Tác giả:

"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói…

Chương 54: Thỏ ngốc sắp bị sói bắt đi

Bố Em Sẽ Nuôi AnhTác giả: Kiều LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói… Một tuần sau.Kỳ Tâm đi du học mà thái độ cà lơ phất phơ như đi du lịch.Khiến mọi người đi theo ra sân bay tiễn cô đều muốn đánh cho cô một trận."Con đi đây, mọi người ở nhà phải yêu thương đùm bọc lẫn nhau đó nha, không được vì thiếu con mà gia đình lộn xộn nha!""...""Nhất là bố đó, không được tranh thủ bắt nạt mẹ con và anh Phàm!""..."Cái trán hói của hiệu trưởng Hoa nổi vài đường gân, ông mới là người bị bắt nạt đó có được không?Kỳ Tâm không khẩu nghiệp thì không chịu được, quay sang nhìn Vũ Dĩ Phàm:"Ở nhà ngoan nhé, cấm được léng phéng với con nào, ngoan ngoãn chờ em về, sẽ có thưởng cho anh!""..."Cái điệu bộ hống hách này...giống bà chủ dặn dò nhân viên quá ta?Chòng ghẹo mọi người chán chê xong, khuôn mặt cô lại đầm đìa nước mắt:"Con sẽ nhớ mọi người lắm đó...thật không nỡ đi một chút nào..."Ai nấy đều đã quá quen với chứng "tâm thần phân liệt" của cô, đều nhắm mắt cho qua."Ai cũng nhớ em mà, anh sẽ thường xuyên gọi cho em, em cũng nhớ thường xuyên gọi về nghe chưa?"Vẫn là Vũ Dĩ Phàm đứng ra dùng sắc đẹp giải quyết vấn đề."Không muốn đi, huhu, hay là em quay về cùng mọi người nhỉ....""..."Nam thần rất muốn phá hình tượng đánh con gái đến nơi rồi đấy!Thôi, đương nhiên vẫn là không thể đánh vợ, để mặc cô ấy dở chứng vậy.[...]Trở về nhà, buổi tối đi ngủ Vũ Dĩ Phàm vắt tay lên trán suy nghĩ.Lúc ở sân bay anh vô tình nhìn thấy một người quen, rất giống thằng nhóc Sâm Phong.Linh cảm của một tên hay ghen bậy ghen bạ nhiều khi rất linh nghiệm, anh nghe ngóng một chút thì đen mặt phát hiện, Sâm Phong cũng sang Pháp du học.....Nếu anh biết Sâm Phong còn đi cùng một chuyến bay với Kỳ Tâm nữa thì chắc là lại lên cơn đau dạ dày mất. Sâm Phong cũng giống Kỳ Tâm, đều là thành viên ưu tú của "hội rick kid", nhưng đầu óc cậu ta rất mưu mô tính toán, không vô tư ngốc nghếch như bà xã nhỏ nhà anh.Mấy vấn đề như nghe ngóng hành tung của Kỳ Tâm căn bản là không làm khó được cậu ta.Vũ Dĩ Phàm rất khó chịu, con thỏ ngốc nhà anh sắp bị sói bắt đi rồi!!Anh muốn có chút quyền lực để bảo vệ bà xã!!Nói đến quyền lực, chắc phải đi ôm đùi bố vợ đại nhân rồi.....

Một tuần sau.

Kỳ Tâm đi du học mà thái độ cà lơ phất phơ như đi du lịch.

Khiến mọi người đi theo ra sân bay tiễn cô đều muốn đánh cho cô một trận.

"Con đi đây, mọi người ở nhà phải yêu thương đùm bọc lẫn nhau đó nha, không được vì thiếu con mà gia đình lộn xộn nha!"

"..."

"Nhất là bố đó, không được tranh thủ bắt nạt mẹ con và anh Phàm!"

"..."

Cái trán hói của hiệu trưởng Hoa nổi vài đường gân, ông mới là người bị bắt nạt đó có được không?

Kỳ Tâm không khẩu nghiệp thì không chịu được, quay sang nhìn Vũ Dĩ Phàm:

"Ở nhà ngoan nhé, cấm được léng phéng với con nào, ngoan ngoãn chờ em về, sẽ có thưởng cho anh!"

"..."

Cái điệu bộ hống hách này...giống bà chủ dặn dò nhân viên quá ta?

Chòng ghẹo mọi người chán chê xong, khuôn mặt cô lại đầm đìa nước mắt:

"Con sẽ nhớ mọi người lắm đó...thật không nỡ đi một chút nào..."

Ai nấy đều đã quá quen với chứng "tâm thần phân liệt" của cô, đều nhắm mắt cho qua.

"Ai cũng nhớ em mà, anh sẽ thường xuyên gọi cho em, em cũng nhớ thường xuyên gọi về nghe chưa?"

Vẫn là Vũ Dĩ Phàm đứng ra dùng sắc đẹp giải quyết vấn đề.

"Không muốn đi, huhu, hay là em quay về cùng mọi người nhỉ...."

"..."

Nam thần rất muốn phá hình tượng đánh con gái đến nơi rồi đấy!

Thôi, đương nhiên vẫn là không thể đánh vợ, để mặc cô ấy dở chứng vậy.

[...]

Trở về nhà, buổi tối đi ngủ Vũ Dĩ Phàm vắt tay lên trán suy nghĩ.

Lúc ở sân bay anh vô tình nhìn thấy một người quen, rất giống thằng nhóc Sâm Phong.

Linh cảm của một tên hay ghen bậy ghen bạ nhiều khi rất linh nghiệm, anh nghe ngóng một chút thì đen mặt phát hiện, Sâm Phong cũng sang Pháp du học.....

Nếu anh biết Sâm Phong còn đi cùng một chuyến bay với Kỳ Tâm nữa thì chắc là lại lên cơn đau dạ dày mất. 

Sâm Phong cũng giống Kỳ Tâm, đều là thành viên ưu tú của "hội rick kid", nhưng đầu óc cậu ta rất mưu mô tính toán, không vô tư ngốc nghếch như bà xã nhỏ nhà anh.

Mấy vấn đề như nghe ngóng hành tung của Kỳ Tâm căn bản là không làm khó được cậu ta.

Vũ Dĩ Phàm rất khó chịu, con thỏ ngốc nhà anh sắp bị sói bắt đi rồi!!

Anh muốn có chút quyền lực để bảo vệ bà xã!!

Nói đến quyền lực, chắc phải đi ôm đùi bố vợ đại nhân rồi.....

Bố Em Sẽ Nuôi AnhTác giả: Kiều LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói… Một tuần sau.Kỳ Tâm đi du học mà thái độ cà lơ phất phơ như đi du lịch.Khiến mọi người đi theo ra sân bay tiễn cô đều muốn đánh cho cô một trận."Con đi đây, mọi người ở nhà phải yêu thương đùm bọc lẫn nhau đó nha, không được vì thiếu con mà gia đình lộn xộn nha!""...""Nhất là bố đó, không được tranh thủ bắt nạt mẹ con và anh Phàm!""..."Cái trán hói của hiệu trưởng Hoa nổi vài đường gân, ông mới là người bị bắt nạt đó có được không?Kỳ Tâm không khẩu nghiệp thì không chịu được, quay sang nhìn Vũ Dĩ Phàm:"Ở nhà ngoan nhé, cấm được léng phéng với con nào, ngoan ngoãn chờ em về, sẽ có thưởng cho anh!""..."Cái điệu bộ hống hách này...giống bà chủ dặn dò nhân viên quá ta?Chòng ghẹo mọi người chán chê xong, khuôn mặt cô lại đầm đìa nước mắt:"Con sẽ nhớ mọi người lắm đó...thật không nỡ đi một chút nào..."Ai nấy đều đã quá quen với chứng "tâm thần phân liệt" của cô, đều nhắm mắt cho qua."Ai cũng nhớ em mà, anh sẽ thường xuyên gọi cho em, em cũng nhớ thường xuyên gọi về nghe chưa?"Vẫn là Vũ Dĩ Phàm đứng ra dùng sắc đẹp giải quyết vấn đề."Không muốn đi, huhu, hay là em quay về cùng mọi người nhỉ....""..."Nam thần rất muốn phá hình tượng đánh con gái đến nơi rồi đấy!Thôi, đương nhiên vẫn là không thể đánh vợ, để mặc cô ấy dở chứng vậy.[...]Trở về nhà, buổi tối đi ngủ Vũ Dĩ Phàm vắt tay lên trán suy nghĩ.Lúc ở sân bay anh vô tình nhìn thấy một người quen, rất giống thằng nhóc Sâm Phong.Linh cảm của một tên hay ghen bậy ghen bạ nhiều khi rất linh nghiệm, anh nghe ngóng một chút thì đen mặt phát hiện, Sâm Phong cũng sang Pháp du học.....Nếu anh biết Sâm Phong còn đi cùng một chuyến bay với Kỳ Tâm nữa thì chắc là lại lên cơn đau dạ dày mất. Sâm Phong cũng giống Kỳ Tâm, đều là thành viên ưu tú của "hội rick kid", nhưng đầu óc cậu ta rất mưu mô tính toán, không vô tư ngốc nghếch như bà xã nhỏ nhà anh.Mấy vấn đề như nghe ngóng hành tung của Kỳ Tâm căn bản là không làm khó được cậu ta.Vũ Dĩ Phàm rất khó chịu, con thỏ ngốc nhà anh sắp bị sói bắt đi rồi!!Anh muốn có chút quyền lực để bảo vệ bà xã!!Nói đến quyền lực, chắc phải đi ôm đùi bố vợ đại nhân rồi.....

Chương 54: Thỏ ngốc sắp bị sói bắt đi