Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 4 - Chương 209: Hiện Đại Tài Nữ, Cổ Đại Mù Chữ
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Nhìn bà đang may vá, Lộ Nhi cũng thấy thèm, học bộ dáng của bà cầm kim may nhưng lại luôn đâm vào tay mình.Cũng đúng, các cô gái hiện đại có mấy ai sẽ động vào thứ này?Lộ Nhi vẫn luôn sống dưới sự che chở của mẹ, có chuyện gì đó đều là mẹ nàng giúp một tay xử lý, may vá gì đó cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng động tới.Nhưng húc thẩm thấy bộ dạng Lộ Nhi cầm kim, lại hòa ái cười nói:“Phu nhân, từ trước đến nay chưa từng thêu thùa sao?”Ở thời đại này, rất ít các cô nương kém việc nữ công.“Không có. Hồi ở nhà, đều là nương cháu làm, bà sẽ không để cháu động phải những việc này?”Trên đời sẽ có mẫu thân như vậy sao? Tiểu Tuệ vội vàng cười nói:“Phu nhân, vậy khi ở nhà, cả ngày rảnh rỗi thì làm việc gì?”Một cô nương lại không học nữ công, thật đúng là rất khó tưởng tượng cả ngày bận rộn cái gì.“Ta à, đọc sách, học tập. . . . . . Học tập, đọc sách . . . . . .”Lộ Nhi nghịch ngợm cười, khi đó thật sự nàng cũng chỉ biết những thứ này. Từ hai tuổi đã bị đưa đến nhà trẻ, vẫn luôn học lên tới hai mươi ba tuổi.“Đọc sách? Phu nhân nhất định xem qua rất nhiều sách?”Trong mắt Tiểu Tuệ mang theo bội phục, mang theo hâm mộ.Nhưng khi nghe Tiểu Tuệ nói Lộ Nhi vẫn không thể cao hứng nổi ——Nàng học rất nhiều, đọc rất nhiều sách, nhưng đi tới cổ đại này, ngay cả chữ cổ đại thoạt nhìn đều có chút khó khăn.Thực ra nàng từng học một chút cổ văn, nhưng không phải là đi sâu vào. Mà sách hiện đại đối với người cổ đại mà nói, thì càng. . . . .Thật ra thì, ở chỗ này so với người mù chữ có khá hơn một chút mà thôi, không hơn a.Nàng không thể nào áp dụng kiến thức làm việc tự động hóa đối với người cổ đại, cũng không thể nói cho bọn họ các thao tác máy tính, nên xử lý công vụ như thế nào. . . .
Nhìn bà đang may vá, Lộ Nhi cũng thấy thèm, học bộ dáng của bà cầm kim may nhưng lại luôn đâm vào tay mình.
Cũng đúng, các cô gái hiện đại có mấy ai sẽ động vào thứ này?
Lộ Nhi vẫn luôn sống dưới sự che chở của mẹ, có chuyện gì đó đều là mẹ nàng giúp một tay xử lý, may vá gì đó cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng động tới.
Nhưng húc thẩm thấy bộ dạng Lộ Nhi cầm kim, lại hòa ái cười nói:
“Phu nhân, từ trước đến nay chưa từng thêu thùa sao?”
Ở thời đại này, rất ít các cô nương kém việc nữ công.
“Không có. Hồi ở nhà, đều là nương cháu làm, bà sẽ không để cháu động phải những việc này?”
Trên đời sẽ có mẫu thân như vậy sao? Tiểu Tuệ vội vàng cười nói:
“Phu nhân, vậy khi ở nhà, cả ngày rảnh rỗi thì làm việc gì?”
Một cô nương lại không học nữ công, thật đúng là rất khó tưởng tượng cả ngày bận rộn cái gì.
“Ta à, đọc sách, học tập. . . . . . Học tập, đọc sách . . . . . .”
Lộ Nhi nghịch ngợm cười, khi đó thật sự nàng cũng chỉ biết những thứ này. Từ hai tuổi đã bị đưa đến nhà trẻ, vẫn luôn học lên tới hai mươi ba tuổi.
“Đọc sách? Phu nhân nhất định xem qua rất nhiều sách?”
Trong mắt Tiểu Tuệ mang theo bội phục, mang theo hâm mộ.
Nhưng khi nghe Tiểu Tuệ nói Lộ Nhi vẫn không thể cao hứng nổi ——
Nàng học rất nhiều, đọc rất nhiều sách, nhưng đi tới cổ đại này, ngay cả chữ cổ đại thoạt nhìn đều có chút khó khăn.
Thực ra nàng từng học một chút cổ văn, nhưng không phải là đi sâu vào. Mà sách hiện đại đối với người cổ đại mà nói, thì càng. . . . .
Thật ra thì, ở chỗ này so với người mù chữ có khá hơn một chút mà thôi, không hơn a.
Nàng không thể nào áp dụng kiến thức làm việc tự động hóa đối với người cổ đại, cũng không thể nói cho bọn họ các thao tác máy tính, nên xử lý công vụ như thế nào. . . .
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Nhìn bà đang may vá, Lộ Nhi cũng thấy thèm, học bộ dáng của bà cầm kim may nhưng lại luôn đâm vào tay mình.Cũng đúng, các cô gái hiện đại có mấy ai sẽ động vào thứ này?Lộ Nhi vẫn luôn sống dưới sự che chở của mẹ, có chuyện gì đó đều là mẹ nàng giúp một tay xử lý, may vá gì đó cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng động tới.Nhưng húc thẩm thấy bộ dạng Lộ Nhi cầm kim, lại hòa ái cười nói:“Phu nhân, từ trước đến nay chưa từng thêu thùa sao?”Ở thời đại này, rất ít các cô nương kém việc nữ công.“Không có. Hồi ở nhà, đều là nương cháu làm, bà sẽ không để cháu động phải những việc này?”Trên đời sẽ có mẫu thân như vậy sao? Tiểu Tuệ vội vàng cười nói:“Phu nhân, vậy khi ở nhà, cả ngày rảnh rỗi thì làm việc gì?”Một cô nương lại không học nữ công, thật đúng là rất khó tưởng tượng cả ngày bận rộn cái gì.“Ta à, đọc sách, học tập. . . . . . Học tập, đọc sách . . . . . .”Lộ Nhi nghịch ngợm cười, khi đó thật sự nàng cũng chỉ biết những thứ này. Từ hai tuổi đã bị đưa đến nhà trẻ, vẫn luôn học lên tới hai mươi ba tuổi.“Đọc sách? Phu nhân nhất định xem qua rất nhiều sách?”Trong mắt Tiểu Tuệ mang theo bội phục, mang theo hâm mộ.Nhưng khi nghe Tiểu Tuệ nói Lộ Nhi vẫn không thể cao hứng nổi ——Nàng học rất nhiều, đọc rất nhiều sách, nhưng đi tới cổ đại này, ngay cả chữ cổ đại thoạt nhìn đều có chút khó khăn.Thực ra nàng từng học một chút cổ văn, nhưng không phải là đi sâu vào. Mà sách hiện đại đối với người cổ đại mà nói, thì càng. . . . .Thật ra thì, ở chỗ này so với người mù chữ có khá hơn một chút mà thôi, không hơn a.Nàng không thể nào áp dụng kiến thức làm việc tự động hóa đối với người cổ đại, cũng không thể nói cho bọn họ các thao tác máy tính, nên xử lý công vụ như thế nào. . . .