Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 6 - Chương 663: Vương Gia, Ta Mệt Quá
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Bọn họ là một đôi, rất xứng đôi!Công chúa cực hận nhìn hai thân ảnh dựa rất gần nhau, nhưng trong lòng cũng không thể không thừa nhận hai người rất xứng đôi!Đặc biệt là Lộ Nhi, trên tay ôm đứa bé, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy hạnh phúc, so với bình thường không biết xinh đẹp gấp bao nhiêu lần, chướng mắt cực kỳ.Lộ Nhi đi xuống, chuyện thứ nhất chính là nhìn về phía công chúa, chỉ thấy nàng ta một thân đỏ thẫm, cộng thêm khuôn mặt nhỏ nhắn quá mức tinh xảo, giống như bông hồng diễm lệ nhất, xinh đẹp và khí phách.“Vương gia, ta mệt quá. . . . . .”Hướng về phía công chúa, Lộ Nhi chỉ thản nhiên cười một tiếng, đôi mắt nàng tràn đầy thâm tình nhìn Hiên Vương, khóe mắt lại thấy công chúa cắn chặt đôi môi đỏ mọng cùng ánh mắt giống như muốn giết người. . . . . .“Lộ Nhi, vậy chúng ta đi vào nghỉ ngơi trước đi! Chu quản gia, tìm hai bà vú thân phận trong sạch, mau lên!”Nói xong, ôm lấy Lộ Nhi, Chu quản gia vội vã theo ở phía sau, người một nhà trùng trùng điệp điệp trở lại trong phủ. . . . . .Nơi ở quen thuộc, bố trí quen thuộc, Lộ Nhi nhìn cách bố trí chưa từng thay đổi, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.Công chúa là Vương phi rồi, nàng ta không có thay đổi chỗ này sao?Lộ Nhi thở dài. Chợt Tiểu Tuệ lên tiếng giải thích:“Phu nhân, là Chu quản gia vẫn luôn niêm phong viện này không để cho công chúa đi vào. Ngạo Vũ Các là nơi nghỉ ngơi của Vương gia, cùng thư phòng thuộc về nơi quan trọng, công chúa cũng không dám xông vào.”“Tiểu Tuệ?”Thanh âm quen thuộc làm cho Lộ Nhi không nhịn được quay đầu lại, nhìn nha đầu nức nở vui mừng, nàng ta thật sự đã từng phản bội mình sao?Không, sẽ không, nhìn ánh mắt của nàng ta, không có chút áy náy nào.Hai mắt nhìn chằm chằm nàng ta, nhìn ánh mắt kia không có chút né tránh nào, Lộ Nhi thở dài nói:“Tiểu Tuệ, làm phiền em. . . . . .”
Bọn họ là một đôi, rất xứng đôi!
Công chúa cực hận nhìn hai thân ảnh dựa rất gần nhau, nhưng trong lòng cũng không thể không thừa nhận hai người rất xứng đôi!
Đặc biệt là Lộ Nhi, trên tay ôm đứa bé, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy hạnh phúc, so với bình thường không biết xinh đẹp gấp bao nhiêu lần, chướng mắt cực kỳ.
Lộ Nhi đi xuống, chuyện thứ nhất chính là nhìn về phía công chúa, chỉ thấy nàng ta một thân đỏ thẫm, cộng thêm khuôn mặt nhỏ nhắn quá mức tinh xảo, giống như bông hồng diễm lệ nhất, xinh đẹp và khí phách.
“Vương gia, ta mệt quá. . . . . .”
Hướng về phía công chúa, Lộ Nhi chỉ thản nhiên cười một tiếng, đôi mắt nàng tràn đầy thâm tình nhìn Hiên Vương, khóe mắt lại thấy công chúa cắn chặt đôi môi đỏ mọng cùng ánh mắt giống như muốn giết người. . . . . .
“Lộ Nhi, vậy chúng ta đi vào nghỉ ngơi trước đi! Chu quản gia, tìm hai bà vú thân phận trong sạch, mau lên!”
Nói xong, ôm lấy Lộ Nhi, Chu quản gia vội vã theo ở phía sau, người một nhà trùng trùng điệp điệp trở lại trong phủ. . . . . .
Nơi ở quen thuộc, bố trí quen thuộc, Lộ Nhi nhìn cách bố trí chưa từng thay đổi, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Công chúa là Vương phi rồi, nàng ta không có thay đổi chỗ này sao?
Lộ Nhi thở dài. Chợt Tiểu Tuệ lên tiếng giải thích:
“Phu nhân, là Chu quản gia vẫn luôn niêm phong viện này không để cho công chúa đi vào. Ngạo Vũ Các là nơi nghỉ ngơi của Vương gia, cùng thư phòng thuộc về nơi quan trọng, công chúa cũng không dám xông vào.”
“Tiểu Tuệ?”
Thanh âm quen thuộc làm cho Lộ Nhi không nhịn được quay đầu lại, nhìn nha đầu nức nở vui mừng, nàng ta thật sự đã từng phản bội mình sao?
Không, sẽ không, nhìn ánh mắt của nàng ta, không có chút áy náy nào.
Hai mắt nhìn chằm chằm nàng ta, nhìn ánh mắt kia không có chút né tránh nào, Lộ Nhi thở dài nói:
“Tiểu Tuệ, làm phiền em. . . . . .”
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Bọn họ là một đôi, rất xứng đôi!Công chúa cực hận nhìn hai thân ảnh dựa rất gần nhau, nhưng trong lòng cũng không thể không thừa nhận hai người rất xứng đôi!Đặc biệt là Lộ Nhi, trên tay ôm đứa bé, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy hạnh phúc, so với bình thường không biết xinh đẹp gấp bao nhiêu lần, chướng mắt cực kỳ.Lộ Nhi đi xuống, chuyện thứ nhất chính là nhìn về phía công chúa, chỉ thấy nàng ta một thân đỏ thẫm, cộng thêm khuôn mặt nhỏ nhắn quá mức tinh xảo, giống như bông hồng diễm lệ nhất, xinh đẹp và khí phách.“Vương gia, ta mệt quá. . . . . .”Hướng về phía công chúa, Lộ Nhi chỉ thản nhiên cười một tiếng, đôi mắt nàng tràn đầy thâm tình nhìn Hiên Vương, khóe mắt lại thấy công chúa cắn chặt đôi môi đỏ mọng cùng ánh mắt giống như muốn giết người. . . . . .“Lộ Nhi, vậy chúng ta đi vào nghỉ ngơi trước đi! Chu quản gia, tìm hai bà vú thân phận trong sạch, mau lên!”Nói xong, ôm lấy Lộ Nhi, Chu quản gia vội vã theo ở phía sau, người một nhà trùng trùng điệp điệp trở lại trong phủ. . . . . .Nơi ở quen thuộc, bố trí quen thuộc, Lộ Nhi nhìn cách bố trí chưa từng thay đổi, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.Công chúa là Vương phi rồi, nàng ta không có thay đổi chỗ này sao?Lộ Nhi thở dài. Chợt Tiểu Tuệ lên tiếng giải thích:“Phu nhân, là Chu quản gia vẫn luôn niêm phong viện này không để cho công chúa đi vào. Ngạo Vũ Các là nơi nghỉ ngơi của Vương gia, cùng thư phòng thuộc về nơi quan trọng, công chúa cũng không dám xông vào.”“Tiểu Tuệ?”Thanh âm quen thuộc làm cho Lộ Nhi không nhịn được quay đầu lại, nhìn nha đầu nức nở vui mừng, nàng ta thật sự đã từng phản bội mình sao?Không, sẽ không, nhìn ánh mắt của nàng ta, không có chút áy náy nào.Hai mắt nhìn chằm chằm nàng ta, nhìn ánh mắt kia không có chút né tránh nào, Lộ Nhi thở dài nói:“Tiểu Tuệ, làm phiền em. . . . . .”