Nếu anh đã lựa chọn từ bỏ em rồi thì níu giữ làm gì nữa chứ? Rời xa..chỉ là khoảng cách và thời gian mà thôi . ___________________________ Trong đêm mưa xối xả, lúc mọi người đang cố tìm chỗ để tránh mưa thì có hai bóng người đang đứng đối diện nhau, cả hai đều ướt, họ không có ý định che chắn thì phải? Ánh mắt hiếu kì của một vào người trên đường dán vào họ. "Anh xin lỗi" Tiếng thì thào của người con trai vang lên thật nhỏ, đầu cậu ta cuối xuống dường như không dám nhìn thẳng vào người con gái kia. "Tại...sao?" Tiếng nói ngắt quảng của cô gái, nó đang cố kìm nén những giọt nước mắt của mình, ánh mắt hoài nghi nhìn người trước mặt. "Anh..anh chỉ muố..em chấp nhận..một điều rằng..chúng ta không..không thể ở bên nhau" "Không thể ở bên nhau" Nó lặp lại từng chữ một cách chậm rãi, tựa như đang hỏi chính mình vậy "Đúng vậy" Chàng trai kia cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, giọng nói như khẳng định "Có thể..cho em ..một lí do được không?" "Không thích hợp" "Không thích hợp" ba chữ này của…
Chương 71
Nhóc À! Tôi Thích EmTác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình Nếu anh đã lựa chọn từ bỏ em rồi thì níu giữ làm gì nữa chứ? Rời xa..chỉ là khoảng cách và thời gian mà thôi . ___________________________ Trong đêm mưa xối xả, lúc mọi người đang cố tìm chỗ để tránh mưa thì có hai bóng người đang đứng đối diện nhau, cả hai đều ướt, họ không có ý định che chắn thì phải? Ánh mắt hiếu kì của một vào người trên đường dán vào họ. "Anh xin lỗi" Tiếng thì thào của người con trai vang lên thật nhỏ, đầu cậu ta cuối xuống dường như không dám nhìn thẳng vào người con gái kia. "Tại...sao?" Tiếng nói ngắt quảng của cô gái, nó đang cố kìm nén những giọt nước mắt của mình, ánh mắt hoài nghi nhìn người trước mặt. "Anh..anh chỉ muố..em chấp nhận..một điều rằng..chúng ta không..không thể ở bên nhau" "Không thể ở bên nhau" Nó lặp lại từng chữ một cách chậm rãi, tựa như đang hỏi chính mình vậy "Đúng vậy" Chàng trai kia cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, giọng nói như khẳng định "Có thể..cho em ..một lí do được không?" "Không thích hợp" "Không thích hợp" ba chữ này của… "Lâm Minh Vũ, sao anh lại giúp tôi?"Dương Vy ngồi trong xe, từ ghế lái phụ quay sang hỏi hắn"Em là bạn gái tôi"Lâm Minh Vũ không thèm quan tâm đến khuôn mặt nhắn nhó của nó, vô cùng chuyên tâm lái xe."Này, hôm trước là anh chơi xấu nên tui mới "bị gạt" phải làm bạn gái hờ của anh, bây giờ tui suy nghĩ lại rồi, muốn chia tay được không?"Nó hỏi, bàn tay không an phận khều khều cánh tay hắn, bộ dangb giống như con mèo nhỏ vô cùng đáng yêu. Chỉ tiếc là câu nói kia thật không đáng yêu chút nào.Mài Lâm Minh Vũ khẽ chau, hắn cuối người nhấn một cái nút gì đó gần vô-lăng.Sau đó nghiêng người, ép sát nó xuống ghế."Em vừa nói gì? Hửm?"Dương Vy đáng thương bị "ăn đậu hủ" khó chịu ư hử một tiếng. Sau đó trầm tư, oh, người ta nói đúng.'kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt" nó phải nhịn, phải nhịn.Hít sâu một hơi, nó cười hì hì, bàn tay nhỏ đẩy đẩy ngực hắn, trong lòng đây ai oán 'tên ma vương chết tiệt cút ngay cho bà!!'"Không có gì, hihi. Đại thần, tui, dù sao, dù sao tui cũng là bạn gái của anh, anh đừng bắt nạt tôi chứ! Ngồi dậy được không? Ngoan, tôi thương"Lâm Minh Vũ đường đường là đại thiếu gia tài giỏi nhất giới thương trường lại bị Dương Vy xem là con nít lên ba mà dỗ dành. Cái gì chứ? Ngoan, tôi thương? Con nhóc này muốn chọc điên hắn sao? Nhưng bộ dáng này của nó thật rất động lòng người nha!!!!!Hắn hừ lạnh, như có như không nói"Được, hôn tôi một cái!""Hả?"Nó ngơ ngác. Cái gì chứ? Hôn?"Không được à! Vậy bổn thiếu gia cũng lười ngồi dậy, hay cứ giữ cái tư thế này cho đến khi đến nhà nhé!!! Em đừng lo tôi không ngại đâu. Nhưng, haizzz, với sức kiềm chế có giới hạn của tôi thì khoing biết sẽ làm ra chuyện thú vị gì đâu?"Lâm Minh Vũ nhún vai, nữa đùa, nữa thật"A, tôi hôn, tôi hôn mà!!"Dương Vy nghe thế thì giật nãy mình, trong lòng thầm mắng ' tên b**n th**' này một trăm lần. Nhưng đến cuối cùng vẫn chịu nhượng bộ, hôn khẽ lên má hắn một cái.Lâm Minh Vũ được hôn trong lòng liền vui vẻ, thuận thế lại áp sát xuống, môi kề môi, mạnh mẽ xâm chiếm một trận, thoả mãn mới ung dung ngồi dậy, lái xe!!!
"Lâm Minh Vũ, sao anh lại giúp tôi?"
Dương Vy ngồi trong xe, từ ghế lái phụ quay sang hỏi hắn
"Em là bạn gái tôi"
Lâm Minh Vũ không thèm quan tâm đến khuôn mặt nhắn nhó của nó, vô cùng chuyên tâm lái xe.
"Này, hôm trước là anh chơi xấu nên tui mới "bị gạt" phải làm bạn gái hờ của anh, bây giờ tui suy nghĩ lại rồi, muốn chia tay được không?"
Nó hỏi, bàn tay không an phận khều khều cánh tay hắn, bộ dangb giống như con mèo nhỏ vô cùng đáng yêu. Chỉ tiếc là câu nói kia thật không đáng yêu chút nào.
Mài Lâm Minh Vũ khẽ chau, hắn cuối người nhấn một cái nút gì đó gần vô-lăng.
Sau đó nghiêng người, ép sát nó xuống ghế.
"Em vừa nói gì? Hửm?"
Dương Vy đáng thương bị "ăn đậu hủ" khó chịu ư hử một tiếng. Sau đó trầm tư, oh, người ta nói đúng.
'kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt" nó phải nhịn, phải nhịn.
Hít sâu một hơi, nó cười hì hì, bàn tay nhỏ đẩy đẩy ngực hắn, trong lòng đây ai oán 'tên ma vương chết tiệt cút ngay cho bà!!'
"Không có gì, hihi. Đại thần, tui, dù sao, dù sao tui cũng là bạn gái của anh, anh đừng bắt nạt tôi chứ! Ngồi dậy được không? Ngoan, tôi thương"
Lâm Minh Vũ đường đường là đại thiếu gia tài giỏi nhất giới thương trường lại bị Dương Vy xem là con nít lên ba mà dỗ dành. Cái gì chứ? Ngoan, tôi thương? Con nhóc này muốn chọc điên hắn sao? Nhưng bộ dáng này của nó thật rất động lòng người nha!!!!!
Hắn hừ lạnh, như có như không nói
"Được, hôn tôi một cái!"
"Hả?"
Nó ngơ ngác. Cái gì chứ? Hôn?
"Không được à! Vậy bổn thiếu gia cũng lười ngồi dậy, hay cứ giữ cái tư thế này cho đến khi đến nhà nhé!!! Em đừng lo tôi không ngại đâu. Nhưng, haizzz, với sức kiềm chế có giới hạn của tôi thì khoing biết sẽ làm ra chuyện thú vị gì đâu?"
Lâm Minh Vũ nhún vai, nữa đùa, nữa thật
"A, tôi hôn, tôi hôn mà!!"
Dương Vy nghe thế thì giật nãy mình, trong lòng thầm mắng ' tên b**n th**' này một trăm lần. Nhưng đến cuối cùng vẫn chịu nhượng bộ, hôn khẽ lên má hắn một cái.
Lâm Minh Vũ được hôn trong lòng liền vui vẻ, thuận thế lại áp sát xuống, môi kề môi, mạnh mẽ xâm chiếm một trận, thoả mãn mới ung dung ngồi dậy, lái xe!!!
Nhóc À! Tôi Thích EmTác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình Nếu anh đã lựa chọn từ bỏ em rồi thì níu giữ làm gì nữa chứ? Rời xa..chỉ là khoảng cách và thời gian mà thôi . ___________________________ Trong đêm mưa xối xả, lúc mọi người đang cố tìm chỗ để tránh mưa thì có hai bóng người đang đứng đối diện nhau, cả hai đều ướt, họ không có ý định che chắn thì phải? Ánh mắt hiếu kì của một vào người trên đường dán vào họ. "Anh xin lỗi" Tiếng thì thào của người con trai vang lên thật nhỏ, đầu cậu ta cuối xuống dường như không dám nhìn thẳng vào người con gái kia. "Tại...sao?" Tiếng nói ngắt quảng của cô gái, nó đang cố kìm nén những giọt nước mắt của mình, ánh mắt hoài nghi nhìn người trước mặt. "Anh..anh chỉ muố..em chấp nhận..một điều rằng..chúng ta không..không thể ở bên nhau" "Không thể ở bên nhau" Nó lặp lại từng chữ một cách chậm rãi, tựa như đang hỏi chính mình vậy "Đúng vậy" Chàng trai kia cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, giọng nói như khẳng định "Có thể..cho em ..một lí do được không?" "Không thích hợp" "Không thích hợp" ba chữ này của… "Lâm Minh Vũ, sao anh lại giúp tôi?"Dương Vy ngồi trong xe, từ ghế lái phụ quay sang hỏi hắn"Em là bạn gái tôi"Lâm Minh Vũ không thèm quan tâm đến khuôn mặt nhắn nhó của nó, vô cùng chuyên tâm lái xe."Này, hôm trước là anh chơi xấu nên tui mới "bị gạt" phải làm bạn gái hờ của anh, bây giờ tui suy nghĩ lại rồi, muốn chia tay được không?"Nó hỏi, bàn tay không an phận khều khều cánh tay hắn, bộ dangb giống như con mèo nhỏ vô cùng đáng yêu. Chỉ tiếc là câu nói kia thật không đáng yêu chút nào.Mài Lâm Minh Vũ khẽ chau, hắn cuối người nhấn một cái nút gì đó gần vô-lăng.Sau đó nghiêng người, ép sát nó xuống ghế."Em vừa nói gì? Hửm?"Dương Vy đáng thương bị "ăn đậu hủ" khó chịu ư hử một tiếng. Sau đó trầm tư, oh, người ta nói đúng.'kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt" nó phải nhịn, phải nhịn.Hít sâu một hơi, nó cười hì hì, bàn tay nhỏ đẩy đẩy ngực hắn, trong lòng đây ai oán 'tên ma vương chết tiệt cút ngay cho bà!!'"Không có gì, hihi. Đại thần, tui, dù sao, dù sao tui cũng là bạn gái của anh, anh đừng bắt nạt tôi chứ! Ngồi dậy được không? Ngoan, tôi thương"Lâm Minh Vũ đường đường là đại thiếu gia tài giỏi nhất giới thương trường lại bị Dương Vy xem là con nít lên ba mà dỗ dành. Cái gì chứ? Ngoan, tôi thương? Con nhóc này muốn chọc điên hắn sao? Nhưng bộ dáng này của nó thật rất động lòng người nha!!!!!Hắn hừ lạnh, như có như không nói"Được, hôn tôi một cái!""Hả?"Nó ngơ ngác. Cái gì chứ? Hôn?"Không được à! Vậy bổn thiếu gia cũng lười ngồi dậy, hay cứ giữ cái tư thế này cho đến khi đến nhà nhé!!! Em đừng lo tôi không ngại đâu. Nhưng, haizzz, với sức kiềm chế có giới hạn của tôi thì khoing biết sẽ làm ra chuyện thú vị gì đâu?"Lâm Minh Vũ nhún vai, nữa đùa, nữa thật"A, tôi hôn, tôi hôn mà!!"Dương Vy nghe thế thì giật nãy mình, trong lòng thầm mắng ' tên b**n th**' này một trăm lần. Nhưng đến cuối cùng vẫn chịu nhượng bộ, hôn khẽ lên má hắn một cái.Lâm Minh Vũ được hôn trong lòng liền vui vẻ, thuận thế lại áp sát xuống, môi kề môi, mạnh mẽ xâm chiếm một trận, thoả mãn mới ung dung ngồi dậy, lái xe!!!