Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 7 - Chương 876: Tùy Tiện Đánh Là Được

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Người cha này chắc hẳn đã làm cô bé tổn thương rất sâu sắc?Bằng không, làm con gái mà thấy cha bị người khác đánh, làm sao sẽ đứng yên như vậy chứ?“Tôi. . . . . . Tôi có thể chứ?”Nhìn thân hình hắn cao lớn, bàn tay to giống như quạt hương bồ [1], nếu như hiện tại nàng ra tay, vậy sau này. . . . . .Phụ nhân sợ hãi nhìn nam nhân đã không còn chút lực công kích nào nằm trên mặt đất, nàng hận hắn, rất hận rất hận, nhưng. . . . . .Nàng vẫn không dám đánh hắn, hắn rất lợi hại, những lúc đánh nàng đều không hề nương tay.Nhìn ánh mắt sợ hãi của nàng ta, Bảo Bảo lại nhìn nam nhân không thể động đậy nhưng vẫn phách lối như cũ đang nằm trên đất, lạnh lùng nói:“Tùy tiện đánh là được rồi, đại thẩm, nếu như ông ta dám động vào một sợi tóc của bác, bác cứ đến phủ Hiên Vương tìm tôi là được! Về phần ông. . . . . . Nghe nói trong thiên lao có rất nhiều chỗ trống, có muốn tôi báo cho họ một tiếng, mời vào hưởng thụ mấy ngày không? “Thiên lao? Đây chính là nơi vào mà không thể ra, mà tên nhóc này nói đến phủ Hiên Vương, sẽ không phải là. . . . . .“Công tử tha mạng, tiểu nhân không dám, không dám nữa. . . . . .”Hắn bị dọa sợ đến nỗi vội vàng quỳ xuống, thấy khí thế trên người Bảo Bảo, hắn nên sớm biết rằng đứa trẻ này không phải là người thường rồi, không nghĩ tới. . . . . .“Bác có thểẩ tay. . . . . .”Bảo Bảo xoay người, cũng không liếc nhìn người trên mặt đất một cái, con mắt lạnh lùng nhìn ra ngoài, trời chiều vô cùng đẹp, lúc này hẳn là như vậy. . . . . .“Ca ca, cám ơn ca. . . . . .”Lần đầu tiên nhìn thấy cha ăn nói khép nép như vậy Vãn Vãn thật sự không thể tin được, ca ca này thật là tốt, ít ra nương cũng sẽ không bị cha đánh nữa!“Vãn Vãn, trời sắp tối rồi, ta đi về trước. . . . . .”“Ca ca. . . . . .”Nhìn thân thể nho nhỏ sải bước rời đi, Vãn Vãn không nhịn được hô to, cô bé muốn đuổi theo nhưng lại bị nương giữ chặt tay.~*~*~*~*~Chú thích:[1] Quạt hương bồ: quạt được làm bằng lá hương bồ.

Người cha này chắc hẳn đã làm cô bé tổn thương rất sâu sắc?

Bằng không, làm con gái mà thấy cha bị người khác đánh, làm sao sẽ đứng yên như vậy chứ?

“Tôi. . . . . . Tôi có thể chứ?”

Nhìn thân hình hắn cao lớn, bàn tay to giống như quạt hương bồ [1], nếu như hiện tại nàng ra tay, vậy sau này. . . . . .

Phụ nhân sợ hãi nhìn nam nhân đã không còn chút lực công kích nào nằm trên mặt đất, nàng hận hắn, rất hận rất hận, nhưng. . . . . .

Nàng vẫn không dám đánh hắn, hắn rất lợi hại, những lúc đánh nàng đều không hề nương tay.

Nhìn ánh mắt sợ hãi của nàng ta, Bảo Bảo lại nhìn nam nhân không thể động đậy nhưng vẫn phách lối như cũ đang nằm trên đất, lạnh lùng nói:

“Tùy tiện đánh là được rồi, đại thẩm, nếu như ông ta dám động vào một sợi tóc của bác, bác cứ đến phủ Hiên Vương tìm tôi là được! Về phần ông. . . . . . Nghe nói trong thiên lao có rất nhiều chỗ trống, có muốn tôi báo cho họ một tiếng, mời vào hưởng thụ mấy ngày không? “

Thiên lao? Đây chính là nơi vào mà không thể ra, mà tên nhóc này nói đến phủ Hiên Vương, sẽ không phải là. . . . . .

“Công tử tha mạng, tiểu nhân không dám, không dám nữa. . . . . .”

Hắn bị dọa sợ đến nỗi vội vàng quỳ xuống, thấy khí thế trên người Bảo Bảo, hắn nên sớm biết rằng đứa trẻ này không phải là người thường rồi, không nghĩ tới. . . . . .

“Bác có thểẩ tay. . . . . .”

Bảo Bảo xoay người, cũng không liếc nhìn người trên mặt đất một cái, con mắt lạnh lùng nhìn ra ngoài, trời chiều vô cùng đẹp, lúc này hẳn là như vậy. . . . . .

“Ca ca, cám ơn ca. . . . . .”

Lần đầu tiên nhìn thấy cha ăn nói khép nép như vậy Vãn Vãn thật sự không thể tin được, ca ca này thật là tốt, ít ra nương cũng sẽ không bị cha đánh nữa!

“Vãn Vãn, trời sắp tối rồi, ta đi về trước. . . . . .”

“Ca ca. . . . . .”

Nhìn thân thể nho nhỏ sải bước rời đi, Vãn Vãn không nhịn được hô to, cô bé muốn đuổi theo nhưng lại bị nương giữ chặt tay.

~*~*~*~*

~Chú thích:

[1] Quạt hương bồ: quạt được làm bằng lá hương bồ.

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Người cha này chắc hẳn đã làm cô bé tổn thương rất sâu sắc?Bằng không, làm con gái mà thấy cha bị người khác đánh, làm sao sẽ đứng yên như vậy chứ?“Tôi. . . . . . Tôi có thể chứ?”Nhìn thân hình hắn cao lớn, bàn tay to giống như quạt hương bồ [1], nếu như hiện tại nàng ra tay, vậy sau này. . . . . .Phụ nhân sợ hãi nhìn nam nhân đã không còn chút lực công kích nào nằm trên mặt đất, nàng hận hắn, rất hận rất hận, nhưng. . . . . .Nàng vẫn không dám đánh hắn, hắn rất lợi hại, những lúc đánh nàng đều không hề nương tay.Nhìn ánh mắt sợ hãi của nàng ta, Bảo Bảo lại nhìn nam nhân không thể động đậy nhưng vẫn phách lối như cũ đang nằm trên đất, lạnh lùng nói:“Tùy tiện đánh là được rồi, đại thẩm, nếu như ông ta dám động vào một sợi tóc của bác, bác cứ đến phủ Hiên Vương tìm tôi là được! Về phần ông. . . . . . Nghe nói trong thiên lao có rất nhiều chỗ trống, có muốn tôi báo cho họ một tiếng, mời vào hưởng thụ mấy ngày không? “Thiên lao? Đây chính là nơi vào mà không thể ra, mà tên nhóc này nói đến phủ Hiên Vương, sẽ không phải là. . . . . .“Công tử tha mạng, tiểu nhân không dám, không dám nữa. . . . . .”Hắn bị dọa sợ đến nỗi vội vàng quỳ xuống, thấy khí thế trên người Bảo Bảo, hắn nên sớm biết rằng đứa trẻ này không phải là người thường rồi, không nghĩ tới. . . . . .“Bác có thểẩ tay. . . . . .”Bảo Bảo xoay người, cũng không liếc nhìn người trên mặt đất một cái, con mắt lạnh lùng nhìn ra ngoài, trời chiều vô cùng đẹp, lúc này hẳn là như vậy. . . . . .“Ca ca, cám ơn ca. . . . . .”Lần đầu tiên nhìn thấy cha ăn nói khép nép như vậy Vãn Vãn thật sự không thể tin được, ca ca này thật là tốt, ít ra nương cũng sẽ không bị cha đánh nữa!“Vãn Vãn, trời sắp tối rồi, ta đi về trước. . . . . .”“Ca ca. . . . . .”Nhìn thân thể nho nhỏ sải bước rời đi, Vãn Vãn không nhịn được hô to, cô bé muốn đuổi theo nhưng lại bị nương giữ chặt tay.~*~*~*~*~Chú thích:[1] Quạt hương bồ: quạt được làm bằng lá hương bồ.

Quyển 7 - Chương 876: Tùy Tiện Đánh Là Được