"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói…
Chương 85: Bà phải dạy cho ông một trận
Bố Em Sẽ Nuôi AnhTác giả: Kiều LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói… Hoa Kỳ Tâm ở nhà Vũ Dĩ Phàm chơi đến quên trời quên đất, gần hết kỳ nghỉ cô mới nhớ ra phải về nhà chuẩn bị quay lại trường học.Cũng lại sắp vào năm học mới, hai anh em Vũ Dĩ Phàm cũng phải lên thành phố.Ông bà Vũ nhìn đám nhỏ dắt nhau đi mà buồn bã không thôi.Bà Vũ nhân lúc không ai để ý, nói nhỏ vào tai Vũ Dĩ Phàm:"Con ơi, mày tranh thủ con bé học xong là cưới luôn cho mẹ, mấy đứa đi hết trong nhà buồn muốn chết, mẹ thèm bế cháu lắm rồi!""..."Vũ Dĩ Phàm tỏ vẻ con cũng chịu thôi, mẹ muốn bế cháu sao, còn khuya, vợ con cô ấy còn chưa chịu lớn.Hoa gia.Hiệu trưởng Hoa vác chổi chờ sẵn, Vũ Dĩ Phàm nhìn từ xa mà đã dựng hết tóc gáy, nhìn sang vợ yêu nhà mình đang tung tăng nhảy chân sáo, cảm thấy tận thế sắp tới đến nơi rồi.Kỳ Tâm tung tăng nhí nhảnh chạy đến ôm chầm lấy bố bụng bự đại nhân:"Ối giời ơi bố ơi con nhớ bố muốn chết mất thôi...""Tình cha ấm áp như vầng thái dươngNgọt ngào như dòng nước trôi đầu nguồn...""Vòng tay của bố thật ấm áp, thật an toàn, con nhớ quá...""Con bất đắc dĩ mới phải đi lâu thế thôi, từ từ vào nhà con kể bố nghe nha..."Vũ Dĩ Phàm: "..."Chứ không phải em háo hức muốn đi đánh ghen, tát cho tình địch tí nữa đi luôn hàm răng à?Kỳ Tâm nhìn vẻ mặt quắn quéo của bố mình, gỡ cây chổi trong tay ông vứt đi, ngoan ngoãn dìu ông đi vào nhà."Bố đi cẩn thận kẻo ngã nhé...""Khỏi cần dìu, vừa hôm qua mày gọi cho bố nói bố béo quá phải chăm tập thể dục cơ mà?""..."Vào đến nhà, nhìn thấy khuôn mặt lo âu của bà Hoa, cô lao đến thủ thỉ thỏ thẻ mấy câu, bà lập tức cười tươi như hoa, dí đầu cô một cái.Hiệu trưởng Hoa: "..."Vợ mình vẫn như thế, dễ dụ như con nít.Vũ Dĩ Phàm: "..."Vợ mình vẫn như thế, dụ người lớn quá dễ. Bà Hoa nhìn vẻ mặt muốn cãi nhau của hiệu trưởng Hoa, trừng mắt một cái, ông lập tức im re.Hai ông bà biết con gái mình đi đâu, chẳng qua là con bé đi xa nên không khỏi lo lắng.Ông chồng bà bình thường luôn bị vợ và con bắt nạt, không biết tìm ai xả giận nên hay cáu gắt với con rể ngốc Vũ Dĩ Phàm thôi.Lần này bà phải nói giúp hai đứa nó, ông chồng bà già rồi mà tính tình như trẻ con, bà phải dạy cho ông một trận, cho chừa thói ăn h**p con rể.
Hoa Kỳ Tâm ở nhà Vũ Dĩ Phàm chơi đến quên trời quên đất, gần hết kỳ nghỉ cô mới nhớ ra phải về nhà chuẩn bị quay lại trường học.
Cũng lại sắp vào năm học mới, hai anh em Vũ Dĩ Phàm cũng phải lên thành phố.
Ông bà Vũ nhìn đám nhỏ dắt nhau đi mà buồn bã không thôi.
Bà Vũ nhân lúc không ai để ý, nói nhỏ vào tai Vũ Dĩ Phàm:
"Con ơi, mày tranh thủ con bé học xong là cưới luôn cho mẹ, mấy đứa đi hết trong nhà buồn muốn chết, mẹ thèm bế cháu lắm rồi!"
"..."
Vũ Dĩ Phàm tỏ vẻ con cũng chịu thôi, mẹ muốn bế cháu sao, còn khuya, vợ con cô ấy còn chưa chịu lớn.
Hoa gia.
Hiệu trưởng Hoa vác chổi chờ sẵn, Vũ Dĩ Phàm nhìn từ xa mà đã dựng hết tóc gáy, nhìn sang vợ yêu nhà mình đang tung tăng nhảy chân sáo, cảm thấy tận thế sắp tới đến nơi rồi.
Kỳ Tâm tung tăng nhí nhảnh chạy đến ôm chầm lấy bố bụng bự đại nhân:
"Ối giời ơi bố ơi con nhớ bố muốn chết mất thôi..."
"Tình cha ấm áp như vầng thái dương
Ngọt ngào như dòng nước trôi đầu nguồn..."
"Vòng tay của bố thật ấm áp, thật an toàn, con nhớ quá..."
"Con bất đắc dĩ mới phải đi lâu thế thôi, từ từ vào nhà con kể bố nghe nha..."
Vũ Dĩ Phàm: "..."
Chứ không phải em háo hức muốn đi đánh ghen, tát cho tình địch tí nữa đi luôn hàm răng à?
Kỳ Tâm nhìn vẻ mặt quắn quéo của bố mình, gỡ cây chổi trong tay ông vứt đi, ngoan ngoãn dìu ông đi vào nhà.
"Bố đi cẩn thận kẻo ngã nhé..."
"Khỏi cần dìu, vừa hôm qua mày gọi cho bố nói bố béo quá phải chăm tập thể dục cơ mà?"
"..."
Vào đến nhà, nhìn thấy khuôn mặt lo âu của bà Hoa, cô lao đến thủ thỉ thỏ thẻ mấy câu, bà lập tức cười tươi như hoa, dí đầu cô một cái.
Hiệu trưởng Hoa: "..."
Vợ mình vẫn như thế, dễ dụ như con nít.
Vũ Dĩ Phàm: "..."
Vợ mình vẫn như thế, dụ người lớn quá dễ.
Bà Hoa nhìn vẻ mặt muốn cãi nhau của hiệu trưởng Hoa, trừng mắt một cái, ông lập tức im re.
Hai ông bà biết con gái mình đi đâu, chẳng qua là con bé đi xa nên không khỏi lo lắng.
Ông chồng bà bình thường luôn bị vợ và con bắt nạt, không biết tìm ai xả giận nên hay cáu gắt với con rể ngốc Vũ Dĩ Phàm thôi.
Lần này bà phải nói giúp hai đứa nó, ông chồng bà già rồi mà tính tình như trẻ con, bà phải dạy cho ông một trận, cho chừa thói ăn h**p con rể.
Bố Em Sẽ Nuôi AnhTác giả: Kiều LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói… Hoa Kỳ Tâm ở nhà Vũ Dĩ Phàm chơi đến quên trời quên đất, gần hết kỳ nghỉ cô mới nhớ ra phải về nhà chuẩn bị quay lại trường học.Cũng lại sắp vào năm học mới, hai anh em Vũ Dĩ Phàm cũng phải lên thành phố.Ông bà Vũ nhìn đám nhỏ dắt nhau đi mà buồn bã không thôi.Bà Vũ nhân lúc không ai để ý, nói nhỏ vào tai Vũ Dĩ Phàm:"Con ơi, mày tranh thủ con bé học xong là cưới luôn cho mẹ, mấy đứa đi hết trong nhà buồn muốn chết, mẹ thèm bế cháu lắm rồi!""..."Vũ Dĩ Phàm tỏ vẻ con cũng chịu thôi, mẹ muốn bế cháu sao, còn khuya, vợ con cô ấy còn chưa chịu lớn.Hoa gia.Hiệu trưởng Hoa vác chổi chờ sẵn, Vũ Dĩ Phàm nhìn từ xa mà đã dựng hết tóc gáy, nhìn sang vợ yêu nhà mình đang tung tăng nhảy chân sáo, cảm thấy tận thế sắp tới đến nơi rồi.Kỳ Tâm tung tăng nhí nhảnh chạy đến ôm chầm lấy bố bụng bự đại nhân:"Ối giời ơi bố ơi con nhớ bố muốn chết mất thôi...""Tình cha ấm áp như vầng thái dươngNgọt ngào như dòng nước trôi đầu nguồn...""Vòng tay của bố thật ấm áp, thật an toàn, con nhớ quá...""Con bất đắc dĩ mới phải đi lâu thế thôi, từ từ vào nhà con kể bố nghe nha..."Vũ Dĩ Phàm: "..."Chứ không phải em háo hức muốn đi đánh ghen, tát cho tình địch tí nữa đi luôn hàm răng à?Kỳ Tâm nhìn vẻ mặt quắn quéo của bố mình, gỡ cây chổi trong tay ông vứt đi, ngoan ngoãn dìu ông đi vào nhà."Bố đi cẩn thận kẻo ngã nhé...""Khỏi cần dìu, vừa hôm qua mày gọi cho bố nói bố béo quá phải chăm tập thể dục cơ mà?""..."Vào đến nhà, nhìn thấy khuôn mặt lo âu của bà Hoa, cô lao đến thủ thỉ thỏ thẻ mấy câu, bà lập tức cười tươi như hoa, dí đầu cô một cái.Hiệu trưởng Hoa: "..."Vợ mình vẫn như thế, dễ dụ như con nít.Vũ Dĩ Phàm: "..."Vợ mình vẫn như thế, dụ người lớn quá dễ. Bà Hoa nhìn vẻ mặt muốn cãi nhau của hiệu trưởng Hoa, trừng mắt một cái, ông lập tức im re.Hai ông bà biết con gái mình đi đâu, chẳng qua là con bé đi xa nên không khỏi lo lắng.Ông chồng bà bình thường luôn bị vợ và con bắt nạt, không biết tìm ai xả giận nên hay cáu gắt với con rể ngốc Vũ Dĩ Phàm thôi.Lần này bà phải nói giúp hai đứa nó, ông chồng bà già rồi mà tính tình như trẻ con, bà phải dạy cho ông một trận, cho chừa thói ăn h**p con rể.