Tác giả:

"Vậy nên, cô đồng ý hay là không đồng ý?" Tô Mộng Mộng hung hăng trừng mắt, lộ ra biểu tình hung tợn, dùng ý niệm trả lời. "Không đồng ý!!" Đùa giỡn cái gì, để cho cô đi làm bảo tiêu kiêm sư tỷ thánh mẫu! Dựa vào cái gì? Bản thân cô còn chưa tìm được người tới bảo vệ đâu. Nghĩ lại, Tô Mộng Mộng cảm thấy không có ai đáng thương hơn cô. Một cô nhi không ai muốn, cố gắng học tập thật tốt, tốt nghiệp xong mỗi ngày đi làm từ 9 giờ sáng tới 5 giờ chiều, liều mạng tăng ca. Cố gắng kiếm tiền, còn không có thời gian yêu đương, vất vả nhiều năm, cuối cùng mua được một căn phòng ở thành phố, vừa chuẩn bị hưởng thụ nhân sinh, thì phát hiện mình bị bệnh nan y! Nằm ở bệnh viện, dùng hết tất cả tài sản, cuối cùng vẫn chết trong phòng cấp cứu! CMN chính là nhân sinh gian nan! Đợi đến khi cô tỉnh lại một lần nữa, lại phát hiện mình là người may mắn được tuyển chọn để xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tu tiên!! Thân phận bây giờ là sư tỷ được toàn môn sủng ái. Nghe thôi đã khiến cô cảm thấy vui vẻ. Phép…

Chương 13: Thật đẹp

Xuyên Sách: Nam Chính Bệnh Kiều Hắc HóaTác giả: Nịnh Mông TâmTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp"Vậy nên, cô đồng ý hay là không đồng ý?" Tô Mộng Mộng hung hăng trừng mắt, lộ ra biểu tình hung tợn, dùng ý niệm trả lời. "Không đồng ý!!" Đùa giỡn cái gì, để cho cô đi làm bảo tiêu kiêm sư tỷ thánh mẫu! Dựa vào cái gì? Bản thân cô còn chưa tìm được người tới bảo vệ đâu. Nghĩ lại, Tô Mộng Mộng cảm thấy không có ai đáng thương hơn cô. Một cô nhi không ai muốn, cố gắng học tập thật tốt, tốt nghiệp xong mỗi ngày đi làm từ 9 giờ sáng tới 5 giờ chiều, liều mạng tăng ca. Cố gắng kiếm tiền, còn không có thời gian yêu đương, vất vả nhiều năm, cuối cùng mua được một căn phòng ở thành phố, vừa chuẩn bị hưởng thụ nhân sinh, thì phát hiện mình bị bệnh nan y! Nằm ở bệnh viện, dùng hết tất cả tài sản, cuối cùng vẫn chết trong phòng cấp cứu! CMN chính là nhân sinh gian nan! Đợi đến khi cô tỉnh lại một lần nữa, lại phát hiện mình là người may mắn được tuyển chọn để xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tu tiên!! Thân phận bây giờ là sư tỷ được toàn môn sủng ái. Nghe thôi đã khiến cô cảm thấy vui vẻ. Phép… "Im miệng! Đừng nhắc từ đó trước mặt ta!""Hống!"Bụi đất bay tứ tung, thiếu niên một thân huyền cầm kiếm trên tay, phi không, tràn đầy lệ khí, ánh mắt lạnh lùng."Tiểu tử! Ngươi! Tìm chết!" Gió thổi mạnh quét qua tay áo Lý Cát, khắp người toàn là bụi cát, hắn tức giận, cắn răng la lối với những người đi theo sau."Mọi người cùng nhau lên! Xong việc không thiếu chỗ tốt cho các ngươi!"Đám người sôi nổi lấy vũ khí, lộ ra vẻ mặt tham lam, chỉ là một đệ tử ngoại môn, đối phó với hắn không phải dễ như trở bàn tay sao!Sư phụ của Lý Cát là kẻ có tiền, hắn có thể cho bọn họ không ít linh dược cùng linh thạch, cơ hội tốt như vậy sao có thể bỏ qua!Bùi Tịch cười lạnh, hai mắt ngưng thần, hàn khí lan ra.Đám người cùng nhau xông lên, trong lúc đánh nhau ánh sáng bốn phía nổi lên, các loại phi kiếm, phù chú cùng bụi đất cũng theo nhau bay lượn, chỉ thấy được bóng người thoáng qua."...""Đau, chân của ta!""Chân, chân!""..."Từng đạo âm thanh đau đớn truyền ra.."Thế nào, màu máu có đẹp không?""Lộc cộc!" Lý Cát nhìn kiếm trên cổ, nuốt nước miếng, mồ hôi lạnh tí tách rơi "Không, không đẹp.""Ừ.." Bùi Tịch tay vừa nhấc, nhìn người, "Không đẹp?"Lý Cát lập tức cảm giác được lưỡi kiếm lạnh băng ở cổ bị đè mạnh hơn, một cử động nhỏ cũng không dám, "Đại ca, đừng, đừng!""Được, đẹp, đẹp!"Thấy Bùi Tịch nhẹ giọng cười cười, dường như không còn tức giận. Lý Cát thở dài nhẹ nhõm, đợi lát nữa, trở về nói với sư phụ, đến lúc đó! Hừ!Cho hắn đẹp!"Vậy nhìn nhiều một chút." Ngữ khí của hắn cực kỳ lãnh đạm, giống như đang nói về việc hôm nay ăn gì."A a!" Kiếm đâm thêm một chút."..."Máu tươi lập tức nhuộm màu bạch y, từng cánh huyết hoa mai nở rộ, mỹ lệ dị thường..pBùi Tịch nhìn vết máu, khóe miệng nâng lên một nụ cười vô hai "Quả nhiên là rất đẹp.""Phốc!" Kiếm rút ra, máu tươi đầy đất."Các ngươi nếu cảm thấy môn quy không có tác dụng, vậy thì có thể đi kể cho người khác.."Bùi Tịch thoáng nhìn mấy người nằm trên đất, phi thân rời đi."Điên rồi, đây quả thực là một người điên!" Lý Cát ngồi dưới đất, người này nhìn qua rất vô hại nhưng thực chất là một con sói, kéo xuống mặt nạ thì sẽ hung hắn cắn chết người.Thua thiệt các phong chủ sau khi thấy hắn trên võ đài triển lộ, đều muốn nhận hắn làm đồ đệ, đặc biệt đi ngoại môn hỏi thăm tình huống của hắn. Khi biết Bùi Tịch bị người nhục mạ, trêu cợt không hề tức giận, cũng cũng không cáo trạng, đều khen ngợi hắn tâm tính ổn định, là một hạt giống tốt, nhân lúc tuổi còn nhỏ, nhao nhao muốn hắn làm đồ đệ!Đây cũng là lí do hắn ta không tiếc mọi giá muốn dạy dỗ Bùi Tịch, những vinh quang này đáng ra là của hắn!"Ngao ô!"Ngân lang đứng trên vai Bùi Tịch "Chủ nhân, trước kia không phải ngươi luôn mặc kệ những chuyện này không quan tâm sao? Làm sao hôm nay lại ra tay?"Trực tiếp đem đám người đó đánh ngã, còn làm máu bắn tung tóe, lúc đó nó nhìn cũng có chút phát run, cứ nghĩ là sẽ không có gì, ai ngờ bạch y đi vào lại huyết y đi ra!"Trước kia là không muốn để ý tới, cũng không muốn lãng phí thời gian, hiện tại thành công bái sư, vì sao còn muốn chịu đựng?" Bùi Tịch v**t v* đầu nhỏ trên vai."Dù cho hắn trở về cáo trạng cùng sư phụ của hắn, cũng là hắn bị mắng thôi, chuyện chưởng môn muốn nhận ta làm đệ tử chắc chắn đã rất nhiều người đều biết."Lời editor: Đọc truyện ở truyenwiki1.com và dembuon là đang ủng hộ editor

"Im miệng! Đừng nhắc từ đó trước mặt ta!"

"Hống!"

Bụi đất bay tứ tung, thiếu niên một thân huyền cầm kiếm trên tay, phi không, tràn đầy lệ khí, ánh mắt lạnh lùng.

"Tiểu tử! Ngươi! Tìm chết!" Gió thổi mạnh quét qua tay áo Lý Cát, khắp người toàn là bụi cát, hắn tức giận, cắn răng la lối với những người đi theo sau.

"Mọi người cùng nhau lên! Xong việc không thiếu chỗ tốt cho các ngươi!"

Đám người sôi nổi lấy vũ khí, lộ ra vẻ mặt tham lam, chỉ là một đệ tử ngoại môn, đối phó với hắn không phải dễ như trở bàn tay sao!

Sư phụ của Lý Cát là kẻ có tiền, hắn có thể cho bọn họ không ít linh dược cùng linh thạch, cơ hội tốt như vậy sao có thể bỏ qua!

Bùi Tịch cười lạnh, hai mắt ngưng thần, hàn khí lan ra.

Đám người cùng nhau xông lên, trong lúc đánh nhau ánh sáng bốn phía nổi lên, các loại phi kiếm, phù chú cùng bụi đất cũng theo nhau bay lượn, chỉ thấy được bóng người thoáng qua.

"..."

"Đau, chân của ta!"

"Chân, chân!"

"..."

Từng đạo âm thanh đau đớn truyền ra..

"Thế nào, màu máu có đẹp không?"

"Lộc cộc!" Lý Cát nhìn kiếm trên cổ, nuốt nước miếng, mồ hôi lạnh tí tách rơi "Không, không đẹp."

"Ừ.." Bùi Tịch tay vừa nhấc, nhìn người, "Không đẹp?"

Lý Cát lập tức cảm giác được lưỡi kiếm lạnh băng ở cổ bị đè mạnh hơn, một cử động nhỏ cũng không dám, "Đại ca, đừng, đừng!"

"Được, đẹp, đẹp!"

Thấy Bùi Tịch nhẹ giọng cười cười, dường như không còn tức giận. Lý Cát thở dài nhẹ nhõm, đợi lát nữa, trở về nói với sư phụ, đến lúc đó! Hừ!

Cho hắn đẹp!

"Vậy nhìn nhiều một chút." Ngữ khí của hắn cực kỳ lãnh đạm, giống như đang nói về việc hôm nay ăn gì.

"A a!" Kiếm đâm thêm một chút.

"..."

Máu tươi lập tức nhuộm màu bạch y, từng cánh huyết hoa mai nở rộ, mỹ lệ dị thường..p

Bùi Tịch nhìn vết máu, khóe miệng nâng lên một nụ cười vô hai "Quả nhiên là rất đẹp."

"Phốc!" Kiếm rút ra, máu tươi đầy đất.

"Các ngươi nếu cảm thấy môn quy không có tác dụng, vậy thì có thể đi kể cho người khác.."

Bùi Tịch thoáng nhìn mấy người nằm trên đất, phi thân rời đi.

"Điên rồi, đây quả thực là một người điên!" Lý Cát ngồi dưới đất, người này nhìn qua rất vô hại nhưng thực chất là một con sói, kéo xuống mặt nạ thì sẽ hung hắn cắn chết người.

Thua thiệt các phong chủ sau khi thấy hắn trên võ đài triển lộ, đều muốn nhận hắn làm đồ đệ, đặc biệt đi ngoại môn hỏi thăm tình huống của hắn. Khi biết Bùi Tịch bị người nhục mạ, trêu cợt không hề tức giận, cũng cũng không cáo trạng, đều khen ngợi hắn tâm tính ổn định, là một hạt giống tốt, nhân lúc tuổi còn nhỏ, nhao nhao muốn hắn làm đồ đệ!

Đây cũng là lí do hắn ta không tiếc mọi giá muốn dạy dỗ Bùi Tịch, những vinh quang này đáng ra là của hắn!

"Ngao ô!"

Ngân lang đứng trên vai Bùi Tịch "Chủ nhân, trước kia không phải ngươi luôn mặc kệ những chuyện này không quan tâm sao? Làm sao hôm nay lại ra tay?"

Trực tiếp đem đám người đó đánh ngã, còn làm máu bắn tung tóe, lúc đó nó nhìn cũng có chút phát run, cứ nghĩ là sẽ không có gì, ai ngờ bạch y đi vào lại huyết y đi ra!

"Trước kia là không muốn để ý tới, cũng không muốn lãng phí thời gian, hiện tại thành công bái sư, vì sao còn muốn chịu đựng?" Bùi Tịch v**t v* đầu nhỏ trên vai.

"Dù cho hắn trở về cáo trạng cùng sư phụ của hắn, cũng là hắn bị mắng thôi, chuyện chưởng môn muốn nhận ta làm đệ tử chắc chắn đã rất nhiều người đều biết."

Lời editor: Đọc truyện ở truyenwiki1.com và dembuon là đang ủng hộ editor

Xuyên Sách: Nam Chính Bệnh Kiều Hắc HóaTác giả: Nịnh Mông TâmTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp"Vậy nên, cô đồng ý hay là không đồng ý?" Tô Mộng Mộng hung hăng trừng mắt, lộ ra biểu tình hung tợn, dùng ý niệm trả lời. "Không đồng ý!!" Đùa giỡn cái gì, để cho cô đi làm bảo tiêu kiêm sư tỷ thánh mẫu! Dựa vào cái gì? Bản thân cô còn chưa tìm được người tới bảo vệ đâu. Nghĩ lại, Tô Mộng Mộng cảm thấy không có ai đáng thương hơn cô. Một cô nhi không ai muốn, cố gắng học tập thật tốt, tốt nghiệp xong mỗi ngày đi làm từ 9 giờ sáng tới 5 giờ chiều, liều mạng tăng ca. Cố gắng kiếm tiền, còn không có thời gian yêu đương, vất vả nhiều năm, cuối cùng mua được một căn phòng ở thành phố, vừa chuẩn bị hưởng thụ nhân sinh, thì phát hiện mình bị bệnh nan y! Nằm ở bệnh viện, dùng hết tất cả tài sản, cuối cùng vẫn chết trong phòng cấp cứu! CMN chính là nhân sinh gian nan! Đợi đến khi cô tỉnh lại một lần nữa, lại phát hiện mình là người may mắn được tuyển chọn để xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tu tiên!! Thân phận bây giờ là sư tỷ được toàn môn sủng ái. Nghe thôi đã khiến cô cảm thấy vui vẻ. Phép… "Im miệng! Đừng nhắc từ đó trước mặt ta!""Hống!"Bụi đất bay tứ tung, thiếu niên một thân huyền cầm kiếm trên tay, phi không, tràn đầy lệ khí, ánh mắt lạnh lùng."Tiểu tử! Ngươi! Tìm chết!" Gió thổi mạnh quét qua tay áo Lý Cát, khắp người toàn là bụi cát, hắn tức giận, cắn răng la lối với những người đi theo sau."Mọi người cùng nhau lên! Xong việc không thiếu chỗ tốt cho các ngươi!"Đám người sôi nổi lấy vũ khí, lộ ra vẻ mặt tham lam, chỉ là một đệ tử ngoại môn, đối phó với hắn không phải dễ như trở bàn tay sao!Sư phụ của Lý Cát là kẻ có tiền, hắn có thể cho bọn họ không ít linh dược cùng linh thạch, cơ hội tốt như vậy sao có thể bỏ qua!Bùi Tịch cười lạnh, hai mắt ngưng thần, hàn khí lan ra.Đám người cùng nhau xông lên, trong lúc đánh nhau ánh sáng bốn phía nổi lên, các loại phi kiếm, phù chú cùng bụi đất cũng theo nhau bay lượn, chỉ thấy được bóng người thoáng qua."...""Đau, chân của ta!""Chân, chân!""..."Từng đạo âm thanh đau đớn truyền ra.."Thế nào, màu máu có đẹp không?""Lộc cộc!" Lý Cát nhìn kiếm trên cổ, nuốt nước miếng, mồ hôi lạnh tí tách rơi "Không, không đẹp.""Ừ.." Bùi Tịch tay vừa nhấc, nhìn người, "Không đẹp?"Lý Cát lập tức cảm giác được lưỡi kiếm lạnh băng ở cổ bị đè mạnh hơn, một cử động nhỏ cũng không dám, "Đại ca, đừng, đừng!""Được, đẹp, đẹp!"Thấy Bùi Tịch nhẹ giọng cười cười, dường như không còn tức giận. Lý Cát thở dài nhẹ nhõm, đợi lát nữa, trở về nói với sư phụ, đến lúc đó! Hừ!Cho hắn đẹp!"Vậy nhìn nhiều một chút." Ngữ khí của hắn cực kỳ lãnh đạm, giống như đang nói về việc hôm nay ăn gì."A a!" Kiếm đâm thêm một chút."..."Máu tươi lập tức nhuộm màu bạch y, từng cánh huyết hoa mai nở rộ, mỹ lệ dị thường..pBùi Tịch nhìn vết máu, khóe miệng nâng lên một nụ cười vô hai "Quả nhiên là rất đẹp.""Phốc!" Kiếm rút ra, máu tươi đầy đất."Các ngươi nếu cảm thấy môn quy không có tác dụng, vậy thì có thể đi kể cho người khác.."Bùi Tịch thoáng nhìn mấy người nằm trên đất, phi thân rời đi."Điên rồi, đây quả thực là một người điên!" Lý Cát ngồi dưới đất, người này nhìn qua rất vô hại nhưng thực chất là một con sói, kéo xuống mặt nạ thì sẽ hung hắn cắn chết người.Thua thiệt các phong chủ sau khi thấy hắn trên võ đài triển lộ, đều muốn nhận hắn làm đồ đệ, đặc biệt đi ngoại môn hỏi thăm tình huống của hắn. Khi biết Bùi Tịch bị người nhục mạ, trêu cợt không hề tức giận, cũng cũng không cáo trạng, đều khen ngợi hắn tâm tính ổn định, là một hạt giống tốt, nhân lúc tuổi còn nhỏ, nhao nhao muốn hắn làm đồ đệ!Đây cũng là lí do hắn ta không tiếc mọi giá muốn dạy dỗ Bùi Tịch, những vinh quang này đáng ra là của hắn!"Ngao ô!"Ngân lang đứng trên vai Bùi Tịch "Chủ nhân, trước kia không phải ngươi luôn mặc kệ những chuyện này không quan tâm sao? Làm sao hôm nay lại ra tay?"Trực tiếp đem đám người đó đánh ngã, còn làm máu bắn tung tóe, lúc đó nó nhìn cũng có chút phát run, cứ nghĩ là sẽ không có gì, ai ngờ bạch y đi vào lại huyết y đi ra!"Trước kia là không muốn để ý tới, cũng không muốn lãng phí thời gian, hiện tại thành công bái sư, vì sao còn muốn chịu đựng?" Bùi Tịch v**t v* đầu nhỏ trên vai."Dù cho hắn trở về cáo trạng cùng sư phụ của hắn, cũng là hắn bị mắng thôi, chuyện chưởng môn muốn nhận ta làm đệ tử chắc chắn đã rất nhiều người đều biết."Lời editor: Đọc truyện ở truyenwiki1.com và dembuon là đang ủng hộ editor

Chương 13: Thật đẹp