"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói…
Chương 55: Tình địch lợi hại hơn xưa
Bố Em Sẽ Nuôi AnhTác giả: Kiều LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói… Ở trường không còn cô nhóc Kỳ Tâm bám dính như keo, Vũ Dĩ Phàm cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó, chán không tả nổi.Anh vẫn là thầy giáo soái ca được nữ sinh theo đuổi không đếm hết như ngày xưa, nhưng giờ trong lòng đã có người thương rồi, anh bị họ bám đến nỗi phiền muốn chết.Mỗi ngày đều như thằng ngốc tranh thủ mọi cơ hội lượn lờ quanh hiệu trưởng Hoa, nghe ngóng tin tức về Kỳ Tâm và Sâm Phong.Hiệu trưởng Hoa trong lòng đã nhận định Vũ Dĩ Phàm là con rể, đương nhiên không vừa mắt Sâm Phong nữa, lại nghe anh thêm dầu vào lửa, ông âm thầm điều tra về Sâm Phong.Cậu ta ở bên đó tuy không học cùng ngành với Kỳ Tâm, nhưng cùng trường.Vũ Dĩ Phàm khi biết được thông tin về cậu ta từ bố vợ đại nhân thì lại ghen suýt lên cơn đau dạ dày. Sâm Phong cố ý để Kỳ Tâm gặp được cậu ta, giờ thì hay rồi, hai đứa thân nhau từ cấp ba, cô lại mới xa nhà không ai bên cạnh.Kỳ Tâm lập tức coi Sâm Phong là bạn tốt tri kỷ."Trời ơi là trời, bố sớm biết rồi sao vẫn để yên như vậy chứ!! Sao lại để hai đứa nó phát triển nhanh như vậy!!"Hiệu trưởng Hoa nhìn thằng con rể tương lai bằng một ánh mắt khinh bỉ:"Con thiếu tự tin vào bản thân mình vậy sao?""...""Ta đã nói rồi, con là con rể của ta, ngoài con ra không còn ai khác. Con lo cái đám nữ sinh chạy theo con đi kìa!""..."Hừm hứm, con đẹp trai là lỗi của con sao? Vũ Dĩ Phàm không biết xấu hổ nghĩ trong lòng như vậy, chạy đến một góc kín gọi video call với Kỳ Tâm.Kết quả...Gọi đúng lúc Kỳ Tâm đang đi ăn với Sâm Phong, anh trợn trắng mắt vì tức.Thật muốn bay sang đó đạp văng thằng tình địch kia ra chỗ khác mà!!"Aiyo, đang ghen sao? Bảo bối đừng có lo mà, em với cậu ấy chỉ là bạn bình thường thôi! Ở đây mọi thứ đều mới lạ, cậu ấy giúp em rất nhiều chuyện đó!""..."Lúc Kỳ Tâm nói ra những lời này, không hề biết vài ngày sau chính cô mới là người ghen lồng lộn với đám con gái theo đuổi Vũ Dĩ Phàm.Cô càng nói thì sắc mặt anh càng đen. Thật bó cánh với thùng giấm chua loét này."Bye bye, moazz..."Được bà xã nhỏ hôn gió vài cái thì tâm trạng Vũ Dĩ Phàm mới tốt lên một chút.Sâm Phong ngồi một bên thấy Kỳ Tâm nói chuyện vui vẻ ngọt ngào với ai đó, dùng đầu ngón chân cũng nghĩ ra là ai, ánh mắt cậu ta trở nên u ám.Ngày tháng còn dài, cậu còn luôn ở cạnh cô, còn rất nhiều cơ hội.Cậu lẳng lặng lấy điện thoại ra chụp bóng lưng Kỳ Tâm, up lên mạng xã hội, viết dòng caption cũng rất lập lờ.
Ở trường không còn cô nhóc Kỳ Tâm bám dính như keo, Vũ Dĩ Phàm cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó, chán không tả nổi.
Anh vẫn là thầy giáo soái ca được nữ sinh theo đuổi không đếm hết như ngày xưa, nhưng giờ trong lòng đã có người thương rồi, anh bị họ bám đến nỗi phiền muốn chết.
Mỗi ngày đều như thằng ngốc tranh thủ mọi cơ hội lượn lờ quanh hiệu trưởng Hoa, nghe ngóng tin tức về Kỳ Tâm và Sâm Phong.
Hiệu trưởng Hoa trong lòng đã nhận định Vũ Dĩ Phàm là con rể, đương nhiên không vừa mắt Sâm Phong nữa, lại nghe anh thêm dầu vào lửa, ông âm thầm điều tra về Sâm Phong.
Cậu ta ở bên đó tuy không học cùng ngành với Kỳ Tâm, nhưng cùng trường.
Vũ Dĩ Phàm khi biết được thông tin về cậu ta từ bố vợ đại nhân thì lại ghen suýt lên cơn đau dạ dày.
Sâm Phong cố ý để Kỳ Tâm gặp được cậu ta, giờ thì hay rồi, hai đứa thân nhau từ cấp ba, cô lại mới xa nhà không ai bên cạnh.
Kỳ Tâm lập tức coi Sâm Phong là bạn tốt tri kỷ.
"Trời ơi là trời, bố sớm biết rồi sao vẫn để yên như vậy chứ!! Sao lại để hai đứa nó phát triển nhanh như vậy!!"
Hiệu trưởng Hoa nhìn thằng con rể tương lai bằng một ánh mắt khinh bỉ:
"Con thiếu tự tin vào bản thân mình vậy sao?"
"..."
"Ta đã nói rồi, con là con rể của ta, ngoài con ra không còn ai khác. Con lo cái đám nữ sinh chạy theo con đi kìa!"
"..."
Hừm hứm, con đẹp trai là lỗi của con sao?
Vũ Dĩ Phàm không biết xấu hổ nghĩ trong lòng như vậy, chạy đến một góc kín gọi video call với Kỳ Tâm.
Kết quả...
Gọi đúng lúc Kỳ Tâm đang đi ăn với Sâm Phong, anh trợn trắng mắt vì tức.
Thật muốn bay sang đó đạp văng thằng tình địch kia ra chỗ khác mà!!
"Aiyo, đang ghen sao? Bảo bối đừng có lo mà, em với cậu ấy chỉ là bạn bình thường thôi! Ở đây mọi thứ đều mới lạ, cậu ấy giúp em rất nhiều chuyện đó!"
"..."
Lúc Kỳ Tâm nói ra những lời này, không hề biết vài ngày sau chính cô mới là người ghen lồng lộn với đám con gái theo đuổi Vũ Dĩ Phàm.
Cô càng nói thì sắc mặt anh càng đen. Thật bó cánh với thùng giấm chua loét này.
"Bye bye, moazz..."
Được bà xã nhỏ hôn gió vài cái thì tâm trạng Vũ Dĩ Phàm mới tốt lên một chút.
Sâm Phong ngồi một bên thấy Kỳ Tâm nói chuyện vui vẻ ngọt ngào với ai đó, dùng đầu ngón chân cũng nghĩ ra là ai, ánh mắt cậu ta trở nên u ám.
Ngày tháng còn dài, cậu còn luôn ở cạnh cô, còn rất nhiều cơ hội.
Cậu lẳng lặng lấy điện thoại ra chụp bóng lưng Kỳ Tâm, up lên mạng xã hội, viết dòng caption cũng rất lập lờ.
Bố Em Sẽ Nuôi AnhTác giả: Kiều LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói… Ở trường không còn cô nhóc Kỳ Tâm bám dính như keo, Vũ Dĩ Phàm cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó, chán không tả nổi.Anh vẫn là thầy giáo soái ca được nữ sinh theo đuổi không đếm hết như ngày xưa, nhưng giờ trong lòng đã có người thương rồi, anh bị họ bám đến nỗi phiền muốn chết.Mỗi ngày đều như thằng ngốc tranh thủ mọi cơ hội lượn lờ quanh hiệu trưởng Hoa, nghe ngóng tin tức về Kỳ Tâm và Sâm Phong.Hiệu trưởng Hoa trong lòng đã nhận định Vũ Dĩ Phàm là con rể, đương nhiên không vừa mắt Sâm Phong nữa, lại nghe anh thêm dầu vào lửa, ông âm thầm điều tra về Sâm Phong.Cậu ta ở bên đó tuy không học cùng ngành với Kỳ Tâm, nhưng cùng trường.Vũ Dĩ Phàm khi biết được thông tin về cậu ta từ bố vợ đại nhân thì lại ghen suýt lên cơn đau dạ dày. Sâm Phong cố ý để Kỳ Tâm gặp được cậu ta, giờ thì hay rồi, hai đứa thân nhau từ cấp ba, cô lại mới xa nhà không ai bên cạnh.Kỳ Tâm lập tức coi Sâm Phong là bạn tốt tri kỷ."Trời ơi là trời, bố sớm biết rồi sao vẫn để yên như vậy chứ!! Sao lại để hai đứa nó phát triển nhanh như vậy!!"Hiệu trưởng Hoa nhìn thằng con rể tương lai bằng một ánh mắt khinh bỉ:"Con thiếu tự tin vào bản thân mình vậy sao?""...""Ta đã nói rồi, con là con rể của ta, ngoài con ra không còn ai khác. Con lo cái đám nữ sinh chạy theo con đi kìa!""..."Hừm hứm, con đẹp trai là lỗi của con sao? Vũ Dĩ Phàm không biết xấu hổ nghĩ trong lòng như vậy, chạy đến một góc kín gọi video call với Kỳ Tâm.Kết quả...Gọi đúng lúc Kỳ Tâm đang đi ăn với Sâm Phong, anh trợn trắng mắt vì tức.Thật muốn bay sang đó đạp văng thằng tình địch kia ra chỗ khác mà!!"Aiyo, đang ghen sao? Bảo bối đừng có lo mà, em với cậu ấy chỉ là bạn bình thường thôi! Ở đây mọi thứ đều mới lạ, cậu ấy giúp em rất nhiều chuyện đó!""..."Lúc Kỳ Tâm nói ra những lời này, không hề biết vài ngày sau chính cô mới là người ghen lồng lộn với đám con gái theo đuổi Vũ Dĩ Phàm.Cô càng nói thì sắc mặt anh càng đen. Thật bó cánh với thùng giấm chua loét này."Bye bye, moazz..."Được bà xã nhỏ hôn gió vài cái thì tâm trạng Vũ Dĩ Phàm mới tốt lên một chút.Sâm Phong ngồi một bên thấy Kỳ Tâm nói chuyện vui vẻ ngọt ngào với ai đó, dùng đầu ngón chân cũng nghĩ ra là ai, ánh mắt cậu ta trở nên u ám.Ngày tháng còn dài, cậu còn luôn ở cạnh cô, còn rất nhiều cơ hội.Cậu lẳng lặng lấy điện thoại ra chụp bóng lưng Kỳ Tâm, up lên mạng xã hội, viết dòng caption cũng rất lập lờ.