Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 4 - Chương 307: Còn Chưa Tỉnh?

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Toàn bộ chuẩn bị xong rồi, Tiểu Tuệ đi tới, thanh âm cũng hơi run rẩy ——Nàng sợ phu nhân gặp chuyện không may, mặc dù biết, nàng sẽ cẩn thận bảo vệ phu nhân, nhưng trong lòng của nàng, tại sao vẫn bất an như vậy chứ?Loại cảm giác đó, giống như là, sẽ thật sự xảy ra chuyện gì đó.“Vương gia, chàng thật sự không chịu tỉnh sao? Vậy Lộ Nhi cũng không cần sống. . . . . . Lộ Nhi đi cùng chàng, hiện tại đi cùng. . . . . .”Taynhỏ bé nhẹ nhàng v**t v* gương mặt tuấn tú làm cho người ta quyến luyến, bắt đầu từ cái trán, đến mày kiếm anh tuấn, ánh mắt đóng chặt, cánh mũi cao thẳng, đôi môi tái nhợt, chiếc cằm góc cạnh . . . . .Lần đầu tiên, nàng cẩn thận v**t v* gương mặt tuấn tú của hắn như vậy, cảm nhận làn da trắng mịn.“Vương gia, trong mộng thật sự tốt như vậy sao? Thật sự khiến cho chàng lưu luyến sao? Để cho chàng lưu luyến đến nỗi không muốn tỉnh lại, không muốn gặp Lộ Nhi. . . . . .”Tayvuốt ve mấy lần, cuối cùng Lộ Nhi không đành lòng đứng lên, đi tới bên lụa trắng, cẩn thận leo lên cái ghế đã sớm chuẩn bị xong!“Phu nhân. . . . . .”Tiểu Tuệ lo lắng nhìn vẻ mặt quyết tuyệt của Lộ Nhi, cảm giác phu nhân như vậy làm cho nàng thấy quá mức xa lạ.Lộ Nhi hơi cúi người, nháy mắt với Tiểu Tuệ mấy cái, Tiểu Tuệ vội vàng chạy đến trước giường Vương gia, dốc hết sức mà khóc. . . . . .“Vương gia, Vương gia, phu nhân muốn chết, người đã. . . . . . Ngài nhanh tỉnh lại đi, nô tỳ cũng khuyên phu nhân rất nhiều lần rồi, nhưng phu nhân không nghe. . . . . . luôn không nghe . . . . . .”Vừa vội vàng kêu, vừa nhìn Vương gia không phản ứng chút nào, lại còn phải nhìn chăm chú vào Lộ Nhi bên kia, trong lòng Tiểu Tuệ cực kỳ bất an.“Vương gia, nô tỳ khuyên nhủ phu nhân rất nhiều lần rồi, nhưng phu nhân nói, nếu như Vương gia bất tỉnh vậy. . . . . .”Còn chưa tỉnh sao?Nhìn Hiên Vương vẫn không có phản ứng gì, Lộ Nhi thật sự là lạnh tâm.

Toàn bộ chuẩn bị xong rồi, Tiểu Tuệ đi tới, thanh âm cũng hơi run rẩy ——

Nàng sợ phu nhân gặp chuyện không may, mặc dù biết, nàng sẽ cẩn thận bảo vệ phu nhân, nhưng trong lòng của nàng, tại sao vẫn bất an như vậy chứ?

Loại cảm giác đó, giống như là, sẽ thật sự xảy ra chuyện gì đó.

“Vương gia, chàng thật sự không chịu tỉnh sao? Vậy Lộ Nhi cũng không cần sống. . . . . . Lộ Nhi đi cùng chàng, hiện tại đi cùng. . . . . .”

Taynhỏ bé nhẹ nhàng v**t v* gương mặt tuấn tú làm cho người ta quyến luyến, bắt đầu từ cái trán, đến mày kiếm anh tuấn, ánh mắt đóng chặt, cánh mũi cao thẳng, đôi môi tái nhợt, chiếc cằm góc cạnh . . . . .

Lần đầu tiên, nàng cẩn thận v**t v* gương mặt tuấn tú của hắn như vậy, cảm nhận làn da trắng mịn.

“Vương gia, trong mộng thật sự tốt như vậy sao? Thật sự khiến cho chàng lưu luyến sao? Để cho chàng lưu luyến đến nỗi không muốn tỉnh lại, không muốn gặp Lộ Nhi. . . . . .”

Tayvuốt ve mấy lần, cuối cùng Lộ Nhi không đành lòng đứng lên, đi tới bên lụa trắng, cẩn thận leo lên cái ghế đã sớm chuẩn bị xong!

“Phu nhân. . . . . .”

Tiểu Tuệ lo lắng nhìn vẻ mặt quyết tuyệt của Lộ Nhi, cảm giác phu nhân như vậy làm cho nàng thấy quá mức xa lạ.

Lộ Nhi hơi cúi người, nháy mắt với Tiểu Tuệ mấy cái, Tiểu Tuệ vội vàng chạy đến trước giường Vương gia, dốc hết sức mà khóc. . . . . .

“Vương gia, Vương gia, phu nhân muốn chết, người đã. . . . . . Ngài nhanh tỉnh lại đi, nô tỳ cũng khuyên phu nhân rất nhiều lần rồi, nhưng phu nhân không nghe. . . . . . luôn không nghe . . . . . .”

Vừa vội vàng kêu, vừa nhìn Vương gia không phản ứng chút nào, lại còn phải nhìn chăm chú vào Lộ Nhi bên kia, trong lòng Tiểu Tuệ cực kỳ bất an.

“Vương gia, nô tỳ khuyên nhủ phu nhân rất nhiều lần rồi, nhưng phu nhân nói, nếu như Vương gia bất tỉnh vậy. . . . . .”

Còn chưa tỉnh sao?

Nhìn Hiên Vương vẫn không có phản ứng gì, Lộ Nhi thật sự là lạnh tâm.

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Toàn bộ chuẩn bị xong rồi, Tiểu Tuệ đi tới, thanh âm cũng hơi run rẩy ——Nàng sợ phu nhân gặp chuyện không may, mặc dù biết, nàng sẽ cẩn thận bảo vệ phu nhân, nhưng trong lòng của nàng, tại sao vẫn bất an như vậy chứ?Loại cảm giác đó, giống như là, sẽ thật sự xảy ra chuyện gì đó.“Vương gia, chàng thật sự không chịu tỉnh sao? Vậy Lộ Nhi cũng không cần sống. . . . . . Lộ Nhi đi cùng chàng, hiện tại đi cùng. . . . . .”Taynhỏ bé nhẹ nhàng v**t v* gương mặt tuấn tú làm cho người ta quyến luyến, bắt đầu từ cái trán, đến mày kiếm anh tuấn, ánh mắt đóng chặt, cánh mũi cao thẳng, đôi môi tái nhợt, chiếc cằm góc cạnh . . . . .Lần đầu tiên, nàng cẩn thận v**t v* gương mặt tuấn tú của hắn như vậy, cảm nhận làn da trắng mịn.“Vương gia, trong mộng thật sự tốt như vậy sao? Thật sự khiến cho chàng lưu luyến sao? Để cho chàng lưu luyến đến nỗi không muốn tỉnh lại, không muốn gặp Lộ Nhi. . . . . .”Tayvuốt ve mấy lần, cuối cùng Lộ Nhi không đành lòng đứng lên, đi tới bên lụa trắng, cẩn thận leo lên cái ghế đã sớm chuẩn bị xong!“Phu nhân. . . . . .”Tiểu Tuệ lo lắng nhìn vẻ mặt quyết tuyệt của Lộ Nhi, cảm giác phu nhân như vậy làm cho nàng thấy quá mức xa lạ.Lộ Nhi hơi cúi người, nháy mắt với Tiểu Tuệ mấy cái, Tiểu Tuệ vội vàng chạy đến trước giường Vương gia, dốc hết sức mà khóc. . . . . .“Vương gia, Vương gia, phu nhân muốn chết, người đã. . . . . . Ngài nhanh tỉnh lại đi, nô tỳ cũng khuyên phu nhân rất nhiều lần rồi, nhưng phu nhân không nghe. . . . . . luôn không nghe . . . . . .”Vừa vội vàng kêu, vừa nhìn Vương gia không phản ứng chút nào, lại còn phải nhìn chăm chú vào Lộ Nhi bên kia, trong lòng Tiểu Tuệ cực kỳ bất an.“Vương gia, nô tỳ khuyên nhủ phu nhân rất nhiều lần rồi, nhưng phu nhân nói, nếu như Vương gia bất tỉnh vậy. . . . . .”Còn chưa tỉnh sao?Nhìn Hiên Vương vẫn không có phản ứng gì, Lộ Nhi thật sự là lạnh tâm.

Quyển 4 - Chương 307: Còn Chưa Tỉnh?