*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Tuyết rơi rồi. Trời rất lạnh. Máu rất nóng. Tiết trời giá lạnh, rét căm căm, tuyết từ nền trời tăm tối nặng nề giáng xuống, bao phủ toàn bộ núi rừng hiu quạnh, trời đất bỗng hóa một mảnh trắng ngần. Thẩm Độc một thoáng không phân nổi phương hướng. Tầm nhìn của y mờ mịt. Vai trái, bụng phải bị rạch vệt dài sâu hoắm dữ tợn, máu tươi tuôn ra như xối, bòn rút thể lực và nhiệt độ cơ thể y, để lại vết tích đỏ thẫm nở trên nền tuyết trắng giữa cảnh núi rừng hoang vu. Nhưng y chẳng bận tâm. Đám truy binh kia đang tăng tốc đuổi theo, y nhất định không thể dừng lại. Hơn nữa, phía trước là thiền viện Thiên Cơ thì phải? “Khụ…” Một tảng đá nằm chình ình bên trong thung lũng, bước chân Thẩm Độc vốn đã loạng choạng, nay vấp nhẹ một cái, cơ thể nhào về phía trước, phải chống Thùy Hồng kiếm xuống nền đất mới may mắn thoát nạn. Chẳng qua cái thân y đã rách nát đến cùng cực, chỉ…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...