Tác giả:

Butterfly : MAU TRÁNH XA TÔI RA...! Nakroth : Cái...cái gì. Kanou : ... Lauriel và Alice cũng bước vào. Alice : Có chuyện gì vậy mọi người ? Lauriel : A, cô đã tỉnh lại rồi à. Butterfly : Sao...sao tôi lại ở đây...? Tôi nhớ tôi bị rơi xuống... và...và... Nakroth : Sao cô lại...- Nắm chặt tay mình. Butterfly : Anh !... Anh đã đẩy tôi... Nakroth : Hừ...tôi đã phải đi tìm thuốc chữa trị cho cô, giờ lại như vậy sao !!!- Tức giận. Nakroth bỏ ra ngoài, Butterfly cũng không có phản ứng gì. Butterfly : ... Kanou : Cô mau nghỉ ngơi đi. Butterfly : Có phải anh là người đã kể chuyện cho tôi không ? Kanou : Ừm... Butterfly : *Cười* Cảm ơn anh nhé. Kanou : *Đỏ mặt* À...không có gì đâu. Lauriel : Cô nên ở lại đây vài ngày đi. Sức khỏe của cô vẫn chưa phục hồi hoàn toàn đâu. Butterfly : Dạ.. ===================== Nakroth đi dạo trong vườn. Anh khó chịu khi Butterfly vu oan cho mình. Nakroth : Hừ...tôi đã cứu cô, bây giờ cô vô ơn thế ư ! Đồ đáng ghét ! Kanou cũng xuất hiện. Kanou : Làm gì mà khó chịu…

Chương 9: Câu chuyện buồn

[NakxButt] Hãy Ở Lại Với Ta (Phần 2)Tác giả: ButterTruyện Ngôn Tình, Truyện Thám HiểmButterfly : MAU TRÁNH XA TÔI RA...! Nakroth : Cái...cái gì. Kanou : ... Lauriel và Alice cũng bước vào. Alice : Có chuyện gì vậy mọi người ? Lauriel : A, cô đã tỉnh lại rồi à. Butterfly : Sao...sao tôi lại ở đây...? Tôi nhớ tôi bị rơi xuống... và...và... Nakroth : Sao cô lại...- Nắm chặt tay mình. Butterfly : Anh !... Anh đã đẩy tôi... Nakroth : Hừ...tôi đã phải đi tìm thuốc chữa trị cho cô, giờ lại như vậy sao !!!- Tức giận. Nakroth bỏ ra ngoài, Butterfly cũng không có phản ứng gì. Butterfly : ... Kanou : Cô mau nghỉ ngơi đi. Butterfly : Có phải anh là người đã kể chuyện cho tôi không ? Kanou : Ừm... Butterfly : *Cười* Cảm ơn anh nhé. Kanou : *Đỏ mặt* À...không có gì đâu. Lauriel : Cô nên ở lại đây vài ngày đi. Sức khỏe của cô vẫn chưa phục hồi hoàn toàn đâu. Butterfly : Dạ.. ===================== Nakroth đi dạo trong vườn. Anh khó chịu khi Butterfly vu oan cho mình. Nakroth : Hừ...tôi đã cứu cô, bây giờ cô vô ơn thế ư ! Đồ đáng ghét ! Kanou cũng xuất hiện. Kanou : Làm gì mà khó chịu… Bây giờ, Đại Ngũ chạy đến. Anh vô cùng tức giận với hành động đó của Tiểu Tam. Không kìm được sự nóng giận, anh tát vào mặt Tiểu Tam một cái đau điếng. Nó khiến cô suýt té ngã.Tiểu Tam : Anh hai ... anh đánh em sao - Cô vừa khóc vừa lấy tay sờ vào khuôn mặt đẫm nước mắt của mình.Đại Ngũ : Em quá đáng lắm rồi !Liliana : Đại Ngũ, ngươi mau đưa con bé về đi.Đại Ngũ vịn vai Tiểu Tam...Đại Ngũ : Chúng về thôi.Tiểu Tam hất tay anh ra.Tiểu Tam : Anh đừng chạm vào người tôi. - Cô chạy sâu vào khu rừng...Liliana : Cứ để nó đi đi. Có lẽ nó sẽ hiểu.Liliana xoay qua Nak.Liliana : Cậu mau đi theo ta.Nakroth : Nhưng đi đâu chứ.Liliana : Đừng hỏi nhiều...Cô dẫn Nak đi vào một khu vực cấm của khu rừng. Nơi đây như một thứ hỗn độn, cây cối không sống nổi dù là một mầm cỏ nhỏ.Nakroth : Nơi này là đâu ?Liliana : Đây là nơi mà con người và yêu hồ chiến đấu với nhau.Nakroth : Hoang tàn quá.Liliana : Anh muốn biết tại sao Tiểu Tam ghét con người chứ ?Nakroth : ???________________Trước đây rất lâu. Có một cặp vợ chồng được giao nhiệm vụ canh giữ cửa vào. Đây là nơi mà con người có thể tìm thấy ngôi làng yêu hồ. Hai vợ chồng đó là cha mẹ của Đại Ngũ và Tiểu Tam.Rồi một ngày, con người đã mò được đường đến. Do bất cẩn để bọn con người tham lam đó bắt giữ. Cả hai phải chịu sự đau đớn của cái chết trước khi các yêu hồ khác đến.Con trai của hai người đã lao vào định cứu cha mẹ nhưng không được. Sự liều lĩnh đó đã khiến cho cậu mất đi một cái đuôi. Trở lại thành Tứ yêu hồ.Con gái đó đã chứng kiến tất cả. Tâm hồn như bị đục khoét bởi cảnh tượng sầu bi đó. Sau đó, bọn người tham lam đó phải chết dưới tay của Liliana. Nữ Vương yêu hồ.Sau này, Đại Ngũ đã mọc lại được chiếc đuôi mất. Nhưng bi thảm đối với cậu là dù có tu luyện đến đâu. Chiếc đuôi thứ sáu cũng không thể mọc lại, vì chuyện đó mà anh hầu như suy sụp và đã bị trầm cảm một thời gian dài. Liliana đã giúp anh có thêm nghị lực sống. Có điều... Tiểu Tam đã nuôi mối hận thù với con người bao năm nay...

Bây giờ, Đại Ngũ chạy đến. Anh vô cùng tức giận với hành động đó của Tiểu Tam. Không kìm được sự nóng giận, anh tát vào mặt Tiểu Tam một cái đau điếng. Nó khiến cô suýt té ngã.

Tiểu Tam : Anh hai ... anh đánh em sao - Cô vừa khóc vừa lấy tay sờ vào khuôn mặt đẫm nước mắt của mình.

Đại Ngũ : Em quá đáng lắm rồi !

Liliana : Đại Ngũ, ngươi mau đưa con bé về đi.

Đại Ngũ vịn vai Tiểu Tam...

Đại Ngũ : Chúng về thôi.

Tiểu Tam hất tay anh ra.

Tiểu Tam : Anh đừng chạm vào người tôi. - Cô chạy sâu vào khu rừng...

Liliana : Cứ để nó đi đi. Có lẽ nó sẽ hiểu.

Liliana xoay qua Nak.

Liliana : Cậu mau đi theo ta.

Nakroth : Nhưng đi đâu chứ.

Liliana : Đừng hỏi nhiều...

Cô dẫn Nak đi vào một khu vực cấm của khu rừng. Nơi đây như một thứ hỗn độn, cây cối không sống nổi dù là một mầm cỏ nhỏ.

Nakroth : Nơi này là đâu ?

Liliana : Đây là nơi mà con người và yêu hồ chiến đấu với nhau.

Nakroth : Hoang tàn quá.

Liliana : Anh muốn biết tại sao Tiểu Tam ghét con người chứ ?

Nakroth : ???

________________

Trước đây rất lâu. Có một cặp vợ chồng được giao nhiệm vụ canh giữ cửa vào. Đây là nơi mà con người có thể tìm thấy ngôi làng yêu hồ. Hai vợ chồng đó là cha mẹ của Đại Ngũ và Tiểu Tam.

Rồi một ngày, con người đã mò được đường đến. Do bất cẩn để bọn con người tham lam đó bắt giữ. Cả hai phải chịu sự đau đớn của cái chết trước khi các yêu hồ khác đến.

Con trai của hai người đã lao vào định cứu cha mẹ nhưng không được. Sự liều lĩnh đó đã khiến cho cậu mất đi một cái đuôi. Trở lại thành Tứ yêu hồ.

Con gái đó đã chứng kiến tất cả. Tâm hồn như bị đục khoét bởi cảnh tượng sầu bi đó. Sau đó, bọn người tham lam đó phải chết dưới tay của Liliana. Nữ Vương yêu hồ.

Sau này, Đại Ngũ đã mọc lại được chiếc đuôi mất. Nhưng bi thảm đối với cậu là dù có tu luyện đến đâu. Chiếc đuôi thứ sáu cũng không thể mọc lại, vì chuyện đó mà anh hầu như suy sụp và đã bị trầm cảm một thời gian dài. Liliana đã giúp anh có thêm nghị lực sống. Có điều... Tiểu Tam đã nuôi mối hận thù với con người bao năm nay...

[NakxButt] Hãy Ở Lại Với Ta (Phần 2)Tác giả: ButterTruyện Ngôn Tình, Truyện Thám HiểmButterfly : MAU TRÁNH XA TÔI RA...! Nakroth : Cái...cái gì. Kanou : ... Lauriel và Alice cũng bước vào. Alice : Có chuyện gì vậy mọi người ? Lauriel : A, cô đã tỉnh lại rồi à. Butterfly : Sao...sao tôi lại ở đây...? Tôi nhớ tôi bị rơi xuống... và...và... Nakroth : Sao cô lại...- Nắm chặt tay mình. Butterfly : Anh !... Anh đã đẩy tôi... Nakroth : Hừ...tôi đã phải đi tìm thuốc chữa trị cho cô, giờ lại như vậy sao !!!- Tức giận. Nakroth bỏ ra ngoài, Butterfly cũng không có phản ứng gì. Butterfly : ... Kanou : Cô mau nghỉ ngơi đi. Butterfly : Có phải anh là người đã kể chuyện cho tôi không ? Kanou : Ừm... Butterfly : *Cười* Cảm ơn anh nhé. Kanou : *Đỏ mặt* À...không có gì đâu. Lauriel : Cô nên ở lại đây vài ngày đi. Sức khỏe của cô vẫn chưa phục hồi hoàn toàn đâu. Butterfly : Dạ.. ===================== Nakroth đi dạo trong vườn. Anh khó chịu khi Butterfly vu oan cho mình. Nakroth : Hừ...tôi đã cứu cô, bây giờ cô vô ơn thế ư ! Đồ đáng ghét ! Kanou cũng xuất hiện. Kanou : Làm gì mà khó chịu… Bây giờ, Đại Ngũ chạy đến. Anh vô cùng tức giận với hành động đó của Tiểu Tam. Không kìm được sự nóng giận, anh tát vào mặt Tiểu Tam một cái đau điếng. Nó khiến cô suýt té ngã.Tiểu Tam : Anh hai ... anh đánh em sao - Cô vừa khóc vừa lấy tay sờ vào khuôn mặt đẫm nước mắt của mình.Đại Ngũ : Em quá đáng lắm rồi !Liliana : Đại Ngũ, ngươi mau đưa con bé về đi.Đại Ngũ vịn vai Tiểu Tam...Đại Ngũ : Chúng về thôi.Tiểu Tam hất tay anh ra.Tiểu Tam : Anh đừng chạm vào người tôi. - Cô chạy sâu vào khu rừng...Liliana : Cứ để nó đi đi. Có lẽ nó sẽ hiểu.Liliana xoay qua Nak.Liliana : Cậu mau đi theo ta.Nakroth : Nhưng đi đâu chứ.Liliana : Đừng hỏi nhiều...Cô dẫn Nak đi vào một khu vực cấm của khu rừng. Nơi đây như một thứ hỗn độn, cây cối không sống nổi dù là một mầm cỏ nhỏ.Nakroth : Nơi này là đâu ?Liliana : Đây là nơi mà con người và yêu hồ chiến đấu với nhau.Nakroth : Hoang tàn quá.Liliana : Anh muốn biết tại sao Tiểu Tam ghét con người chứ ?Nakroth : ???________________Trước đây rất lâu. Có một cặp vợ chồng được giao nhiệm vụ canh giữ cửa vào. Đây là nơi mà con người có thể tìm thấy ngôi làng yêu hồ. Hai vợ chồng đó là cha mẹ của Đại Ngũ và Tiểu Tam.Rồi một ngày, con người đã mò được đường đến. Do bất cẩn để bọn con người tham lam đó bắt giữ. Cả hai phải chịu sự đau đớn của cái chết trước khi các yêu hồ khác đến.Con trai của hai người đã lao vào định cứu cha mẹ nhưng không được. Sự liều lĩnh đó đã khiến cho cậu mất đi một cái đuôi. Trở lại thành Tứ yêu hồ.Con gái đó đã chứng kiến tất cả. Tâm hồn như bị đục khoét bởi cảnh tượng sầu bi đó. Sau đó, bọn người tham lam đó phải chết dưới tay của Liliana. Nữ Vương yêu hồ.Sau này, Đại Ngũ đã mọc lại được chiếc đuôi mất. Nhưng bi thảm đối với cậu là dù có tu luyện đến đâu. Chiếc đuôi thứ sáu cũng không thể mọc lại, vì chuyện đó mà anh hầu như suy sụp và đã bị trầm cảm một thời gian dài. Liliana đã giúp anh có thêm nghị lực sống. Có điều... Tiểu Tam đã nuôi mối hận thù với con người bao năm nay...

Chương 9: Câu chuyện buồn