"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói…
Chương 50: Xin chào thông gia!
Bố Em Sẽ Nuôi AnhTác giả: Kiều LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói… "Thằng ăn hại! Tao không nhanh chẳng lẽ trơ mắt nhìn mày ức h**p con dâu tao sao?""..."Con không cố ý mà!"Khổ thân con bé, không biết mẹ đến có khuyên được nó không, với lại mẹ đến đó cũng không tiện lắm...""Mẹ còn đắn đo cái gì, mặt mũi gì tầm này nữa, mẹ sắp mất con dâu rồi đó!"Dĩ Việt nhìn thái độ đắn đo của bà Vũ thì sốt ruột thay anh trai, gào ầm lên.Anh ngồi ngốc một chỗ nhìn thằng em mình cảm động không thôi.Nó còn biết nói giúp anh sao! Xem ra vợ anh, khụ, Kỳ Tâm rất được gia đình anh yêu quý..."Mày còn chưa được giờ đi nữa sao! Cái thằng ăn hại này!"Bà Vũ tức giận cầm cây chổi quật vào mông Vũ Dĩ Phàm."Ớ! Sao mẹ đánh con? Đi đâu chứ?"Bà Vũ nghiến răng véo véo tai thằng con lớn cho tỉnh:"Đương nhiên là đến nhà ông bà thông gia xem con dâu bảo bối của tao rồi!""..."Ông bà thông gia? Gọi thuận miệng ghê ha? Mẹ anh đúng là vứt hết mặt mũi luôn rồi!Được rồi, đến cả con dâu còn nhận luôn rồi thì còn nói gì ông bà thông gia nữa....Trước cửa Hoa gia.Cả gia đình "nhà trai" nhấn chuông đứng chờ, vẻ mặt ai cũng căng thẳng."Chậc, thiếu mỗi bố nữa là đủ cả nhà mình rồi, làm đám hỏi được luôn rồi!"Dĩ Việt ngây ngô nói."Bố mày ấy hả? Ông ấy còn hăng máu muốn nhìn mặt con dâu hơn mẹ ấy, nhưng chân ông ấy lại đau nên mẹ cấm không cho đi rồi!""..."Hai anh em nhìn nhau, mẹ mình thật mạnh mẽ!Hiệu trưởng Hoa ra mở cửa thì hết hồn.Nguyên một nhà kéo nhau đến đây luôn hả?Năm đó ông là giáo viên chủ nhiệm của Vũ Dĩ Phàm, từng gặp bà Vũ khi bà đi họp phụ huynh cho anh.Vũ Dĩ Phàm là học sinh ông cưng nhất nên rất có ấn tượng với phụ huynh của anh.Còn thằng nhóc trắng trẻo lanh lợi đứng bên cạnh, nhìn khuôn mặt đúc từ một khuôn với Vũ Dĩ Phàm này, chắc là em trai của con rể ông đây mà.Đưa cả nhà đến đây, xem ra đứa con rể ngốc này cũng đủ thành ý. Ông suýt nữa mở miệng nói "Xin chào phụ huynh em Vũ Dĩ Phàm!", nhận ra không hợp lý, bèn sửa lại "Chào bà thông gia!""..."Người ta cũng nhận mình là thông gia luôn rồi, bà Vũ cũng không khách khí, vui vẻ đáp lại:"Chào ông thông gia!"Vũ Dĩ Phàm: "..."Sao cứ có cảm giác mẹ anh đang bán anh đi nhỉ?
"Thằng ăn hại! Tao không nhanh chẳng lẽ trơ mắt nhìn mày ức h**p con dâu tao sao?"
"..."
Con không cố ý mà!
"Khổ thân con bé, không biết mẹ đến có khuyên được nó không, với lại mẹ đến đó cũng không tiện lắm..."
"Mẹ còn đắn đo cái gì, mặt mũi gì tầm này nữa, mẹ sắp mất con dâu rồi đó!"
Dĩ Việt nhìn thái độ đắn đo của bà Vũ thì sốt ruột thay anh trai, gào ầm lên.
Anh ngồi ngốc một chỗ nhìn thằng em mình cảm động không thôi.
Nó còn biết nói giúp anh sao! Xem ra vợ anh, khụ, Kỳ Tâm rất được gia đình anh yêu quý...
"Mày còn chưa được giờ đi nữa sao! Cái thằng ăn hại này!"
Bà Vũ tức giận cầm cây chổi quật vào mông Vũ Dĩ Phàm.
"Ớ! Sao mẹ đánh con? Đi đâu chứ?"
Bà Vũ nghiến răng véo véo tai thằng con lớn cho tỉnh:
"Đương nhiên là đến nhà ông bà thông gia xem con dâu bảo bối của tao rồi!"
"..."
Ông bà thông gia? Gọi thuận miệng ghê ha? Mẹ anh đúng là vứt hết mặt mũi luôn rồi!
Được rồi, đến cả con dâu còn nhận luôn rồi thì còn nói gì ông bà thông gia nữa....
Trước cửa Hoa gia.
Cả gia đình "nhà trai" nhấn chuông đứng chờ, vẻ mặt ai cũng căng thẳng.
"Chậc, thiếu mỗi bố nữa là đủ cả nhà mình rồi, làm đám hỏi được luôn rồi!"
Dĩ Việt ngây ngô nói.
"Bố mày ấy hả? Ông ấy còn hăng máu muốn nhìn mặt con dâu hơn mẹ ấy, nhưng chân ông ấy lại đau nên mẹ cấm không cho đi rồi!"
"..."
Hai anh em nhìn nhau, mẹ mình thật mạnh mẽ!
Hiệu trưởng Hoa ra mở cửa thì hết hồn.
Nguyên một nhà kéo nhau đến đây luôn hả?
Năm đó ông là giáo viên chủ nhiệm của Vũ Dĩ Phàm, từng gặp bà Vũ khi bà đi họp phụ huynh cho anh.
Vũ Dĩ Phàm là học sinh ông cưng nhất nên rất có ấn tượng với phụ huynh của anh.
Còn thằng nhóc trắng trẻo lanh lợi đứng bên cạnh, nhìn khuôn mặt đúc từ một khuôn với Vũ Dĩ Phàm này, chắc là em trai của con rể ông đây mà.
Đưa cả nhà đến đây, xem ra đứa con rể ngốc này cũng đủ thành ý.
Ông suýt nữa mở miệng nói "Xin chào phụ huynh em Vũ Dĩ Phàm!", nhận ra không hợp lý, bèn sửa lại "Chào bà thông gia!"
"..."
Người ta cũng nhận mình là thông gia luôn rồi, bà Vũ cũng không khách khí, vui vẻ đáp lại:
"Chào ông thông gia!"
Vũ Dĩ Phàm: "..."
Sao cứ có cảm giác mẹ anh đang bán anh đi nhỉ?
Bố Em Sẽ Nuôi AnhTác giả: Kiều LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói… "Thằng ăn hại! Tao không nhanh chẳng lẽ trơ mắt nhìn mày ức h**p con dâu tao sao?""..."Con không cố ý mà!"Khổ thân con bé, không biết mẹ đến có khuyên được nó không, với lại mẹ đến đó cũng không tiện lắm...""Mẹ còn đắn đo cái gì, mặt mũi gì tầm này nữa, mẹ sắp mất con dâu rồi đó!"Dĩ Việt nhìn thái độ đắn đo của bà Vũ thì sốt ruột thay anh trai, gào ầm lên.Anh ngồi ngốc một chỗ nhìn thằng em mình cảm động không thôi.Nó còn biết nói giúp anh sao! Xem ra vợ anh, khụ, Kỳ Tâm rất được gia đình anh yêu quý..."Mày còn chưa được giờ đi nữa sao! Cái thằng ăn hại này!"Bà Vũ tức giận cầm cây chổi quật vào mông Vũ Dĩ Phàm."Ớ! Sao mẹ đánh con? Đi đâu chứ?"Bà Vũ nghiến răng véo véo tai thằng con lớn cho tỉnh:"Đương nhiên là đến nhà ông bà thông gia xem con dâu bảo bối của tao rồi!""..."Ông bà thông gia? Gọi thuận miệng ghê ha? Mẹ anh đúng là vứt hết mặt mũi luôn rồi!Được rồi, đến cả con dâu còn nhận luôn rồi thì còn nói gì ông bà thông gia nữa....Trước cửa Hoa gia.Cả gia đình "nhà trai" nhấn chuông đứng chờ, vẻ mặt ai cũng căng thẳng."Chậc, thiếu mỗi bố nữa là đủ cả nhà mình rồi, làm đám hỏi được luôn rồi!"Dĩ Việt ngây ngô nói."Bố mày ấy hả? Ông ấy còn hăng máu muốn nhìn mặt con dâu hơn mẹ ấy, nhưng chân ông ấy lại đau nên mẹ cấm không cho đi rồi!""..."Hai anh em nhìn nhau, mẹ mình thật mạnh mẽ!Hiệu trưởng Hoa ra mở cửa thì hết hồn.Nguyên một nhà kéo nhau đến đây luôn hả?Năm đó ông là giáo viên chủ nhiệm của Vũ Dĩ Phàm, từng gặp bà Vũ khi bà đi họp phụ huynh cho anh.Vũ Dĩ Phàm là học sinh ông cưng nhất nên rất có ấn tượng với phụ huynh của anh.Còn thằng nhóc trắng trẻo lanh lợi đứng bên cạnh, nhìn khuôn mặt đúc từ một khuôn với Vũ Dĩ Phàm này, chắc là em trai của con rể ông đây mà.Đưa cả nhà đến đây, xem ra đứa con rể ngốc này cũng đủ thành ý. Ông suýt nữa mở miệng nói "Xin chào phụ huynh em Vũ Dĩ Phàm!", nhận ra không hợp lý, bèn sửa lại "Chào bà thông gia!""..."Người ta cũng nhận mình là thông gia luôn rồi, bà Vũ cũng không khách khí, vui vẻ đáp lại:"Chào ông thông gia!"Vũ Dĩ Phàm: "..."Sao cứ có cảm giác mẹ anh đang bán anh đi nhỉ?