Nóng, nóng đến mức cả người giống nhau bị lửa đốt. Diệp Mai Hoa nghiêng ngả lảo đảo đẩy cửa phòng 906, chật vật ngã xuống giường. Vì bị rượu làm cho tê liệt, đầu óc cô dường như không thể suy nghĩ được gì cẩn thận, chỉ có thể giữ lại được một ý niệm duy nhất, đó là tuyệt đối không thể bị những người đó mang đi. Trong bóng đêm, cô tựa hồ nghe thấy tiếng thở có phần nặng nề. “Cút ra!”. Diệp Mai Hoa còn chưa thấy rõ người vừa nói, ngoài cửa bỗng vang lên tiếng bước chân dồn dập. Cô hoảng loạn nói: “Không! Tôi không thể đi ra ngoài, đừng đuổi tôi đi ra ngoài.” Diệp Mai Hoa biết một khi cô bị những tên lưu manh đó mang đi nàng, nhất định sẽ không gặp kết cục tốt đẹp. Cô trực tiếp nhào lên phía trước, nắm lấy quần áo của người đàn ông, nói: “Cứu tôi, cầu xin anh cứu tôi, giúp tôi gọi cảnh sát ..” “Buông tay” “Không, không.” “Cút đi!” Giọng của người đàn ông dường như chứa đựng sự tức giận đang cố gắng kiềm chế. Giờ phút này, quả thực đầu óc Diệp Mai Hoa đã không còn minh mẫn nữa rồi. Cô chỉ…
Chương 186
Tạ Phu Nhân Em Trốn Không Thoát Khỏi Anh ĐâuTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngNóng, nóng đến mức cả người giống nhau bị lửa đốt. Diệp Mai Hoa nghiêng ngả lảo đảo đẩy cửa phòng 906, chật vật ngã xuống giường. Vì bị rượu làm cho tê liệt, đầu óc cô dường như không thể suy nghĩ được gì cẩn thận, chỉ có thể giữ lại được một ý niệm duy nhất, đó là tuyệt đối không thể bị những người đó mang đi. Trong bóng đêm, cô tựa hồ nghe thấy tiếng thở có phần nặng nề. “Cút ra!”. Diệp Mai Hoa còn chưa thấy rõ người vừa nói, ngoài cửa bỗng vang lên tiếng bước chân dồn dập. Cô hoảng loạn nói: “Không! Tôi không thể đi ra ngoài, đừng đuổi tôi đi ra ngoài.” Diệp Mai Hoa biết một khi cô bị những tên lưu manh đó mang đi nàng, nhất định sẽ không gặp kết cục tốt đẹp. Cô trực tiếp nhào lên phía trước, nắm lấy quần áo của người đàn ông, nói: “Cứu tôi, cầu xin anh cứu tôi, giúp tôi gọi cảnh sát ..” “Buông tay” “Không, không.” “Cút đi!” Giọng của người đàn ông dường như chứa đựng sự tức giận đang cố gắng kiềm chế. Giờ phút này, quả thực đầu óc Diệp Mai Hoa đã không còn minh mẫn nữa rồi. Cô chỉ… Chương 186Đây đâu phải là quan hệ không tốt, đây là hận không thể đối phương chết đi!Ngay cả Diệp Mai Hoa cũng có chút kinh ngạc, bà cụ Tạ không phải là bà nội của Tạ Minh Thành sao? Sao lại có hận thù như vậy chứ?Sắc mặt bà cụ Tạ trở nên xanh mét, tức giận, nói: “Minh Thành, Bách An đâu? Tại sao cháu chất trai của bà không đến gặp bà?Tạ Minh Thành tùy ý nói: “Thằng bé rất bận rộn, cũng không cần thiết đến”“Bà là bà cố của thằng bé!”“Ừm, thằng bé biết”Bà cụ Tạ tức giận đến ngực phập phồng, Diệp Mai Nhung vội vàng vỗ lưng bà cụ, nói: “Bà nội đừng tức giận, tức giận làm hại thân thể”Bà cụ Tạ nhìn thoáng qua Diệp Mai Nhung trong mắt mang theo cảnh cáo, cô ta đè xuống không cam lòng, yếu ớt nói: “Minh Thành, em đã lâu không gặp Bách An rồi, anh mang Bách An mang đến đay đi, em là mẹ của Bách An, em nhớ thằng bé”Diệp Mai Hoa nhìn Diệp Mai Nhung trong lòng trào phúng, một tiếng mẹ này cô nhận ra cô ta một chút cũng không có ý thật lòng nào.Tạ Minh Thành nói ra một câu đầy thâm ý: “Tôi nghĩ Bách An không giống con của cô chút nào”Sắc mặt Diệp Mai Nhung trắng bệch, lại nhìn thoáng qua Diệp Mai Hoa không khống chế được nói: “Chị gái, vì sao chị cũng ở đây?”Một tiếng chị gái này khiến mọi người xung quanh kinh ngạc.Thân phận Diệp Mai Nhung thì không cần nói, chửng qua chỉ là con gái của gia đình nhỏ, may mắn mới có thể leo lên cái cành cao nhà họ Tạ này, câu chuyện này đã sớm lưu truyền rất lâu, được rất nhiều các bà mẹ dùng để giáo dục con gái của mình, sinh tốt không bằng gả tốt.Nhưng bây giờ chị gái của Diệp Mai Nhung là sao? Cô ta có chị gái sao? Nhà họ Diệp không phải chỉ có một con gái sao?Rất nhiều ánh mắt phức tạp rơi trên người Diệp Mai Hoa, mang theo bao nhiêu là những suy đoán.Bà cụ Tạ lần đầu tiên nhìn thẳng Diệp Mai Hoa một cái, nói: “Cô là chị gái của Mai Nhung sao?”Diệp Mai Hoa không trả lời.“Nói chuyện đi, cô bị câm sao?”Diệp Mai Hoa nhìn thoáng qua Tạ Minh Thành, thấy đối phương không có ý nói thay mình nên mở miệng: “Coi như là vậy.”“Có là có, không là không, coi như là vậy là câu trả lời gì?”Diệp Mai Hoa cười cười, nói: “Bởi vì Mai Nhung rất ít khi thừa nhận sự tồn tại của tôi trước mặt người khác”Câu nói này khéo léo chuyển trọng điểm.Sắc mặt Diệp Mai Nhung cứng đờ, nói: “Chị, ý chị là sao?Bố vì chị bỏ nhà đi một thời gian dài nên rất tức giận, chị lại không về nhà, chị còn có lương tâm không?”Nhắc tới phụ thân, Diệp Mai Hoa cảm thấy vết thương lành lại trên lưng mơ hồ đau đớn, cô không nói gì.Bà cụ Tạ nghi ngờ hỏi: “Mai Nhung, chuyện gì đang xảy ra vậy? Cô ta thực sự là chị gái cháu sao?”Diệp Mai Nhung vội vàng nói: “Bà nội, thật sự là chị gái cháu, tên chị ấy là Diệp Mai Hoa, chẳng qua chúng cháu là chị em cùng bố khác mẹ”Cùng bố khác mẹ.Trong chốc lát tâm mắt mọi người nhìn Diệp Mai Hoa đều mang theo sự khinh bỉ khác thường.Đây không phải là con gái ngoài giá thú sao?Lại nói tiếp, thân phận của Tạ Minh Thành hình như cũng không được tán thành.
Chương 186
Đây đâu phải là quan hệ không tốt, đây là hận không thể đối phương chết đi!
Ngay cả Diệp Mai Hoa cũng có chút kinh ngạc, bà cụ Tạ không phải là bà nội của Tạ Minh Thành sao? Sao lại có hận thù như vậy chứ?
Sắc mặt bà cụ Tạ trở nên xanh mét, tức giận, nói: “Minh Thành, Bách An đâu? Tại sao cháu chất trai của bà không đến gặp bà?
Tạ Minh Thành tùy ý nói: “Thằng bé rất bận rộn, cũng không cần thiết đến”
“Bà là bà cố của thằng bé!”
“Ừm, thằng bé biết”
Bà cụ Tạ tức giận đến ngực phập phồng, Diệp Mai Nhung vội vàng vỗ lưng bà cụ, nói: “Bà nội đừng tức giận, tức giận làm hại thân thể”
Bà cụ Tạ nhìn thoáng qua Diệp Mai Nhung trong mắt mang theo cảnh cáo, cô ta đè xuống không cam lòng, yếu ớt nói: “Minh Thành, em đã lâu không gặp Bách An rồi, anh mang Bách An mang đến đay đi, em là mẹ của Bách An, em nhớ thằng bé”
Diệp Mai Hoa nhìn Diệp Mai Nhung trong lòng trào phúng, một tiếng mẹ này cô nhận ra cô ta một chút cũng không có ý thật lòng nào.
Tạ Minh Thành nói ra một câu đầy thâm ý: “Tôi nghĩ Bách An không giống con của cô chút nào”
Sắc mặt Diệp Mai Nhung trắng bệch, lại nhìn thoáng qua Diệp Mai Hoa không khống chế được nói: “Chị gái, vì sao chị cũng ở đây?”
Một tiếng chị gái này khiến mọi người xung quanh kinh ngạc.
Thân phận Diệp Mai Nhung thì không cần nói, chửng qua chỉ là con gái của gia đình nhỏ, may mắn mới có thể leo lên cái cành cao nhà họ Tạ này, câu chuyện này đã sớm lưu truyền rất lâu, được rất nhiều các bà mẹ dùng để giáo dục con gái của mình, sinh tốt không bằng gả tốt.
Nhưng bây giờ chị gái của Diệp Mai Nhung là sao? Cô ta có chị gái sao? Nhà họ Diệp không phải chỉ có một con gái sao?
Rất nhiều ánh mắt phức tạp rơi trên người Diệp Mai Hoa, mang theo bao nhiêu là những suy đoán.
Bà cụ Tạ lần đầu tiên nhìn thẳng Diệp Mai Hoa một cái, nói: “Cô là chị gái của Mai Nhung sao?”
Diệp Mai Hoa không trả lời.
“Nói chuyện đi, cô bị câm sao?”
Diệp Mai Hoa nhìn thoáng qua Tạ Minh Thành, thấy đối phương không có ý nói thay mình nên mở miệng: “Coi như là vậy.”
“Có là có, không là không, coi như là vậy là câu trả lời gì?”
Diệp Mai Hoa cười cười, nói: “Bởi vì Mai Nhung rất ít khi thừa nhận sự tồn tại của tôi trước mặt người khác”
Câu nói này khéo léo chuyển trọng điểm.
Sắc mặt Diệp Mai Nhung cứng đờ, nói: “Chị, ý chị là sao?
Bố vì chị bỏ nhà đi một thời gian dài nên rất tức giận, chị lại không về nhà, chị còn có lương tâm không?”
Nhắc tới phụ thân, Diệp Mai Hoa cảm thấy vết thương lành lại trên lưng mơ hồ đau đớn, cô không nói gì.
Bà cụ Tạ nghi ngờ hỏi: “Mai Nhung, chuyện gì đang xảy ra vậy? Cô ta thực sự là chị gái cháu sao?”
Diệp Mai Nhung vội vàng nói: “Bà nội, thật sự là chị gái cháu, tên chị ấy là Diệp Mai Hoa, chẳng qua chúng cháu là chị em cùng bố khác mẹ”
Cùng bố khác mẹ.
Trong chốc lát tâm mắt mọi người nhìn Diệp Mai Hoa đều mang theo sự khinh bỉ khác thường.
Đây không phải là con gái ngoài giá thú sao?
Lại nói tiếp, thân phận của Tạ Minh Thành hình như cũng không được tán thành.
Tạ Phu Nhân Em Trốn Không Thoát Khỏi Anh ĐâuTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngNóng, nóng đến mức cả người giống nhau bị lửa đốt. Diệp Mai Hoa nghiêng ngả lảo đảo đẩy cửa phòng 906, chật vật ngã xuống giường. Vì bị rượu làm cho tê liệt, đầu óc cô dường như không thể suy nghĩ được gì cẩn thận, chỉ có thể giữ lại được một ý niệm duy nhất, đó là tuyệt đối không thể bị những người đó mang đi. Trong bóng đêm, cô tựa hồ nghe thấy tiếng thở có phần nặng nề. “Cút ra!”. Diệp Mai Hoa còn chưa thấy rõ người vừa nói, ngoài cửa bỗng vang lên tiếng bước chân dồn dập. Cô hoảng loạn nói: “Không! Tôi không thể đi ra ngoài, đừng đuổi tôi đi ra ngoài.” Diệp Mai Hoa biết một khi cô bị những tên lưu manh đó mang đi nàng, nhất định sẽ không gặp kết cục tốt đẹp. Cô trực tiếp nhào lên phía trước, nắm lấy quần áo của người đàn ông, nói: “Cứu tôi, cầu xin anh cứu tôi, giúp tôi gọi cảnh sát ..” “Buông tay” “Không, không.” “Cút đi!” Giọng của người đàn ông dường như chứa đựng sự tức giận đang cố gắng kiềm chế. Giờ phút này, quả thực đầu óc Diệp Mai Hoa đã không còn minh mẫn nữa rồi. Cô chỉ… Chương 186Đây đâu phải là quan hệ không tốt, đây là hận không thể đối phương chết đi!Ngay cả Diệp Mai Hoa cũng có chút kinh ngạc, bà cụ Tạ không phải là bà nội của Tạ Minh Thành sao? Sao lại có hận thù như vậy chứ?Sắc mặt bà cụ Tạ trở nên xanh mét, tức giận, nói: “Minh Thành, Bách An đâu? Tại sao cháu chất trai của bà không đến gặp bà?Tạ Minh Thành tùy ý nói: “Thằng bé rất bận rộn, cũng không cần thiết đến”“Bà là bà cố của thằng bé!”“Ừm, thằng bé biết”Bà cụ Tạ tức giận đến ngực phập phồng, Diệp Mai Nhung vội vàng vỗ lưng bà cụ, nói: “Bà nội đừng tức giận, tức giận làm hại thân thể”Bà cụ Tạ nhìn thoáng qua Diệp Mai Nhung trong mắt mang theo cảnh cáo, cô ta đè xuống không cam lòng, yếu ớt nói: “Minh Thành, em đã lâu không gặp Bách An rồi, anh mang Bách An mang đến đay đi, em là mẹ của Bách An, em nhớ thằng bé”Diệp Mai Hoa nhìn Diệp Mai Nhung trong lòng trào phúng, một tiếng mẹ này cô nhận ra cô ta một chút cũng không có ý thật lòng nào.Tạ Minh Thành nói ra một câu đầy thâm ý: “Tôi nghĩ Bách An không giống con của cô chút nào”Sắc mặt Diệp Mai Nhung trắng bệch, lại nhìn thoáng qua Diệp Mai Hoa không khống chế được nói: “Chị gái, vì sao chị cũng ở đây?”Một tiếng chị gái này khiến mọi người xung quanh kinh ngạc.Thân phận Diệp Mai Nhung thì không cần nói, chửng qua chỉ là con gái của gia đình nhỏ, may mắn mới có thể leo lên cái cành cao nhà họ Tạ này, câu chuyện này đã sớm lưu truyền rất lâu, được rất nhiều các bà mẹ dùng để giáo dục con gái của mình, sinh tốt không bằng gả tốt.Nhưng bây giờ chị gái của Diệp Mai Nhung là sao? Cô ta có chị gái sao? Nhà họ Diệp không phải chỉ có một con gái sao?Rất nhiều ánh mắt phức tạp rơi trên người Diệp Mai Hoa, mang theo bao nhiêu là những suy đoán.Bà cụ Tạ lần đầu tiên nhìn thẳng Diệp Mai Hoa một cái, nói: “Cô là chị gái của Mai Nhung sao?”Diệp Mai Hoa không trả lời.“Nói chuyện đi, cô bị câm sao?”Diệp Mai Hoa nhìn thoáng qua Tạ Minh Thành, thấy đối phương không có ý nói thay mình nên mở miệng: “Coi như là vậy.”“Có là có, không là không, coi như là vậy là câu trả lời gì?”Diệp Mai Hoa cười cười, nói: “Bởi vì Mai Nhung rất ít khi thừa nhận sự tồn tại của tôi trước mặt người khác”Câu nói này khéo léo chuyển trọng điểm.Sắc mặt Diệp Mai Nhung cứng đờ, nói: “Chị, ý chị là sao?Bố vì chị bỏ nhà đi một thời gian dài nên rất tức giận, chị lại không về nhà, chị còn có lương tâm không?”Nhắc tới phụ thân, Diệp Mai Hoa cảm thấy vết thương lành lại trên lưng mơ hồ đau đớn, cô không nói gì.Bà cụ Tạ nghi ngờ hỏi: “Mai Nhung, chuyện gì đang xảy ra vậy? Cô ta thực sự là chị gái cháu sao?”Diệp Mai Nhung vội vàng nói: “Bà nội, thật sự là chị gái cháu, tên chị ấy là Diệp Mai Hoa, chẳng qua chúng cháu là chị em cùng bố khác mẹ”Cùng bố khác mẹ.Trong chốc lát tâm mắt mọi người nhìn Diệp Mai Hoa đều mang theo sự khinh bỉ khác thường.Đây không phải là con gái ngoài giá thú sao?Lại nói tiếp, thân phận của Tạ Minh Thành hình như cũng không được tán thành.