Nếu anh đã lựa chọn từ bỏ em rồi thì níu giữ làm gì nữa chứ? Rời xa..chỉ là khoảng cách và thời gian mà thôi . ___________________________ Trong đêm mưa xối xả, lúc mọi người đang cố tìm chỗ để tránh mưa thì có hai bóng người đang đứng đối diện nhau, cả hai đều ướt, họ không có ý định che chắn thì phải? Ánh mắt hiếu kì của một vào người trên đường dán vào họ. "Anh xin lỗi" Tiếng thì thào của người con trai vang lên thật nhỏ, đầu cậu ta cuối xuống dường như không dám nhìn thẳng vào người con gái kia. "Tại...sao?" Tiếng nói ngắt quảng của cô gái, nó đang cố kìm nén những giọt nước mắt của mình, ánh mắt hoài nghi nhìn người trước mặt. "Anh..anh chỉ muố..em chấp nhận..một điều rằng..chúng ta không..không thể ở bên nhau" "Không thể ở bên nhau" Nó lặp lại từng chữ một cách chậm rãi, tựa như đang hỏi chính mình vậy "Đúng vậy" Chàng trai kia cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, giọng nói như khẳng định "Có thể..cho em ..một lí do được không?" "Không thích hợp" "Không thích hợp" ba chữ này của…
Chương 38
Nhóc À! Tôi Thích EmTác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình Nếu anh đã lựa chọn từ bỏ em rồi thì níu giữ làm gì nữa chứ? Rời xa..chỉ là khoảng cách và thời gian mà thôi . ___________________________ Trong đêm mưa xối xả, lúc mọi người đang cố tìm chỗ để tránh mưa thì có hai bóng người đang đứng đối diện nhau, cả hai đều ướt, họ không có ý định che chắn thì phải? Ánh mắt hiếu kì của một vào người trên đường dán vào họ. "Anh xin lỗi" Tiếng thì thào của người con trai vang lên thật nhỏ, đầu cậu ta cuối xuống dường như không dám nhìn thẳng vào người con gái kia. "Tại...sao?" Tiếng nói ngắt quảng của cô gái, nó đang cố kìm nén những giọt nước mắt của mình, ánh mắt hoài nghi nhìn người trước mặt. "Anh..anh chỉ muố..em chấp nhận..một điều rằng..chúng ta không..không thể ở bên nhau" "Không thể ở bên nhau" Nó lặp lại từng chữ một cách chậm rãi, tựa như đang hỏi chính mình vậy "Đúng vậy" Chàng trai kia cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, giọng nói như khẳng định "Có thể..cho em ..một lí do được không?" "Không thích hợp" "Không thích hợp" ba chữ này của… Quà bù đắp theo đúng lời hứa hôm qua"Anh hai ơi, anh hai à!!"Nó ôm lấy Dương Dương ra sức lay lay cánh tay anh"Sao?"Dương Dương ngồi xuống sopha phòng làm việc"Không có gì!!""Đừng có mà làm bộ làm tịch nữa công chúa của tôi ơi! Muốn gì thì cứ nói, lát nữa anh còn có một cuộc họp"Dương Dương không khách khí gõ *cốc lên đầu cô một cái"Hihi em muốn thẻ Bạch Kim của công ty?"Nó cười hì hì nói"Biết ngay mà, em đến tìm anh thì không có gì tốt lành cả"Dương Dương lườm em gái một cái"Không đưa, em không thường đến công ty lấy thẻ Bạch Kim làm gì?""Anh, anh, cho em đi, em đang cần, một cái thẻ bạch kim của công ty thôi mà! Có gì quan trọng đâu! Nha nha nha em biết anh thương em nhất mà!!"Nó năn nỉ hết mức có thể.Hôm trước nó thấy bọn Dân Nhi ai cũng có một cái thẻ như thế? Nhất thời cũng muốn có"Không đưa"Ngoài miệng thì cứng rắn như thế nhưng thật ra anh đã chuẩn bị sẵn cho nó một cái từ lâu rồi."Anh....hic..anh không thương em nữa đúng không. Em nói cho anh biết sau này tốt nghiệp rồi em sẽ cho anh thấy bản lĩnh của em, mắc cônv anh lại xem thường"Nó nước mắt lưng tròng"Em thì có bản lĩnh gì chứ?"Dương Dương nóiLại nhìn thấy nó sắp nổi nóng đến nơi, ý trêu ghẹo trên mặt càng đậm"A, anh quên, em có 3 bản lĩnh rất lớn"Vừa nghe xong mắt Dương Vy lại sáng lấp lánh cả lên"Bản lĩnh thứ nhất chính là khóc, thứ hai là làm ầm, thứ 3, lợi hại nhất, treo cổ"Nhìn vẻ mặc méo xệch của nó anh chỉ muốn lăn ra cười"Anh..quá đáng!"Nó bực mình đứng dậy"Thôi được rồi! Thẻ của em đây này! Còn nữa trong này lúc nào cũng có 100 vạn, hơn nữa khi em dùng sẽ tự trừ vào tài khoản của anh! Thẻ này hoàn toàn không mất giá trị đâu!!""Cảm ơn anh hai"Nó hôn chụt vào má anh một cái rồi chạy mất dạngĐứa nhỏ này không biết khi nào mới lớn nữa
Quà bù đắp theo đúng lời hứa hôm qua
"Anh hai ơi, anh hai à!!"
Nó ôm lấy Dương Dương ra sức lay lay cánh tay anh
"Sao?"
Dương Dương ngồi xuống sopha phòng làm việc
"Không có gì!!"
"Đừng có mà làm bộ làm tịch nữa công chúa của tôi ơi! Muốn gì thì cứ nói, lát nữa anh còn có một cuộc họp"
Dương Dương không khách khí gõ *cốc lên đầu cô một cái
"Hihi em muốn thẻ Bạch Kim của công ty?"
Nó cười hì hì nói
"Biết ngay mà, em đến tìm anh thì không có gì tốt lành cả"
Dương Dương lườm em gái một cái
"Không đưa, em không thường đến công ty lấy thẻ Bạch Kim làm gì?"
"Anh, anh, cho em đi, em đang cần, một cái thẻ bạch kim của công ty thôi mà! Có gì quan trọng đâu! Nha nha nha em biết anh thương em nhất mà!!"
Nó năn nỉ hết mức có thể.
Hôm trước nó thấy bọn Dân Nhi ai cũng có một cái thẻ như thế? Nhất thời cũng muốn có
"Không đưa"
Ngoài miệng thì cứng rắn như thế nhưng thật ra anh đã chuẩn bị sẵn cho nó một cái từ lâu rồi.
"Anh....hic..anh không thương em nữa đúng không. Em nói cho anh biết sau này tốt nghiệp rồi em sẽ cho anh thấy bản lĩnh của em, mắc cônv anh lại xem thường"
Nó nước mắt lưng tròng
"Em thì có bản lĩnh gì chứ?"
Dương Dương nói
Lại nhìn thấy nó sắp nổi nóng đến nơi, ý trêu ghẹo trên mặt càng đậm
"A, anh quên, em có 3 bản lĩnh rất lớn"
Vừa nghe xong mắt Dương Vy lại sáng lấp lánh cả lên
"Bản lĩnh thứ nhất chính là khóc, thứ hai là làm ầm, thứ 3, lợi hại nhất, treo cổ"
Nhìn vẻ mặc méo xệch của nó anh chỉ muốn lăn ra cười
"Anh..quá đáng!"
Nó bực mình đứng dậy
"Thôi được rồi! Thẻ của em đây này! Còn nữa trong này lúc nào cũng có 100 vạn, hơn nữa khi em dùng sẽ tự trừ vào tài khoản của anh! Thẻ này hoàn toàn không mất giá trị đâu!!"
"Cảm ơn anh hai"
Nó hôn chụt vào má anh một cái rồi chạy mất dạng
Đứa nhỏ này không biết khi nào mới lớn nữa
Nhóc À! Tôi Thích EmTác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình Nếu anh đã lựa chọn từ bỏ em rồi thì níu giữ làm gì nữa chứ? Rời xa..chỉ là khoảng cách và thời gian mà thôi . ___________________________ Trong đêm mưa xối xả, lúc mọi người đang cố tìm chỗ để tránh mưa thì có hai bóng người đang đứng đối diện nhau, cả hai đều ướt, họ không có ý định che chắn thì phải? Ánh mắt hiếu kì của một vào người trên đường dán vào họ. "Anh xin lỗi" Tiếng thì thào của người con trai vang lên thật nhỏ, đầu cậu ta cuối xuống dường như không dám nhìn thẳng vào người con gái kia. "Tại...sao?" Tiếng nói ngắt quảng của cô gái, nó đang cố kìm nén những giọt nước mắt của mình, ánh mắt hoài nghi nhìn người trước mặt. "Anh..anh chỉ muố..em chấp nhận..một điều rằng..chúng ta không..không thể ở bên nhau" "Không thể ở bên nhau" Nó lặp lại từng chữ một cách chậm rãi, tựa như đang hỏi chính mình vậy "Đúng vậy" Chàng trai kia cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, giọng nói như khẳng định "Có thể..cho em ..một lí do được không?" "Không thích hợp" "Không thích hợp" ba chữ này của… Quà bù đắp theo đúng lời hứa hôm qua"Anh hai ơi, anh hai à!!"Nó ôm lấy Dương Dương ra sức lay lay cánh tay anh"Sao?"Dương Dương ngồi xuống sopha phòng làm việc"Không có gì!!""Đừng có mà làm bộ làm tịch nữa công chúa của tôi ơi! Muốn gì thì cứ nói, lát nữa anh còn có một cuộc họp"Dương Dương không khách khí gõ *cốc lên đầu cô một cái"Hihi em muốn thẻ Bạch Kim của công ty?"Nó cười hì hì nói"Biết ngay mà, em đến tìm anh thì không có gì tốt lành cả"Dương Dương lườm em gái một cái"Không đưa, em không thường đến công ty lấy thẻ Bạch Kim làm gì?""Anh, anh, cho em đi, em đang cần, một cái thẻ bạch kim của công ty thôi mà! Có gì quan trọng đâu! Nha nha nha em biết anh thương em nhất mà!!"Nó năn nỉ hết mức có thể.Hôm trước nó thấy bọn Dân Nhi ai cũng có một cái thẻ như thế? Nhất thời cũng muốn có"Không đưa"Ngoài miệng thì cứng rắn như thế nhưng thật ra anh đã chuẩn bị sẵn cho nó một cái từ lâu rồi."Anh....hic..anh không thương em nữa đúng không. Em nói cho anh biết sau này tốt nghiệp rồi em sẽ cho anh thấy bản lĩnh của em, mắc cônv anh lại xem thường"Nó nước mắt lưng tròng"Em thì có bản lĩnh gì chứ?"Dương Dương nóiLại nhìn thấy nó sắp nổi nóng đến nơi, ý trêu ghẹo trên mặt càng đậm"A, anh quên, em có 3 bản lĩnh rất lớn"Vừa nghe xong mắt Dương Vy lại sáng lấp lánh cả lên"Bản lĩnh thứ nhất chính là khóc, thứ hai là làm ầm, thứ 3, lợi hại nhất, treo cổ"Nhìn vẻ mặc méo xệch của nó anh chỉ muốn lăn ra cười"Anh..quá đáng!"Nó bực mình đứng dậy"Thôi được rồi! Thẻ của em đây này! Còn nữa trong này lúc nào cũng có 100 vạn, hơn nữa khi em dùng sẽ tự trừ vào tài khoản của anh! Thẻ này hoàn toàn không mất giá trị đâu!!""Cảm ơn anh hai"Nó hôn chụt vào má anh một cái rồi chạy mất dạngĐứa nhỏ này không biết khi nào mới lớn nữa