Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 6 - Chương 662: Kim Đồng Ngọc Nữ
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Trong lòng Lộ Nhi căng thẳng, cũng không kịp thay quần áo cho con, vội vàng ôm lấy Bảo Bảo, đung đưa.Mà Chu quản gia đang ở ngoài xe, kích động muốn chết, hài tử, hài tử của Vương gia!“Oa oa. . . . . .”Hài tử, cũng luôn thích náo nhiệt, Bảo Bảo vừa khóc, Bối Bối cũng liền tỉnh lại, cả hai cùng ra sức khóc.Hiên Vương cũng luống cuống tay chân, hai tiểu tử này, cho dù là về nhà, cũng không cần phải kích động như vậy chứ?Haiz, bọn họ thật đúng là. . . . . .“Chu quản gia, không phải là đã có bà vú rồi sao? Còn không mau đi lên hầu hạ. . . . . .”Hiên Vương lạnh giọng quát, trên trán Chu quản gia xuất hiện mấy cái hắc tuyến ——Bà vú, một Vương phủ to lớn vốn không thể không nuôi nổi mấy người rảnh rỗi, nhưng công chúa nói giữ lại đều vô dụng, đã sớm cho người đuổi đi. . . . . .“Vương gia, chuyện này, bị công chúa cho. . . . . .”“Vương gia, hay là để cho Văn Văn đến đi. . . . . .”Hài tử của bọn họ?Hiên Vương đã thừa nhận sao?Văn Văn cố gắng cắn răng, nàng biết Hiên Vương có thể mang hài tử trở lại như thế nào, nhưng. . . . . .Nữ nhân kia, vốn đã có được tâm Hiên Vương, hôm nay cộng thêm hài tử, nàng còn có phần thắng?Mà. . . . . .Sở dĩ lưu lại đứa bé này, bởi vì hắn là huyết mạch của nhà họ Hướng, hôm nay. . . . . .Hừ, trước tiên hãy cứ thân thiết với nàng ta, về sau có cơ hội sẽ đối phó bọn họ!Nhưng Hiên Vương mới không nhận ý tốt của nàng đấy?“Cô? Hay là thôi đi. . . . . .”Đứa nhỏ rốt cục ngừng khóc, giúp hai đứa mặc quần áo mới, màn xe mở ra, Chu quản gia nhận lấy đứa nhỏ trong tay Hiên Vương !Hiên Vương đi xuống, quay đầu lại, tự mình ôm Lộ Nhi xuống xe, bọn họ ôm nhau giống như Kim Đồng Ngọc Nữ trời đất tạo nên !
Trong lòng Lộ Nhi căng thẳng, cũng không kịp thay quần áo cho con, vội vàng ôm lấy Bảo Bảo, đung đưa.
Mà Chu quản gia đang ở ngoài xe, kích động muốn chết, hài tử, hài tử của Vương gia!
“Oa oa. . . . . .”
Hài tử, cũng luôn thích náo nhiệt, Bảo Bảo vừa khóc, Bối Bối cũng liền tỉnh lại, cả hai cùng ra sức khóc.
Hiên Vương cũng luống cuống tay chân, hai tiểu tử này, cho dù là về nhà, cũng không cần phải kích động như vậy chứ?
Haiz, bọn họ thật đúng là. . . . . .
“Chu quản gia, không phải là đã có bà vú rồi sao? Còn không mau đi lên hầu hạ. . . . . .”
Hiên Vương lạnh giọng quát, trên trán Chu quản gia xuất hiện mấy cái hắc tuyến ——
Bà vú, một Vương phủ to lớn vốn không thể không nuôi nổi mấy người rảnh rỗi, nhưng công chúa nói giữ lại đều vô dụng, đã sớm cho người đuổi đi. . . . . .
“Vương gia, chuyện này, bị công chúa cho. . . . . .”
“Vương gia, hay là để cho Văn Văn đến đi. . . . . .”
Hài tử của bọn họ?
Hiên Vương đã thừa nhận sao?
Văn Văn cố gắng cắn răng, nàng biết Hiên Vương có thể mang hài tử trở lại như thế nào, nhưng. . . . . .
Nữ nhân kia, vốn đã có được tâm Hiên Vương, hôm nay cộng thêm hài tử, nàng còn có phần thắng?
Mà. . . . . .
Sở dĩ lưu lại đứa bé này, bởi vì hắn là huyết mạch của nhà họ Hướng, hôm nay. . . . . .
Hừ, trước tiên hãy cứ thân thiết với nàng ta, về sau có cơ hội sẽ đối phó bọn họ!
Nhưng Hiên Vương mới không nhận ý tốt của nàng đấy?
“Cô? Hay là thôi đi. . . . . .”
Đứa nhỏ rốt cục ngừng khóc, giúp hai đứa mặc quần áo mới, màn xe mở ra, Chu quản gia nhận lấy đứa nhỏ trong tay Hiên Vương !
Hiên Vương đi xuống, quay đầu lại, tự mình ôm Lộ Nhi xuống xe, bọn họ ôm nhau giống như Kim Đồng Ngọc Nữ trời đất tạo nên !
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Trong lòng Lộ Nhi căng thẳng, cũng không kịp thay quần áo cho con, vội vàng ôm lấy Bảo Bảo, đung đưa.Mà Chu quản gia đang ở ngoài xe, kích động muốn chết, hài tử, hài tử của Vương gia!“Oa oa. . . . . .”Hài tử, cũng luôn thích náo nhiệt, Bảo Bảo vừa khóc, Bối Bối cũng liền tỉnh lại, cả hai cùng ra sức khóc.Hiên Vương cũng luống cuống tay chân, hai tiểu tử này, cho dù là về nhà, cũng không cần phải kích động như vậy chứ?Haiz, bọn họ thật đúng là. . . . . .“Chu quản gia, không phải là đã có bà vú rồi sao? Còn không mau đi lên hầu hạ. . . . . .”Hiên Vương lạnh giọng quát, trên trán Chu quản gia xuất hiện mấy cái hắc tuyến ——Bà vú, một Vương phủ to lớn vốn không thể không nuôi nổi mấy người rảnh rỗi, nhưng công chúa nói giữ lại đều vô dụng, đã sớm cho người đuổi đi. . . . . .“Vương gia, chuyện này, bị công chúa cho. . . . . .”“Vương gia, hay là để cho Văn Văn đến đi. . . . . .”Hài tử của bọn họ?Hiên Vương đã thừa nhận sao?Văn Văn cố gắng cắn răng, nàng biết Hiên Vương có thể mang hài tử trở lại như thế nào, nhưng. . . . . .Nữ nhân kia, vốn đã có được tâm Hiên Vương, hôm nay cộng thêm hài tử, nàng còn có phần thắng?Mà. . . . . .Sở dĩ lưu lại đứa bé này, bởi vì hắn là huyết mạch của nhà họ Hướng, hôm nay. . . . . .Hừ, trước tiên hãy cứ thân thiết với nàng ta, về sau có cơ hội sẽ đối phó bọn họ!Nhưng Hiên Vương mới không nhận ý tốt của nàng đấy?“Cô? Hay là thôi đi. . . . . .”Đứa nhỏ rốt cục ngừng khóc, giúp hai đứa mặc quần áo mới, màn xe mở ra, Chu quản gia nhận lấy đứa nhỏ trong tay Hiên Vương !Hiên Vương đi xuống, quay đầu lại, tự mình ôm Lộ Nhi xuống xe, bọn họ ôm nhau giống như Kim Đồng Ngọc Nữ trời đất tạo nên !