Quyển 1: Xuyên đến tương lai - Tôi không phải robot: Âm mưu và tình yêu Yêu hay không yêu? Thế nào là yêu? Thế nào là không yêu? Tình yêu rốt cuộc có thể vượt qua được âm mưu không? Hoa sớm nở tối tàn, yêu không nắm sẽ vụt mất. Để mất anh, là sai lầm lớn nhất đời em. Làm em đau, là sai lầm lớn nhất đời anh. Điều duy nhất chúng ta có thể làm cho nhau... Chính là không làm phiền nhau nữa!
Quyển 1 - Chương 73: Quét mã
Xuyên Đến Tương Lai - Tôi Không Phải RobotTác giả: Lương Tuyết Băng NhiTruyện Xuyên KhôngQuyển 1: Xuyên đến tương lai - Tôi không phải robot: Âm mưu và tình yêu Yêu hay không yêu? Thế nào là yêu? Thế nào là không yêu? Tình yêu rốt cuộc có thể vượt qua được âm mưu không? Hoa sớm nở tối tàn, yêu không nắm sẽ vụt mất. Để mất anh, là sai lầm lớn nhất đời em. Làm em đau, là sai lầm lớn nhất đời anh. Điều duy nhất chúng ta có thể làm cho nhau... Chính là không làm phiền nhau nữa! Đột nhiên đang đi mua sắm lại nhận được tin nhắn nhanh nhất phải trở về, Dạ Sở Kỳ mặt đầy mộng bức. Tự dưng lại về nhà? Không phải hôm nay không có việc gì làm sao?Thế là Dạ Sở Kỳ tranh thủ càn quét qua một lượt rồi mới trở về.Vũ Anh Anh đưa Dạ Sở Kỳ về tới thì rời đi. Dạ Sở Kỳ nhanh chân chạy vào nhà, vứt lại đống đồ cho NR-001. Mới vừa mở cửa thì khí lạnh xông ra, trong nhà cực kỳ yên ắng.Bên phía ghế đón khách, ngoại trừ đám người Dạ Sở Hiên còn có 2 người đàn ông. Một người đã đứng tuổi, người còn lại là giám đốc Lưu lần trước đã khảo nghiệm cô.- Về tới rồi. - Dạ Sở Hiên nói, nhìn qua và giới thiệu - Hạ chủ tịch.Dạ Sở Kỳ tròn mắt. Hạ chủ tịch....!!!Một đống thông tin từ hệ thống nhận dạng hiện trước mắt Dạ Sở Kỳ. Thấy mấy chữ "Chủ tịch tập đoàn KM" là lập tức giật mình.- Xin chào! - Dạ Sở Kỳ vội cúi đầu.Người đàn ông chỉ gật đầu, quay qua Dạ Sở Hiên. Dạ Sở Kỳ vội chạy ra nấp sau lưng Dạ Sở Hiên, tò mò lén lút nhìn. Dường như nhận thấy cái nhìn kia, Hạ chủ tịch cười.- Nhút nhát quá nhỉ?- Vâng. - Dạ Sở Hiên không mặn không nhạt đáp lời.Dạ Sở Kỳ luống cuống rụt cổ mất. Hạ chủ tịch là ba của Hạ Cảnh Dực, vẻ ngoài rất giống hắn....Hình như có gì đó không đúng? Phải là hắn giống Hạ chủ tịch chứ nhỉ...?Mà như nhau cả thôi. Kệ đi!!!- Hạ Cảnh Dực... - Dạ Sở thì thào.Không biết bây giờ hắn đang làm gì?Dạ Sở Kỳ lắc lắc đầu xua tan cái tên vừa mới xuất hiện, sau đó lại ló đầu ra quan sát. Hiện tại Lã Phí Điềm đang làm gì đó với cái máy tính ảo nho nhỏ trước mặt.Dạ Sở Kỳ lén bước lại gần sao cho không gây chú ý, nấp sau lưng Tả Y Y xem thử có gì. Chẳng qua ký hiệu cứ lướt qua liên tục, hệ ngôn ngữ lập trình(*) khó hiểu chạy khắp màn hình. Đến bản thân Dạ Sở Kỳ có vi mạch điện tử cao cấp sử dụng toàn bộ là ngôn ngữ lập trình, nhưng cũng không đọc kịp. Cô chỉ có thể nhún vai.Hạ chủ tích ở bên cạnh nhíu mày một cái, chỉ gì đó trên màn hình.Lại có tin gửi từ hệ điều hành. Dạ Sở Kỳ giật mình khi mọi người quay qua nhìn cô.- Em quét mã được gửi tới, mở file. - Lã Phí Điềm nhanh chóng trở về màn hình.- Ồ...Dạ Sở Kỳ nhanh chóng mở thông báo được gửi tới, đầu óc chạy vòng vòng cuối cùng cũng thấy được mã. Não bộ lệnh cho vi mạch quét mã, lập tức trước mắt Dạ Sở Kỳ một màu trắng xóa.***(*) Ngôn ngữ lập trình: Ngôn ngữ lập trình là một tập con của ngôn ngữ máy tính, được thiết kế và chuẩn hóa để truyền các chỉ thị cho các máy có bộ xử lý, nói riêng là máy tính.
Đột nhiên đang đi mua sắm lại nhận được tin nhắn nhanh nhất phải trở về, Dạ Sở Kỳ mặt đầy mộng bức. Tự dưng lại về nhà? Không phải hôm nay không có việc gì làm sao?
Thế là Dạ Sở Kỳ tranh thủ càn quét qua một lượt rồi mới trở về.
Vũ Anh Anh đưa Dạ Sở Kỳ về tới thì rời đi. Dạ Sở Kỳ nhanh chân chạy vào nhà, vứt lại đống đồ cho NR-001. Mới vừa mở cửa thì khí lạnh xông ra, trong nhà cực kỳ yên ắng.
Bên phía ghế đón khách, ngoại trừ đám người Dạ Sở Hiên còn có 2 người đàn ông. Một người đã đứng tuổi, người còn lại là giám đốc Lưu lần trước đã khảo nghiệm cô.
- Về tới rồi. - Dạ Sở Hiên nói, nhìn qua và giới thiệu - Hạ chủ tịch.
Dạ Sở Kỳ tròn mắt. Hạ chủ tịch....
!!!
Một đống thông tin từ hệ thống nhận dạng hiện trước mắt Dạ Sở Kỳ. Thấy mấy chữ "Chủ tịch tập đoàn KM" là lập tức giật mình.
- Xin chào! - Dạ Sở Kỳ vội cúi đầu.
Người đàn ông chỉ gật đầu, quay qua Dạ Sở Hiên. Dạ Sở Kỳ vội chạy ra nấp sau lưng Dạ Sở Hiên, tò mò lén lút nhìn. Dường như nhận thấy cái nhìn kia, Hạ chủ tịch cười.
- Nhút nhát quá nhỉ?
- Vâng. - Dạ Sở Hiên không mặn không nhạt đáp lời.
Dạ Sở Kỳ luống cuống rụt cổ mất. Hạ chủ tịch là ba của Hạ Cảnh Dực, vẻ ngoài rất giống hắn....
Hình như có gì đó không đúng? Phải là hắn giống Hạ chủ tịch chứ nhỉ...?
Mà như nhau cả thôi. Kệ đi!!!
- Hạ Cảnh Dực... - Dạ Sở thì thào.
Không biết bây giờ hắn đang làm gì?
Dạ Sở Kỳ lắc lắc đầu xua tan cái tên vừa mới xuất hiện, sau đó lại ló đầu ra quan sát. Hiện tại Lã Phí Điềm đang làm gì đó với cái máy tính ảo nho nhỏ trước mặt.
Dạ Sở Kỳ lén bước lại gần sao cho không gây chú ý, nấp sau lưng Tả Y Y xem thử có gì. Chẳng qua ký hiệu cứ lướt qua liên tục, hệ ngôn ngữ lập trình(*) khó hiểu chạy khắp màn hình. Đến bản thân Dạ Sở Kỳ có vi mạch điện tử cao cấp sử dụng toàn bộ là ngôn ngữ lập trình, nhưng cũng không đọc kịp. Cô chỉ có thể nhún vai.
Hạ chủ tích ở bên cạnh nhíu mày một cái, chỉ gì đó trên màn hình.
Lại có tin gửi từ hệ điều hành. Dạ Sở Kỳ giật mình khi mọi người quay qua nhìn cô.
- Em quét mã được gửi tới, mở file. - Lã Phí Điềm nhanh chóng trở về màn hình.
- Ồ...
Dạ Sở Kỳ nhanh chóng mở thông báo được gửi tới, đầu óc chạy vòng vòng cuối cùng cũng thấy được mã. Não bộ lệnh cho vi mạch quét mã, lập tức trước mắt Dạ Sở Kỳ một màu trắng xóa.
***
(*) Ngôn ngữ lập trình: Ngôn ngữ lập trình là một tập con của ngôn ngữ máy tính, được thiết kế và chuẩn hóa để truyền các chỉ thị cho các máy có bộ xử lý, nói riêng là máy tính.
Xuyên Đến Tương Lai - Tôi Không Phải RobotTác giả: Lương Tuyết Băng NhiTruyện Xuyên KhôngQuyển 1: Xuyên đến tương lai - Tôi không phải robot: Âm mưu và tình yêu Yêu hay không yêu? Thế nào là yêu? Thế nào là không yêu? Tình yêu rốt cuộc có thể vượt qua được âm mưu không? Hoa sớm nở tối tàn, yêu không nắm sẽ vụt mất. Để mất anh, là sai lầm lớn nhất đời em. Làm em đau, là sai lầm lớn nhất đời anh. Điều duy nhất chúng ta có thể làm cho nhau... Chính là không làm phiền nhau nữa! Đột nhiên đang đi mua sắm lại nhận được tin nhắn nhanh nhất phải trở về, Dạ Sở Kỳ mặt đầy mộng bức. Tự dưng lại về nhà? Không phải hôm nay không có việc gì làm sao?Thế là Dạ Sở Kỳ tranh thủ càn quét qua một lượt rồi mới trở về.Vũ Anh Anh đưa Dạ Sở Kỳ về tới thì rời đi. Dạ Sở Kỳ nhanh chân chạy vào nhà, vứt lại đống đồ cho NR-001. Mới vừa mở cửa thì khí lạnh xông ra, trong nhà cực kỳ yên ắng.Bên phía ghế đón khách, ngoại trừ đám người Dạ Sở Hiên còn có 2 người đàn ông. Một người đã đứng tuổi, người còn lại là giám đốc Lưu lần trước đã khảo nghiệm cô.- Về tới rồi. - Dạ Sở Hiên nói, nhìn qua và giới thiệu - Hạ chủ tịch.Dạ Sở Kỳ tròn mắt. Hạ chủ tịch....!!!Một đống thông tin từ hệ thống nhận dạng hiện trước mắt Dạ Sở Kỳ. Thấy mấy chữ "Chủ tịch tập đoàn KM" là lập tức giật mình.- Xin chào! - Dạ Sở Kỳ vội cúi đầu.Người đàn ông chỉ gật đầu, quay qua Dạ Sở Hiên. Dạ Sở Kỳ vội chạy ra nấp sau lưng Dạ Sở Hiên, tò mò lén lút nhìn. Dường như nhận thấy cái nhìn kia, Hạ chủ tịch cười.- Nhút nhát quá nhỉ?- Vâng. - Dạ Sở Hiên không mặn không nhạt đáp lời.Dạ Sở Kỳ luống cuống rụt cổ mất. Hạ chủ tịch là ba của Hạ Cảnh Dực, vẻ ngoài rất giống hắn....Hình như có gì đó không đúng? Phải là hắn giống Hạ chủ tịch chứ nhỉ...?Mà như nhau cả thôi. Kệ đi!!!- Hạ Cảnh Dực... - Dạ Sở thì thào.Không biết bây giờ hắn đang làm gì?Dạ Sở Kỳ lắc lắc đầu xua tan cái tên vừa mới xuất hiện, sau đó lại ló đầu ra quan sát. Hiện tại Lã Phí Điềm đang làm gì đó với cái máy tính ảo nho nhỏ trước mặt.Dạ Sở Kỳ lén bước lại gần sao cho không gây chú ý, nấp sau lưng Tả Y Y xem thử có gì. Chẳng qua ký hiệu cứ lướt qua liên tục, hệ ngôn ngữ lập trình(*) khó hiểu chạy khắp màn hình. Đến bản thân Dạ Sở Kỳ có vi mạch điện tử cao cấp sử dụng toàn bộ là ngôn ngữ lập trình, nhưng cũng không đọc kịp. Cô chỉ có thể nhún vai.Hạ chủ tích ở bên cạnh nhíu mày một cái, chỉ gì đó trên màn hình.Lại có tin gửi từ hệ điều hành. Dạ Sở Kỳ giật mình khi mọi người quay qua nhìn cô.- Em quét mã được gửi tới, mở file. - Lã Phí Điềm nhanh chóng trở về màn hình.- Ồ...Dạ Sở Kỳ nhanh chóng mở thông báo được gửi tới, đầu óc chạy vòng vòng cuối cùng cũng thấy được mã. Não bộ lệnh cho vi mạch quét mã, lập tức trước mắt Dạ Sở Kỳ một màu trắng xóa.***(*) Ngôn ngữ lập trình: Ngôn ngữ lập trình là một tập con của ngôn ngữ máy tính, được thiết kế và chuẩn hóa để truyền các chỉ thị cho các máy có bộ xử lý, nói riêng là máy tính.