Butterfly : MAU TRÁNH XA TÔI RA...! Nakroth : Cái...cái gì. Kanou : ... Lauriel và Alice cũng bước vào. Alice : Có chuyện gì vậy mọi người ? Lauriel : A, cô đã tỉnh lại rồi à. Butterfly : Sao...sao tôi lại ở đây...? Tôi nhớ tôi bị rơi xuống... và...và... Nakroth : Sao cô lại...- Nắm chặt tay mình. Butterfly : Anh !... Anh đã đẩy tôi... Nakroth : Hừ...tôi đã phải đi tìm thuốc chữa trị cho cô, giờ lại như vậy sao !!!- Tức giận. Nakroth bỏ ra ngoài, Butterfly cũng không có phản ứng gì. Butterfly : ... Kanou : Cô mau nghỉ ngơi đi. Butterfly : Có phải anh là người đã kể chuyện cho tôi không ? Kanou : Ừm... Butterfly : *Cười* Cảm ơn anh nhé. Kanou : *Đỏ mặt* À...không có gì đâu. Lauriel : Cô nên ở lại đây vài ngày đi. Sức khỏe của cô vẫn chưa phục hồi hoàn toàn đâu. Butterfly : Dạ.. ===================== Nakroth đi dạo trong vườn. Anh khó chịu khi Butterfly vu oan cho mình. Nakroth : Hừ...tôi đã cứu cô, bây giờ cô vô ơn thế ư ! Đồ đáng ghét ! Kanou cũng xuất hiện. Kanou : Làm gì mà khó chịu…
Chương 16-3: Ngoại truyện
[NakxButt] Hãy Ở Lại Với Ta (Phần 2)Tác giả: ButterTruyện Ngôn Tình, Truyện Thám HiểmButterfly : MAU TRÁNH XA TÔI RA...! Nakroth : Cái...cái gì. Kanou : ... Lauriel và Alice cũng bước vào. Alice : Có chuyện gì vậy mọi người ? Lauriel : A, cô đã tỉnh lại rồi à. Butterfly : Sao...sao tôi lại ở đây...? Tôi nhớ tôi bị rơi xuống... và...và... Nakroth : Sao cô lại...- Nắm chặt tay mình. Butterfly : Anh !... Anh đã đẩy tôi... Nakroth : Hừ...tôi đã phải đi tìm thuốc chữa trị cho cô, giờ lại như vậy sao !!!- Tức giận. Nakroth bỏ ra ngoài, Butterfly cũng không có phản ứng gì. Butterfly : ... Kanou : Cô mau nghỉ ngơi đi. Butterfly : Có phải anh là người đã kể chuyện cho tôi không ? Kanou : Ừm... Butterfly : *Cười* Cảm ơn anh nhé. Kanou : *Đỏ mặt* À...không có gì đâu. Lauriel : Cô nên ở lại đây vài ngày đi. Sức khỏe của cô vẫn chưa phục hồi hoàn toàn đâu. Butterfly : Dạ.. ===================== Nakroth đi dạo trong vườn. Anh khó chịu khi Butterfly vu oan cho mình. Nakroth : Hừ...tôi đã cứu cô, bây giờ cô vô ơn thế ư ! Đồ đáng ghét ! Kanou cũng xuất hiện. Kanou : Làm gì mà khó chịu… Tôi, Nakroth ! Người được biết với biệt hiệu là công tử nhà giàu. Mọi thứ, mọi điều, không có gì là tôi không có cả. Hừm, có lẽ đám người kia nghĩ tôi có tất cả. Nhưng không ! Tôi chưa từng biết yêu thương là gì ? Hơi ấm gia đình là gì ? Một con người chỉ sống bằng danh vọng và tiền bạc. Tôi đã đeo chiếc mặt nạ này vào để có thể không nhìn thấy các bộ mặt kia.Cứ mỗi một mùa trôi đi. Tôi lại ao ước tìm được bản thân mình, hằng đêm đến. Nơi tôi đến... Là một nhà hàng ư ? Hay một khách sạn chuyên đanh cho công tử như tôi ? Không ! Nơi đó bọn họ thật giả dối. Tôi có thể nhìn thấy nụ cười giả của họ. Nơi tôi đến là một quán mì ngay cái xó nhỏ trong vách cùng. Và cứ như vậy... Tôi đã gặp một cô gái. Cô ấy có gì đặc biệt ? Tôi không biết và tôi chắc rằng tôi đã yêu thầm cô ấy. Tôi muốn có được cô ấy. Cô gái đó là ai ?-"Butterfly" ?Cái tên đó đã được khắc vào tim tôi. Tôi đã hỏi trăng rằng. Liệu trăng có thể chiếu sáng màn đêm dày đặc ấy ?Chỉ lối thoát cho các ngôi sao yếu ớt...Tôi, nhìn ngắm cô ấy ! Một cô gái tôi chưa bao giờ quen. Nhưng tôi nhìn thấy được rằng sâu trong đôi mắt xanh biếc ấy là một tâm hồn trong sáng. Tại sao ? Em là ai ? Và tôi, chúng ta đã gặp nhau nơi mái hiên cũ này. Không nói một lời... Tôi rất muốn em biết rằng tôi rất yêu em ... Tôi đã quyết định sẽ tỏ tình cô ấy ! Butterfly...........Anh yêu em, Butterfly
Tôi, Nakroth ! Người được biết với biệt hiệu là công tử nhà giàu. Mọi thứ, mọi điều, không có gì là tôi không có cả. Hừm, có lẽ đám người kia nghĩ tôi có tất cả. Nhưng không ! Tôi chưa từng biết yêu thương là gì ? Hơi ấm gia đình là gì ? Một con người chỉ sống bằng danh vọng và tiền bạc. Tôi đã đeo chiếc mặt nạ này vào để có thể không nhìn thấy các bộ mặt kia.
Cứ mỗi một mùa trôi đi. Tôi lại ao ước tìm được bản thân mình, hằng đêm đến. Nơi tôi đến... Là một nhà hàng ư ? Hay một khách sạn chuyên đanh cho công tử như tôi ? Không ! Nơi đó bọn họ thật giả dối. Tôi có thể nhìn thấy nụ cười giả của họ. Nơi tôi đến là một quán mì ngay cái xó nhỏ trong vách cùng. Và cứ như vậy... Tôi đã gặp một cô gái. Cô ấy có gì đặc biệt ? Tôi không biết và tôi chắc rằng tôi đã yêu thầm cô ấy. Tôi muốn có được cô ấy. Cô gái đó là ai ?
-"Butterfly" ?
Cái tên đó đã được khắc vào tim tôi. Tôi đã hỏi trăng rằng. Liệu trăng có thể chiếu sáng màn đêm dày đặc ấy ?
Chỉ lối thoát cho các ngôi sao yếu ớt...
Tôi, nhìn ngắm cô ấy ! Một cô gái tôi chưa bao giờ quen. Nhưng tôi nhìn thấy được rằng sâu trong đôi mắt xanh biếc ấy là một tâm hồn trong sáng. Tại sao ? Em là ai ? Và tôi, chúng ta đã gặp nhau nơi mái hiên cũ này. Không nói một lời... Tôi rất muốn em biết rằng tôi rất yêu em ... Tôi đã quyết định sẽ tỏ tình cô ấy ! Butterfly...
.
.
.
.
.
.
.
.
Anh yêu em, Butterfly
[NakxButt] Hãy Ở Lại Với Ta (Phần 2)Tác giả: ButterTruyện Ngôn Tình, Truyện Thám HiểmButterfly : MAU TRÁNH XA TÔI RA...! Nakroth : Cái...cái gì. Kanou : ... Lauriel và Alice cũng bước vào. Alice : Có chuyện gì vậy mọi người ? Lauriel : A, cô đã tỉnh lại rồi à. Butterfly : Sao...sao tôi lại ở đây...? Tôi nhớ tôi bị rơi xuống... và...và... Nakroth : Sao cô lại...- Nắm chặt tay mình. Butterfly : Anh !... Anh đã đẩy tôi... Nakroth : Hừ...tôi đã phải đi tìm thuốc chữa trị cho cô, giờ lại như vậy sao !!!- Tức giận. Nakroth bỏ ra ngoài, Butterfly cũng không có phản ứng gì. Butterfly : ... Kanou : Cô mau nghỉ ngơi đi. Butterfly : Có phải anh là người đã kể chuyện cho tôi không ? Kanou : Ừm... Butterfly : *Cười* Cảm ơn anh nhé. Kanou : *Đỏ mặt* À...không có gì đâu. Lauriel : Cô nên ở lại đây vài ngày đi. Sức khỏe của cô vẫn chưa phục hồi hoàn toàn đâu. Butterfly : Dạ.. ===================== Nakroth đi dạo trong vườn. Anh khó chịu khi Butterfly vu oan cho mình. Nakroth : Hừ...tôi đã cứu cô, bây giờ cô vô ơn thế ư ! Đồ đáng ghét ! Kanou cũng xuất hiện. Kanou : Làm gì mà khó chịu… Tôi, Nakroth ! Người được biết với biệt hiệu là công tử nhà giàu. Mọi thứ, mọi điều, không có gì là tôi không có cả. Hừm, có lẽ đám người kia nghĩ tôi có tất cả. Nhưng không ! Tôi chưa từng biết yêu thương là gì ? Hơi ấm gia đình là gì ? Một con người chỉ sống bằng danh vọng và tiền bạc. Tôi đã đeo chiếc mặt nạ này vào để có thể không nhìn thấy các bộ mặt kia.Cứ mỗi một mùa trôi đi. Tôi lại ao ước tìm được bản thân mình, hằng đêm đến. Nơi tôi đến... Là một nhà hàng ư ? Hay một khách sạn chuyên đanh cho công tử như tôi ? Không ! Nơi đó bọn họ thật giả dối. Tôi có thể nhìn thấy nụ cười giả của họ. Nơi tôi đến là một quán mì ngay cái xó nhỏ trong vách cùng. Và cứ như vậy... Tôi đã gặp một cô gái. Cô ấy có gì đặc biệt ? Tôi không biết và tôi chắc rằng tôi đã yêu thầm cô ấy. Tôi muốn có được cô ấy. Cô gái đó là ai ?-"Butterfly" ?Cái tên đó đã được khắc vào tim tôi. Tôi đã hỏi trăng rằng. Liệu trăng có thể chiếu sáng màn đêm dày đặc ấy ?Chỉ lối thoát cho các ngôi sao yếu ớt...Tôi, nhìn ngắm cô ấy ! Một cô gái tôi chưa bao giờ quen. Nhưng tôi nhìn thấy được rằng sâu trong đôi mắt xanh biếc ấy là một tâm hồn trong sáng. Tại sao ? Em là ai ? Và tôi, chúng ta đã gặp nhau nơi mái hiên cũ này. Không nói một lời... Tôi rất muốn em biết rằng tôi rất yêu em ... Tôi đã quyết định sẽ tỏ tình cô ấy ! Butterfly...........Anh yêu em, Butterfly