Tác giả:

Butterfly : MAU TRÁNH XA TÔI RA...! Nakroth : Cái...cái gì. Kanou : ... Lauriel và Alice cũng bước vào. Alice : Có chuyện gì vậy mọi người ? Lauriel : A, cô đã tỉnh lại rồi à. Butterfly : Sao...sao tôi lại ở đây...? Tôi nhớ tôi bị rơi xuống... và...và... Nakroth : Sao cô lại...- Nắm chặt tay mình. Butterfly : Anh !... Anh đã đẩy tôi... Nakroth : Hừ...tôi đã phải đi tìm thuốc chữa trị cho cô, giờ lại như vậy sao !!!- Tức giận. Nakroth bỏ ra ngoài, Butterfly cũng không có phản ứng gì. Butterfly : ... Kanou : Cô mau nghỉ ngơi đi. Butterfly : Có phải anh là người đã kể chuyện cho tôi không ? Kanou : Ừm... Butterfly : *Cười* Cảm ơn anh nhé. Kanou : *Đỏ mặt* À...không có gì đâu. Lauriel : Cô nên ở lại đây vài ngày đi. Sức khỏe của cô vẫn chưa phục hồi hoàn toàn đâu. Butterfly : Dạ.. ===================== Nakroth đi dạo trong vườn. Anh khó chịu khi Butterfly vu oan cho mình. Nakroth : Hừ...tôi đã cứu cô, bây giờ cô vô ơn thế ư ! Đồ đáng ghét ! Kanou cũng xuất hiện. Kanou : Làm gì mà khó chịu…

Chương 35: Đánh mất nhân tín

[NakxButt] Hãy Ở Lại Với Ta (Phần 2)Tác giả: ButterTruyện Ngôn Tình, Truyện Thám HiểmButterfly : MAU TRÁNH XA TÔI RA...! Nakroth : Cái...cái gì. Kanou : ... Lauriel và Alice cũng bước vào. Alice : Có chuyện gì vậy mọi người ? Lauriel : A, cô đã tỉnh lại rồi à. Butterfly : Sao...sao tôi lại ở đây...? Tôi nhớ tôi bị rơi xuống... và...và... Nakroth : Sao cô lại...- Nắm chặt tay mình. Butterfly : Anh !... Anh đã đẩy tôi... Nakroth : Hừ...tôi đã phải đi tìm thuốc chữa trị cho cô, giờ lại như vậy sao !!!- Tức giận. Nakroth bỏ ra ngoài, Butterfly cũng không có phản ứng gì. Butterfly : ... Kanou : Cô mau nghỉ ngơi đi. Butterfly : Có phải anh là người đã kể chuyện cho tôi không ? Kanou : Ừm... Butterfly : *Cười* Cảm ơn anh nhé. Kanou : *Đỏ mặt* À...không có gì đâu. Lauriel : Cô nên ở lại đây vài ngày đi. Sức khỏe của cô vẫn chưa phục hồi hoàn toàn đâu. Butterfly : Dạ.. ===================== Nakroth đi dạo trong vườn. Anh khó chịu khi Butterfly vu oan cho mình. Nakroth : Hừ...tôi đã cứu cô, bây giờ cô vô ơn thế ư ! Đồ đáng ghét ! Kanou cũng xuất hiện. Kanou : Làm gì mà khó chịu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc này trong lao phòng....Tiểu Tam : Ui ~ Đau quá đi bao giờ Kanou đến cứu mình vậy huhu.*Kẹt* một tiếng mở cửa.Tiểu Tam : ! *Lại là hắn*Omen : Hôm nay ngươi sẽ nói vị trí mà "Bọn chúng" ẩn náu chứ.Tiểu Tam : ....Omen : Hừ đồ cứng đầu.Nói rồi hắn dùng roi da quất vào tay của cô. Các vết máu dần nhiều hơn và lan rộng ra trên bộ quần áo. Nhưng cô vẫn cắn răng chịu đựng. Cô hy vọng Kanou sẽ đến cứu mình.___________Ở chỗ Nak.Nakroth giết hết tên lính này đến tên lính khác. Anh như một cỗ máy giết người với vũ khí trên tay. Còn về Zephys chỉ biết đỡ và né, không thể chạm được vào Nak. Quân địch ngày càng nhiều. Một mình anh giết hết tất cả, nhân tính đã mẩ kiểm soát. Cơ thể anh xuất hiện một luồng khí màu xanh, phát ra từ vùng lưng. Nak như không còn sợ điều gì, bây giờ tốc độ và cuồng khát máu me dâng lên tận cùng, lao vào Zephys như con hổ đói. Nhưng nhanh thay hắn ta đã kịp chạy vào lối đi bí mật. Làm Nak mất dấu...Bên phía Kanou.Butterfly : Ư...ư chuyện gì vậy.Kanou : A Butt ! Cậu tỉnh rồi.Butt lập tức ngồi bật dậy, xô Kanou ra.Butterfly : N...Nakroth đâu rồi.Kanou : Anh ta đã và đang đánh nhau với bọn chúng. Tớ nghĩ không cần phải lo đâu.Butterfly :*Đứng lên* Sao cậu lại để Nak tự một mình đánh nhau với chúng chứ !!!Kanou : Là...là vì...Butterfly : Tôi phải đến chỗ Nak.Kanou : Butt đừng đi mà. Nguy hiểm lắm.Butterfly : Điều tôi cảm thấy bây giờ là nguy hiểm lớn nhất chính là ở cạnh cậu càng lâu.Kanou : ...Butt cầm thanh kiếm của mình lên. Chạy theo vết máu ở cuối dãy hành lang dài. Để lại Kanou đang bị tổn thương bởi những lời nói mà Butt phát ra. Anh rất lấy làm hối hận...Cuối dãy cầu thang. Tiếng "cọt kẹt" không ngớt và tiếng kéo lê một thanh sắt. Đó là Nak, đôi mắt đỏ ngầu cùng với luồn sát khí tỏa ra rất u ám. Điều đó kiến Butt lạnh sống lưng, cô ra sức gọi tên anh nhưng anh không đáp lại. Thay cho câu trả lời, anh cầm cây song đao nhè nhẹ tiến gần cô. Mùi máu tanh cùng với cơ thể tỏa khí. Anh lao vào cô với ý định "GIẾT". Butt lúc này như người mất hồn. Cô không thể nhúc nhích được, nỗi sợ hãy bao trùm.Nak đã vung lưỡi đao này vào bụng cô, máu của cô dính đầy trên nền đất. Điều Butt thấy lúc này là một màu đen dần khép lại....._____________________Ảnh của Kanou và Tiểu Tam nhá m.n( Tại thấy giống quá mà )1 : Tiểu Tam.2 : Kanou.Dạo này lười lắm ^^

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc này trong lao phòng....

Tiểu Tam : Ui ~ Đau quá đi bao giờ Kanou đến cứu mình vậy huhu.

*Kẹt* một tiếng mở cửa.

Tiểu Tam : ! *Lại là hắn*

Omen : Hôm nay ngươi sẽ nói vị trí mà "Bọn chúng" ẩn náu chứ.

Tiểu Tam : ....

Omen : Hừ đồ cứng đầu.

Nói rồi hắn dùng roi da quất vào tay của cô. Các vết máu dần nhiều hơn và lan rộng ra trên bộ quần áo. Nhưng cô vẫn cắn răng chịu đựng. Cô hy vọng Kanou sẽ đến cứu mình.

___________

Ở chỗ Nak.

Nakroth giết hết tên lính này đến tên lính khác. Anh như một cỗ máy giết người với vũ khí trên tay. Còn về Zephys chỉ biết đỡ và né, không thể chạm được vào Nak. Quân địch ngày càng nhiều. Một mình anh giết hết tất cả, nhân tính đã mẩ kiểm soát. Cơ thể anh xuất hiện một luồng khí màu xanh, phát ra từ vùng lưng. Nak như không còn sợ điều gì, bây giờ tốc độ và cuồng khát máu me dâng lên tận cùng, lao vào Zephys như con hổ đói. Nhưng nhanh thay hắn ta đã kịp chạy vào lối đi bí mật. Làm Nak mất dấu...

Bên phía Kanou.

Butterfly : Ư...ư chuyện gì vậy.

Kanou : A Butt ! Cậu tỉnh rồi.

Butt lập tức ngồi bật dậy, xô Kanou ra.

Butterfly : N...Nakroth đâu rồi.

Kanou : Anh ta đã và đang đánh nhau với bọn chúng. Tớ nghĩ không cần phải lo đâu.

Butterfly :*Đứng lên* Sao cậu lại để Nak tự một mình đánh nhau với chúng chứ !!!

Kanou : Là...là vì...

Butterfly : Tôi phải đến chỗ Nak.

Kanou : Butt đừng đi mà. Nguy hiểm lắm.

Butterfly : Điều tôi cảm thấy bây giờ là nguy hiểm lớn nhất chính là ở cạnh cậu càng lâu.

Kanou : ...

Butt cầm thanh kiếm của mình lên. Chạy theo vết máu ở cuối dãy hành lang dài. Để lại Kanou đang bị tổn thương bởi những lời nói mà Butt phát ra. Anh rất lấy làm hối hận...

Cuối dãy cầu thang. Tiếng "cọt kẹt" không ngớt và tiếng kéo lê một thanh sắt. Đó là Nak, đôi mắt đỏ ngầu cùng với luồn sát khí tỏa ra rất u ám. Điều đó kiến Butt lạnh sống lưng, cô ra sức gọi tên anh nhưng anh không đáp lại. Thay cho câu trả lời, anh cầm cây song đao nhè nhẹ tiến gần cô. Mùi máu tanh cùng với cơ thể tỏa khí. Anh lao vào cô với ý định "GIẾT". Butt lúc này như người mất hồn. Cô không thể nhúc nhích được, nỗi sợ hãy bao trùm.

Nak đã vung lưỡi đao này vào bụng cô, máu của cô dính đầy trên nền đất. Điều Butt thấy lúc này là một màu đen dần khép lại.....

_____________________

Ảnh của Kanou và Tiểu Tam nhá m.n

( Tại thấy giống quá mà )

1 : Tiểu Tam.

2 : Kanou.

Dạo này lười lắm ^^

[NakxButt] Hãy Ở Lại Với Ta (Phần 2)Tác giả: ButterTruyện Ngôn Tình, Truyện Thám HiểmButterfly : MAU TRÁNH XA TÔI RA...! Nakroth : Cái...cái gì. Kanou : ... Lauriel và Alice cũng bước vào. Alice : Có chuyện gì vậy mọi người ? Lauriel : A, cô đã tỉnh lại rồi à. Butterfly : Sao...sao tôi lại ở đây...? Tôi nhớ tôi bị rơi xuống... và...và... Nakroth : Sao cô lại...- Nắm chặt tay mình. Butterfly : Anh !... Anh đã đẩy tôi... Nakroth : Hừ...tôi đã phải đi tìm thuốc chữa trị cho cô, giờ lại như vậy sao !!!- Tức giận. Nakroth bỏ ra ngoài, Butterfly cũng không có phản ứng gì. Butterfly : ... Kanou : Cô mau nghỉ ngơi đi. Butterfly : Có phải anh là người đã kể chuyện cho tôi không ? Kanou : Ừm... Butterfly : *Cười* Cảm ơn anh nhé. Kanou : *Đỏ mặt* À...không có gì đâu. Lauriel : Cô nên ở lại đây vài ngày đi. Sức khỏe của cô vẫn chưa phục hồi hoàn toàn đâu. Butterfly : Dạ.. ===================== Nakroth đi dạo trong vườn. Anh khó chịu khi Butterfly vu oan cho mình. Nakroth : Hừ...tôi đã cứu cô, bây giờ cô vô ơn thế ư ! Đồ đáng ghét ! Kanou cũng xuất hiện. Kanou : Làm gì mà khó chịu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc này trong lao phòng....Tiểu Tam : Ui ~ Đau quá đi bao giờ Kanou đến cứu mình vậy huhu.*Kẹt* một tiếng mở cửa.Tiểu Tam : ! *Lại là hắn*Omen : Hôm nay ngươi sẽ nói vị trí mà "Bọn chúng" ẩn náu chứ.Tiểu Tam : ....Omen : Hừ đồ cứng đầu.Nói rồi hắn dùng roi da quất vào tay của cô. Các vết máu dần nhiều hơn và lan rộng ra trên bộ quần áo. Nhưng cô vẫn cắn răng chịu đựng. Cô hy vọng Kanou sẽ đến cứu mình.___________Ở chỗ Nak.Nakroth giết hết tên lính này đến tên lính khác. Anh như một cỗ máy giết người với vũ khí trên tay. Còn về Zephys chỉ biết đỡ và né, không thể chạm được vào Nak. Quân địch ngày càng nhiều. Một mình anh giết hết tất cả, nhân tính đã mẩ kiểm soát. Cơ thể anh xuất hiện một luồng khí màu xanh, phát ra từ vùng lưng. Nak như không còn sợ điều gì, bây giờ tốc độ và cuồng khát máu me dâng lên tận cùng, lao vào Zephys như con hổ đói. Nhưng nhanh thay hắn ta đã kịp chạy vào lối đi bí mật. Làm Nak mất dấu...Bên phía Kanou.Butterfly : Ư...ư chuyện gì vậy.Kanou : A Butt ! Cậu tỉnh rồi.Butt lập tức ngồi bật dậy, xô Kanou ra.Butterfly : N...Nakroth đâu rồi.Kanou : Anh ta đã và đang đánh nhau với bọn chúng. Tớ nghĩ không cần phải lo đâu.Butterfly :*Đứng lên* Sao cậu lại để Nak tự một mình đánh nhau với chúng chứ !!!Kanou : Là...là vì...Butterfly : Tôi phải đến chỗ Nak.Kanou : Butt đừng đi mà. Nguy hiểm lắm.Butterfly : Điều tôi cảm thấy bây giờ là nguy hiểm lớn nhất chính là ở cạnh cậu càng lâu.Kanou : ...Butt cầm thanh kiếm của mình lên. Chạy theo vết máu ở cuối dãy hành lang dài. Để lại Kanou đang bị tổn thương bởi những lời nói mà Butt phát ra. Anh rất lấy làm hối hận...Cuối dãy cầu thang. Tiếng "cọt kẹt" không ngớt và tiếng kéo lê một thanh sắt. Đó là Nak, đôi mắt đỏ ngầu cùng với luồn sát khí tỏa ra rất u ám. Điều đó kiến Butt lạnh sống lưng, cô ra sức gọi tên anh nhưng anh không đáp lại. Thay cho câu trả lời, anh cầm cây song đao nhè nhẹ tiến gần cô. Mùi máu tanh cùng với cơ thể tỏa khí. Anh lao vào cô với ý định "GIẾT". Butt lúc này như người mất hồn. Cô không thể nhúc nhích được, nỗi sợ hãy bao trùm.Nak đã vung lưỡi đao này vào bụng cô, máu của cô dính đầy trên nền đất. Điều Butt thấy lúc này là một màu đen dần khép lại....._____________________Ảnh của Kanou và Tiểu Tam nhá m.n( Tại thấy giống quá mà )1 : Tiểu Tam.2 : Kanou.Dạo này lười lắm ^^

Chương 35: Đánh mất nhân tín