắn sẽ trở về, bọn họ cùng nhau dùng cơm, nói vài câu, sau đó ôm nhau ngủ!
Cảm giác như thế, rất bình thản, cũng rất hạnh phúc!
Thỉnh thoảng, nàng cũng khiến hắn tức giận, nhưng hắn sẽ không nổi giận, hắn sẽ đi đến phía trước cửa sổ, cố gắng hít mấy hơi, đè xuống lửa giận trong lòng.
Mà Khánh Vương, kể từ khi nàng đến bên này cũng chưa đến đây lần nào!
Hẳn là Hiên Vương không muốn hắn đến đây đi, Lộ Nhi thở dài nghĩ.
Nha đầu ở Ngạo Vũ Các cũng không phải là rất nhiều, bên cạnh Lộ Nhi vẫn chỉ có hai người bọn Tiểu Tuệ.
Nhưng Hiên Vương còn phái đến một phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, đã có gia đình, bọn Tiểu Tuệ gọi bà là phúc thẩm.
Phúc thẩm rất khéo tay, Chu quản gia cũng tìm người mang đến vải vóc, châm tuyến, bà dặn Lộ Nhi nên chú ý cái gì, ăn cái gì, lo cho sinh hoạt hàng ngày của nàng.
Mà lúc rảnh rỗi, bà sẽ bắt đầu may vá, làm rất nhiều quần áo, giầy mũ, nói là chuẩn bị cho đứa nhỏ
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Lộ Nhi khiếp sợ nháy mắt mấy cái, cứu nàng và không giết nàng, khoảng cách của hai chuyện này rất xa!Bọn họ cũng không có thâm giao gì, tổng cộng cũng chỉ gặp mặt hai lần mà thôi!Hơn nữa, nàng nói qua không muốn gặp hắn! Hắn là sát thủ, mà nàng chỉ là nữ nhân yếu đuối!Nàng không có lý tưởng trả thù cao xa rộng lớn, chẳng qua là hi vọng, hi vọng sinh hài tử ra thật tốt, bình an sống qua ngày là được!Thấy được Lộ Nhi khiếp sợ, Hiên Vương thở dài nói:“Lộ Nhi, không nên suy nghĩ nhiều, về sau nàng luôn ở bên cạnh ta đi! Không nên ra khỏi Ngạo Vũ Các, biết chưa?”Lộ Nhi gật đầu một cái, Ngạo Vũ Các, thì ra chỗ ở hiện tại của nàng là Ngạo Vũ Các!Hiên Vương thân là Vương gia một tay cầm binh quyền, hắn vẫn luôn bề bộn nhiều việc. Mà Lộ Nhi biết chuyện tốn vạn lượng bạc thuê sát thủ, không nên truyền ra ngoài.Yên ổn ở nơi này, buổi tối hắn sẽ trở về, bọn họ cùng nhau dùng cơm, nói vài câu, sau đó ôm nhau ngủ!Cảm giác như thế, rất bình thản, cũng rất hạnh phúc!Thỉnh thoảng, nàng cũng khiến hắn tức giận, nhưng hắn sẽ không nổi giận, hắn sẽ đi đến phía trước cửa sổ, cố gắng hít mấy hơi, đè xuống lửa giận trong lòng.Mà Khánh Vương, kể từ khi nàng đến bên này cũng chưa đến đây lần nào!Hẳn là Hiên Vương không muốn hắn đến đây đi, Lộ Nhi thở dài nghĩ.Nha đầu ở Ngạo Vũ Các cũng không phải là rất nhiều, bên cạnh Lộ Nhi vẫn chỉ có hai người bọn Tiểu Tuệ.Nhưng Hiên Vương còn phái đến một phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, đã có gia đình, bọn Tiểu Tuệ gọi bà là phúc thẩm.Phúc thẩm rất khéo tay, Chu quản gia cũng tìm người mang đến vải vóc, châm tuyến, bà dặn Lộ Nhi nên chú ý cái gì, ăn cái gì, lo cho sinh hoạt hàng ngày của nàng.Mà lúc rảnh rỗi, bà sẽ bắt đầu may vá, làm rất nhiều quần áo, giầy mũ, nói là chuẩn bị cho đứa nhỏ