(Ba năm sau) Đại thọ tám mươi của lão Thừa tướng ngày đó có hai chuyện vui, Thái thượng hoàng vui quá mức, muốn tổ chức xuân yến, muốn không khí vui mừng này kéo dài. Nhưng mà, cũng trong xuân yến đó, tất cả chuyện vui đều bị hủy trong chốc lát. Bọn họ nói, đầu sỏ là ta, Xương Bình. Ta không phục. Nhìn sắc trời phỏng đoán Đại hoàng huynh vừa mới bãi triều. Ta dời băng ghế cố thủ bên ngoài điện Kim Loan, lúc này mới mài gươm chuẩn bị xuất trận, vừa đọc thuộc lòng bài trần tình vừa giơ tay chào hỏi đại thần đi ngang qua. Ai ngờ bọn họ nhìn thấy ta, liền vội vàng tránh lui chín mươi dặm. Có thể thấy dáng ngồi của ta phát huy tác dụng, bất quá phải một lúc lâu sau đó, Đại hoàng huynh với gương mặt thâm trầm bước ra khỏi điện Kim Loan, trầm giọng nói: "Đi theo trẫm." Ta cùng Đại hoàng huynh đi tới hậu hoa viên, rất biết nghe lời xòe bàn tay ra. Hoàng huynh hậm hực nhìn ta một cái, đem một quyển tấu chương nện vào lòng bàn tay ta. Tấu chương là do đương khoa Trạng Nguyên năm nay trình lên.…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...