Tác giả:

Nếu anh đã lựa chọn từ bỏ em rồi thì níu giữ làm gì nữa chứ? Rời xa..chỉ là khoảng cách và thời gian mà thôi . ___________________________ Trong đêm mưa xối xả, lúc mọi người đang cố tìm chỗ để tránh mưa thì có hai bóng người đang đứng đối diện nhau, cả hai đều ướt, họ không có ý định che chắn thì phải? Ánh mắt hiếu kì của một vào người trên đường dán vào họ. "Anh xin lỗi" Tiếng thì thào của người con trai vang lên thật nhỏ, đầu cậu ta cuối xuống dường như không dám nhìn thẳng vào người con gái kia. "Tại...sao?" Tiếng nói ngắt quảng của cô gái, nó đang cố kìm nén những giọt nước mắt của mình, ánh mắt hoài nghi nhìn người trước mặt. "Anh..anh chỉ muố..em chấp nhận..một điều rằng..chúng ta không..không thể ở bên nhau" "Không thể ở bên nhau" Nó lặp lại từng chữ một cách chậm rãi, tựa như đang hỏi chính mình vậy "Đúng vậy" Chàng trai kia cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, giọng nói như khẳng định "Có thể..cho em ..một lí do được không?" "Không thích hợp" "Không thích hợp" ba chữ này của…

Chương 37

Nhóc À! Tôi Thích EmTác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình Nếu anh đã lựa chọn từ bỏ em rồi thì níu giữ làm gì nữa chứ? Rời xa..chỉ là khoảng cách và thời gian mà thôi . ___________________________ Trong đêm mưa xối xả, lúc mọi người đang cố tìm chỗ để tránh mưa thì có hai bóng người đang đứng đối diện nhau, cả hai đều ướt, họ không có ý định che chắn thì phải? Ánh mắt hiếu kì của một vào người trên đường dán vào họ. "Anh xin lỗi" Tiếng thì thào của người con trai vang lên thật nhỏ, đầu cậu ta cuối xuống dường như không dám nhìn thẳng vào người con gái kia. "Tại...sao?" Tiếng nói ngắt quảng của cô gái, nó đang cố kìm nén những giọt nước mắt của mình, ánh mắt hoài nghi nhìn người trước mặt. "Anh..anh chỉ muố..em chấp nhận..một điều rằng..chúng ta không..không thể ở bên nhau" "Không thể ở bên nhau" Nó lặp lại từng chữ một cách chậm rãi, tựa như đang hỏi chính mình vậy "Đúng vậy" Chàng trai kia cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, giọng nói như khẳng định "Có thể..cho em ..một lí do được không?" "Không thích hợp" "Không thích hợp" ba chữ này của… Tụi nó xuống tới căn tin trường thì đã thấy hai người Bích Duyên và Hữu Nghĩa ngồi sẵn ở đó rồi. Hai người có vẻ nói chuyện khá hợp."Hi! Tụi này tới làm bóng đen đây!"Dân Nhi vui vẻ nói, rồi ngay lập tức chạy tới ôm lấy Bích Duyên"Bích Duyên bé nhỏ, mê trai bỏ bạn nha!"Thanh Trúc tiếp tục châm chọcNó nhìn mặt Bích Duyên sắp bốc khói đến nơi thì tốt bụng ra giải vây."Này hai đưa tụi bây không ăn à? Mau đi lấy đồ ăn đi, sườn xào chua ngọt sắp hết đến nơi rồi kìa!!"Nghe vậy thì bọn Dân Nhi sửng sốt hết cả lên"Ây, sườn xào chua ngọt đợi chị!!"Rồi lao vào đám đông"Anh ăn gì?"Nó hỏi"Em ăn gì thì tôi ăn đó!""Oh"Dứt lời nó cũng xông xáo vô "chiến trường"________________________5 phút sau, bọn nó cuối cũng "thắng trận" trở về. Trên tay môux đứa là một đĩa cơm thơm ngon.Riêng Dương Vy, nó hai tay hai đĩa. Thật ra lúc nãy xông vô trong thì nó cũng biết là đầu óc mình có vẫn đề rồi! Tự nhiên không hiết bệnh gì mà hỏi hắn ăn gì? Lại còn đi tự giác đi lấy giúp nữa chứ! Đúng là thảm hoạ mà!"Này, của anh! Lần sau tới lượt anh lấy đó nhé!"Nó nói, ngu gì làm không côngBọn nó vừa ăn vừa cười nói vô cùng vui vẻ, càng không để ý tới những ánh mắt đằng đằng sát khí bên cạnh.

Tụi nó xuống tới căn tin trường thì đã thấy hai người Bích Duyên và Hữu Nghĩa ngồi sẵn ở đó rồi. Hai người có vẻ nói chuyện khá hợp.

"Hi! Tụi này tới làm bóng đen đây!"

Dân Nhi vui vẻ nói, rồi ngay lập tức chạy tới ôm lấy Bích Duyên

"Bích Duyên bé nhỏ, mê trai bỏ bạn nha!"

Thanh Trúc tiếp tục châm chọc

Nó nhìn mặt Bích Duyên sắp bốc khói đến nơi thì tốt bụng ra giải vây.

"Này hai đưa tụi bây không ăn à? Mau đi lấy đồ ăn đi, sườn xào chua ngọt sắp hết đến nơi rồi kìa!!"

Nghe vậy thì bọn Dân Nhi sửng sốt hết cả lên

"Ây, sườn xào chua ngọt đợi chị!!"

Rồi lao vào đám đông

"Anh ăn gì?"

Nó hỏi

"Em ăn gì thì tôi ăn đó!"

"Oh"

Dứt lời nó cũng xông xáo vô "chiến trường"

________________________

5 phút sau, bọn nó cuối cũng "thắng trận" trở về. Trên tay môux đứa là một đĩa cơm thơm ngon.

Riêng Dương Vy, nó hai tay hai đĩa. Thật ra lúc nãy xông vô trong thì nó cũng biết là đầu óc mình có vẫn đề rồi! Tự nhiên không hiết bệnh gì mà hỏi hắn ăn gì? Lại còn đi tự giác đi lấy giúp nữa chứ! Đúng là thảm hoạ mà!

"Này, của anh! Lần sau tới lượt anh lấy đó nhé!"

Nó nói, ngu gì làm không công

Bọn nó vừa ăn vừa cười nói vô cùng vui vẻ, càng không để ý tới những ánh mắt đằng đằng sát khí bên cạnh.

Nhóc À! Tôi Thích EmTác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình Nếu anh đã lựa chọn từ bỏ em rồi thì níu giữ làm gì nữa chứ? Rời xa..chỉ là khoảng cách và thời gian mà thôi . ___________________________ Trong đêm mưa xối xả, lúc mọi người đang cố tìm chỗ để tránh mưa thì có hai bóng người đang đứng đối diện nhau, cả hai đều ướt, họ không có ý định che chắn thì phải? Ánh mắt hiếu kì của một vào người trên đường dán vào họ. "Anh xin lỗi" Tiếng thì thào của người con trai vang lên thật nhỏ, đầu cậu ta cuối xuống dường như không dám nhìn thẳng vào người con gái kia. "Tại...sao?" Tiếng nói ngắt quảng của cô gái, nó đang cố kìm nén những giọt nước mắt của mình, ánh mắt hoài nghi nhìn người trước mặt. "Anh..anh chỉ muố..em chấp nhận..một điều rằng..chúng ta không..không thể ở bên nhau" "Không thể ở bên nhau" Nó lặp lại từng chữ một cách chậm rãi, tựa như đang hỏi chính mình vậy "Đúng vậy" Chàng trai kia cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, giọng nói như khẳng định "Có thể..cho em ..một lí do được không?" "Không thích hợp" "Không thích hợp" ba chữ này của… Tụi nó xuống tới căn tin trường thì đã thấy hai người Bích Duyên và Hữu Nghĩa ngồi sẵn ở đó rồi. Hai người có vẻ nói chuyện khá hợp."Hi! Tụi này tới làm bóng đen đây!"Dân Nhi vui vẻ nói, rồi ngay lập tức chạy tới ôm lấy Bích Duyên"Bích Duyên bé nhỏ, mê trai bỏ bạn nha!"Thanh Trúc tiếp tục châm chọcNó nhìn mặt Bích Duyên sắp bốc khói đến nơi thì tốt bụng ra giải vây."Này hai đưa tụi bây không ăn à? Mau đi lấy đồ ăn đi, sườn xào chua ngọt sắp hết đến nơi rồi kìa!!"Nghe vậy thì bọn Dân Nhi sửng sốt hết cả lên"Ây, sườn xào chua ngọt đợi chị!!"Rồi lao vào đám đông"Anh ăn gì?"Nó hỏi"Em ăn gì thì tôi ăn đó!""Oh"Dứt lời nó cũng xông xáo vô "chiến trường"________________________5 phút sau, bọn nó cuối cũng "thắng trận" trở về. Trên tay môux đứa là một đĩa cơm thơm ngon.Riêng Dương Vy, nó hai tay hai đĩa. Thật ra lúc nãy xông vô trong thì nó cũng biết là đầu óc mình có vẫn đề rồi! Tự nhiên không hiết bệnh gì mà hỏi hắn ăn gì? Lại còn đi tự giác đi lấy giúp nữa chứ! Đúng là thảm hoạ mà!"Này, của anh! Lần sau tới lượt anh lấy đó nhé!"Nó nói, ngu gì làm không côngBọn nó vừa ăn vừa cười nói vô cùng vui vẻ, càng không để ý tới những ánh mắt đằng đằng sát khí bên cạnh.

Chương 37