Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 5 - Chương 438: Rốt Cục Nàng Là Ai 5

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hắn cũng đang buồn phiền sao?Lộ Nhi thở dài, trong thanh âm mang theo sợ hãi thật sâu:“Hiên, nếu như, thật sự giống như chúng ta nghĩ, chàng có giao ta cho Hướng Quân hay không?”Hướng Quân, nghĩ đến nam tử so với nữ nhân còn có đẹp hơn mấy phần, Lộ Nhi không nhịn được mà run rẩy.“Lộ Nhi, sẽ không . . . . . .”Sẽ không cái gì?Không giống chúng ta nghĩ như vậy? Hay là nói sẽ không đem nàng giao cho Hướng Quân?Rất muốn lên tiếng hỏi cho rõ ràng những lời này của Hiên Vương là có ý gì, nhưng nghe thấy giọng hắn mệt mỏi, Lộ Nhi thở dài, thấp giọng nói:“Ở quê quán của ta, cũng chính là thế giới của ta, bên kia so với bên này phát triển rất nhiều. Nương ta là một người cổ hủ, ta từ lúc còn rất nhỏ bắt đầu đến trường đi học, vẫn học mãi. . . . . .Sau đó, từ từ trưởng thành, những bạn học bên cạnh, mỗi một người đều có bạn trai, bạn gái, cũng có rất nhiều nam sinh viết thư cho ta, nói muốn làm bạn trai của ta, nhưng nương ta đều không đồng ý. Nói rằng đang tuổi ăn tuổi học, chờ sau khi đi làm có bạn trai cũng không muộn.Sau này, đến khi tốt nghiệp, nương tìm người giúp ta coi bói, sau đó ta lại mơ một giấc mơ kỳ quái. Lúc ấy ta rất sợ, nhưng khi tỉnh lại, y phục vẫn còn nguyên, trên người cũng không có dấu vết gì, ta tưởng rằng, đó chính là mộng . . . . . .Nhưng ai biết, ta mang thai. Nương ta rất sĩ diện, nữ nhi chưa kết hôn mà có con, nàng biết giấu mặt vào đâu vì thế chúng ta dọn nhà. Vậy mà người coi bói tìm đến chỗ ta, nói ta nên trở về . . . . . .Lúc ấy ta rất sợ, ta nhớ chàng mặc cổ trang, không phải là chàng cũng đã thấy y phục của ta sao? Ta đoán rằng, bên này là cổ đại, đối với ta mà nói, đây là một thế giới xa lạ, mà chàng, đối với ta mà nói, mặc dù có da thịt chi hôn, nhưng vẫn là người lạ. Ông ấy cho ta một bùa chú nhưng ta làm mất, ta không dám tới đây, ta sợ, ta nhát gan. Ta tình nguyện tự mình nuôi đứa bé này, tự mình kiếm tiền nuôi dưỡng nó lớn lên, nhưng. . . . . .”

Hắn cũng đang buồn phiền sao?

Lộ Nhi thở dài, trong thanh âm mang theo sợ hãi thật sâu:

“Hiên, nếu như, thật sự giống như chúng ta nghĩ, chàng có giao ta cho Hướng Quân hay không?”

Hướng Quân, nghĩ đến nam tử so với nữ nhân còn có đẹp hơn mấy phần, Lộ Nhi không nhịn được mà run rẩy.

“Lộ Nhi, sẽ không . . . . . .”

Sẽ không cái gì?

Không giống chúng ta nghĩ như vậy? Hay là nói sẽ không đem nàng giao cho Hướng Quân?

Rất muốn lên tiếng hỏi cho rõ ràng những lời này của Hiên Vương là có ý gì, nhưng nghe thấy giọng hắn mệt mỏi, Lộ Nhi thở dài, thấp giọng nói:

“Ở quê quán của ta, cũng chính là thế giới của ta, bên kia so với bên này phát triển rất nhiều. Nương ta là một người cổ hủ, ta từ lúc còn rất nhỏ bắt đầu đến trường đi học, vẫn học mãi. . . . . .

Sau đó, từ từ trưởng thành, những bạn học bên cạnh, mỗi một người đều có bạn trai, bạn gái, cũng có rất nhiều nam sinh viết thư cho ta, nói muốn làm bạn trai của ta, nhưng nương ta đều không đồng ý. Nói rằng đang tuổi ăn tuổi học, chờ sau khi đi làm có bạn trai cũng không muộn.

Sau này, đến khi tốt nghiệp, nương tìm người giúp ta coi bói, sau đó ta lại mơ một giấc mơ kỳ quái. Lúc ấy ta rất sợ, nhưng khi tỉnh lại, y phục vẫn còn nguyên, trên người cũng không có dấu vết gì, ta tưởng rằng, đó chính là mộng . . . . . .

Nhưng ai biết, ta mang thai. Nương ta rất sĩ diện, nữ nhi chưa kết hôn mà có con, nàng biết giấu mặt vào đâu vì thế chúng ta dọn nhà. Vậy mà người coi bói tìm đến chỗ ta, nói ta nên trở về . . . . . .

Lúc ấy ta rất sợ, ta nhớ chàng mặc cổ trang, không phải là chàng cũng đã thấy y phục của ta sao? Ta đoán rằng, bên này là cổ đại, đối với ta mà nói, đây là một thế giới xa lạ, mà chàng, đối với ta mà nói, mặc dù có da thịt chi hôn, nhưng vẫn là người lạ. Ông ấy cho ta một bùa chú nhưng ta làm mất, ta không dám tới đây, ta sợ, ta nhát gan. Ta tình nguyện tự mình nuôi đứa bé này, tự mình kiếm tiền nuôi dưỡng nó lớn lên, nhưng. . . . . .”

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hắn cũng đang buồn phiền sao?Lộ Nhi thở dài, trong thanh âm mang theo sợ hãi thật sâu:“Hiên, nếu như, thật sự giống như chúng ta nghĩ, chàng có giao ta cho Hướng Quân hay không?”Hướng Quân, nghĩ đến nam tử so với nữ nhân còn có đẹp hơn mấy phần, Lộ Nhi không nhịn được mà run rẩy.“Lộ Nhi, sẽ không . . . . . .”Sẽ không cái gì?Không giống chúng ta nghĩ như vậy? Hay là nói sẽ không đem nàng giao cho Hướng Quân?Rất muốn lên tiếng hỏi cho rõ ràng những lời này của Hiên Vương là có ý gì, nhưng nghe thấy giọng hắn mệt mỏi, Lộ Nhi thở dài, thấp giọng nói:“Ở quê quán của ta, cũng chính là thế giới của ta, bên kia so với bên này phát triển rất nhiều. Nương ta là một người cổ hủ, ta từ lúc còn rất nhỏ bắt đầu đến trường đi học, vẫn học mãi. . . . . .Sau đó, từ từ trưởng thành, những bạn học bên cạnh, mỗi một người đều có bạn trai, bạn gái, cũng có rất nhiều nam sinh viết thư cho ta, nói muốn làm bạn trai của ta, nhưng nương ta đều không đồng ý. Nói rằng đang tuổi ăn tuổi học, chờ sau khi đi làm có bạn trai cũng không muộn.Sau này, đến khi tốt nghiệp, nương tìm người giúp ta coi bói, sau đó ta lại mơ một giấc mơ kỳ quái. Lúc ấy ta rất sợ, nhưng khi tỉnh lại, y phục vẫn còn nguyên, trên người cũng không có dấu vết gì, ta tưởng rằng, đó chính là mộng . . . . . .Nhưng ai biết, ta mang thai. Nương ta rất sĩ diện, nữ nhi chưa kết hôn mà có con, nàng biết giấu mặt vào đâu vì thế chúng ta dọn nhà. Vậy mà người coi bói tìm đến chỗ ta, nói ta nên trở về . . . . . .Lúc ấy ta rất sợ, ta nhớ chàng mặc cổ trang, không phải là chàng cũng đã thấy y phục của ta sao? Ta đoán rằng, bên này là cổ đại, đối với ta mà nói, đây là một thế giới xa lạ, mà chàng, đối với ta mà nói, mặc dù có da thịt chi hôn, nhưng vẫn là người lạ. Ông ấy cho ta một bùa chú nhưng ta làm mất, ta không dám tới đây, ta sợ, ta nhát gan. Ta tình nguyện tự mình nuôi đứa bé này, tự mình kiếm tiền nuôi dưỡng nó lớn lên, nhưng. . . . . .”

Quyển 5 - Chương 438: Rốt Cục Nàng Là Ai 5