Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 5 - Chương 439: Rốt Cục Nàng Là Ai 6
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Lộ Nhi thở dài, cuộc sống thật rất khắc nghiệt, người xưa nói quả không sai, hai chữ duyên phận đúng là rất kỳ quái, ai cũng không thể nói chính xác.“Ngày đó, ta nhớ mặt trời đặc biệt rực rỡ, nhưng bên ngoài chợt nổi gió, phù bị ta vứt bỏ, cứ như vậy xuất hiện. . . . . . Nó dính vào cửa sổ, sau đó, ta liền bị một vầng sáng xanh bao vây, khi tỉnh lại, chàng cũng biết. . . . . .”“Lộ Nhi, ta tin tưởng nàng. . . . . .”Thấy Lộ Nhi bất lực, Hiên Vương cuống quít cầm lấy tay Lộ Nhi, vội vàng an ủi.“Hiên, chàng hãy nghe ta nói. . . . . . Lúc ấy ta rất lo lắng, bởi vì chàng cũng biết, ta là từ nóc phòng rơi xuống, nhưng bảo bảo năm sáu tháng lại không có chuyện gì! Trên người ta, cũng không có chỗ nào bị thương. Lúc ấy ta tưởng rằng có ánh sáng xanh che chở, mà bảo bảo của ta vẫn còn, cho nên ta cảm thấy ta chính là ta. Hiên, ở chỗ chúng ta, thật ra gần đây rất phổ biến một loại tiểu thuyết xuyên không, ta biết xuyên qua có hai loại, một loại là hồn xuyên qua, một loại là thân thể xuyên qua, ta hẳn là loại thứ hai, bảo bảo của chúng ta. . . . . .”Nàng để tay lên bụng, có thể cảm giác được bảo bảo bất an động đậy, con cũng cảm giác được nguy hiểm sao?Hẳn là như vậy, bảo bảo của nàng, vốn là rất nhạy cảm.“Lộ Nhi, ta tin tưởng nàng. . . . . .”Đúng vậy, hắn tin tưởng Lộ Nhi! Khi Lộ Nhi tới đây, hắn cũng có mặt lúc ấy, hắn hiểu được lời của nàng là thật, nhưng trong lòng. . . . . .Trong lòng tại sao vẫn bất an như vậy? Lộ Nhi, Hướng Quân rốt cuộc muốn suy tính cái gì?“Hiên, chàng tin tưởng ta?”Lộ Nhi kinh ngạc trợn to hai mắt, không thể tin nhìn hắn!Hắn tin tưởng mình, hắn nói hắn tin tưởng nàng!Có thật không?
Lộ Nhi thở dài, cuộc sống thật rất khắc nghiệt, người xưa nói quả không sai, hai chữ duyên phận đúng là rất kỳ quái, ai cũng không thể nói chính xác.
“Ngày đó, ta nhớ mặt trời đặc biệt rực rỡ, nhưng bên ngoài chợt nổi gió, phù bị ta vứt bỏ, cứ như vậy xuất hiện. . . . . . Nó dính vào cửa sổ, sau đó, ta liền bị một vầng sáng xanh bao vây, khi tỉnh lại, chàng cũng biết. . . . . .”
“Lộ Nhi, ta tin tưởng nàng. . . . . .”
Thấy Lộ Nhi bất lực, Hiên Vương cuống quít cầm lấy tay Lộ Nhi, vội vàng an ủi.
“Hiên, chàng hãy nghe ta nói. . . . . . Lúc ấy ta rất lo lắng, bởi vì chàng cũng biết, ta là từ nóc phòng rơi xuống, nhưng bảo bảo năm sáu tháng lại không có chuyện gì! Trên người ta, cũng không có chỗ nào bị thương. Lúc ấy ta tưởng rằng có ánh sáng xanh che chở, mà bảo bảo của ta vẫn còn, cho nên ta cảm thấy ta chính là ta. Hiên, ở chỗ chúng ta, thật ra gần đây rất phổ biến một loại tiểu thuyết xuyên không, ta biết xuyên qua có hai loại, một loại là hồn xuyên qua, một loại là thân thể xuyên qua, ta hẳn là loại thứ hai, bảo bảo của chúng ta. . . . . .”
Nàng để tay lên bụng, có thể cảm giác được bảo bảo bất an động đậy, con cũng cảm giác được nguy hiểm sao?
Hẳn là như vậy, bảo bảo của nàng, vốn là rất nhạy cảm.
“Lộ Nhi, ta tin tưởng nàng. . . . . .”
Đúng vậy, hắn tin tưởng Lộ Nhi! Khi Lộ Nhi tới đây, hắn cũng có mặt lúc ấy, hắn hiểu được lời của nàng là thật, nhưng trong lòng. . . . . .
Trong lòng tại sao vẫn bất an như vậy? Lộ Nhi, Hướng Quân rốt cuộc muốn suy tính cái gì?
“Hiên, chàng tin tưởng ta?”
Lộ Nhi kinh ngạc trợn to hai mắt, không thể tin nhìn hắn!
Hắn tin tưởng mình, hắn nói hắn tin tưởng nàng!
Có thật không?
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Lộ Nhi thở dài, cuộc sống thật rất khắc nghiệt, người xưa nói quả không sai, hai chữ duyên phận đúng là rất kỳ quái, ai cũng không thể nói chính xác.“Ngày đó, ta nhớ mặt trời đặc biệt rực rỡ, nhưng bên ngoài chợt nổi gió, phù bị ta vứt bỏ, cứ như vậy xuất hiện. . . . . . Nó dính vào cửa sổ, sau đó, ta liền bị một vầng sáng xanh bao vây, khi tỉnh lại, chàng cũng biết. . . . . .”“Lộ Nhi, ta tin tưởng nàng. . . . . .”Thấy Lộ Nhi bất lực, Hiên Vương cuống quít cầm lấy tay Lộ Nhi, vội vàng an ủi.“Hiên, chàng hãy nghe ta nói. . . . . . Lúc ấy ta rất lo lắng, bởi vì chàng cũng biết, ta là từ nóc phòng rơi xuống, nhưng bảo bảo năm sáu tháng lại không có chuyện gì! Trên người ta, cũng không có chỗ nào bị thương. Lúc ấy ta tưởng rằng có ánh sáng xanh che chở, mà bảo bảo của ta vẫn còn, cho nên ta cảm thấy ta chính là ta. Hiên, ở chỗ chúng ta, thật ra gần đây rất phổ biến một loại tiểu thuyết xuyên không, ta biết xuyên qua có hai loại, một loại là hồn xuyên qua, một loại là thân thể xuyên qua, ta hẳn là loại thứ hai, bảo bảo của chúng ta. . . . . .”Nàng để tay lên bụng, có thể cảm giác được bảo bảo bất an động đậy, con cũng cảm giác được nguy hiểm sao?Hẳn là như vậy, bảo bảo của nàng, vốn là rất nhạy cảm.“Lộ Nhi, ta tin tưởng nàng. . . . . .”Đúng vậy, hắn tin tưởng Lộ Nhi! Khi Lộ Nhi tới đây, hắn cũng có mặt lúc ấy, hắn hiểu được lời của nàng là thật, nhưng trong lòng. . . . . .Trong lòng tại sao vẫn bất an như vậy? Lộ Nhi, Hướng Quân rốt cuộc muốn suy tính cái gì?“Hiên, chàng tin tưởng ta?”Lộ Nhi kinh ngạc trợn to hai mắt, không thể tin nhìn hắn!Hắn tin tưởng mình, hắn nói hắn tin tưởng nàng!Có thật không?