Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 109: Chương 109

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Mày vô liêm sỉ, làm chuyện không biết xấu hổ còn muốn vu oan cho Lộ Lộ nhà tao? Tao cho mày biết, hôm nay tao gọi mày tới là để mày nhìn rõ hiện thực, Lộ Lộ và Hạo Hiên đã kết hôn và có con rồi, mày dám quyến rũ Hạo Hiên thì liệu hồn với tao!”“Bạch Thu Vũ.” Phong Thiên Tuyết nghiến răng gằn từng chữ, “Bà sẽ phải trả giá đắt vì những gì mình làm hôm nay!”“Nực cười thật, mày còn dám uy h**p tao à..”Bạch Thu Vũ toan đánh Phong Thiên Tuyết.“Dừng tay!” Một tiếng hét phẫn nộ vang lên.“Hạo Hiên..” Bạch Lộ nhìn thấy Tư Hạo Hiên thì không khỏi có chút chột dạ, ban nãy anh ấy nghe thấy những lời kia của Phong Thiên Tuyết rồi sao?Tư Hạo Hiên nhìn Phong Thiên Tuyết chăm chú, ánh mắt tràn ngập đau lòng, nhưng anh ta không đi qua mà dặn dò Tư Viễn: “Tư Viễn, đưa Thiên Tuyết vềnhà”“Vâng.” Tư Viễn đẩy Phong Thiên Tuyết rời đi.Phong Thế Nguyên cùng đi theo Tư Viễn đưa Phong Thiên Tuyết ra ngoài.Trong phòng chỉ còn lại hai mẹ con Bạch Thu Vũ và Tư Hạo Hiên.Bầu không khí ngượng ngập.Bạch Lộ kéo tay Tư Hạo Hiên, khẽ nói: “Hạo Hiên, anh hãy nghe em nói, những lời Phong Thiên Tuyết nói không phải là thật đâu.”“Bạch Lộ!” Bạch Thu Vũ vội vàng quát.Bạch Lộ lập tức im miệng.“Hạo Hiền, không phải mẹ cố ý làm khó Phong Thiên Tuyết đầu” Bạch Thu Vũ giải thích, “Các chú thím cô bác quan tâm nó nên hỏi thăm tình hình nó, ai ngờ nó tự nhiên phát cáu, còn ra tay ném đồ đạc, tay mẹ cũng bị thương đây này.”Bạch Thu Vũ giơ bàn tay bị thương lên cho Tư Hạo Hiên xem, “Mẹ là bề trên, mẹ chỉ muốn dạy dỗ nó một chút thôi.”“Bề trên cũng không dạy dỗ bề dưới như vậy đâu ạTư Hạo Hiên lễ phép phản bác, “Từ trước đến nay mẹ đều dạy dỗ Bạch Lộ một cách có chừng mực, tôn trọng, nhưng mỗi cầu mẹ nói với Phong Thiên Tuyết đều như vết dao cứa vào lòng cô ấy, độc ác lắm đấy ạ!”“Hạo Hiên, anh làm gì vậy?” Bạch Lộ sốt ruột, “Anh đang trách mẹ em vì Phong Thiên Tuyết sao?”“Anh chỉ đang nói lý lẽ với mẹ vợ thôi” Tư Hạo Hiên nói về khách sáo, “Mẹ vợ,mẹ thấy con nói đúng không ạ?”“Con nói đúng.” Bạch Thu Vũ là người thông minh, bà ta lập tức thay đổi thái độ, “Ban nãy mẹ hơi nóng nảy, chủ yếu là vì nó ném đồ đạc, phá đám bữa tiệc còn vu oan cho Lộ Lộ nên mẹ mới..”“Là vu oan thật sao?” Tư Hạo Hiên nhìn Bạch Lộ chăm chú.“Anh có ý gì? Anh đang nghi ngờ em?” Bạch Lộ kích động đến mức run rẩy, “Em là vợ anh, là mẹ của con anh, vì sao anh luôn tin tưởng người khác chứ không tin em?”

“Mày vô liêm sỉ, làm chuyện không biết xấu hổ còn muốn vu oan cho Lộ Lộ nhà tao? Tao cho mày biết, hôm nay tao gọi mày tới là để mày nhìn rõ hiện thực, Lộ Lộ và Hạo Hiên đã kết hôn và có con rồi, mày dám quyến rũ Hạo Hiên thì liệu hồn với tao!”

“Bạch Thu Vũ.

” Phong Thiên Tuyết nghiến răng gằn từng chữ, “Bà sẽ phải trả giá đắt vì những gì mình làm hôm nay!”

“Nực cười thật, mày còn dám uy h**p tao à.

.

Bạch Thu Vũ toan đánh Phong Thiên Tuyết.

“Dừng tay!” Một tiếng hét phẫn nộ vang lên.

“Hạo Hiên.

.

” Bạch Lộ nhìn thấy Tư Hạo Hiên thì không khỏi có chút chột dạ, ban nãy anh ấy nghe thấy những lời kia của Phong Thiên Tuyết rồi sao?

Tư Hạo Hiên nhìn Phong Thiên Tuyết chăm chú, ánh mắt tràn ngập đau lòng, nhưng anh ta không đi qua mà dặn dò Tư Viễn: “Tư Viễn, đưa Thiên Tuyết về

nhà”

“Vâng.

” Tư Viễn đẩy Phong Thiên Tuyết rời đi.

Phong Thế Nguyên cùng đi theo Tư Viễn đưa Phong Thiên Tuyết ra ngoài.

Trong phòng chỉ còn lại hai mẹ con Bạch Thu Vũ và Tư Hạo Hiên.

Bầu không khí ngượng ngập.

Bạch Lộ kéo tay Tư Hạo Hiên, khẽ nói: “Hạo Hiên, anh hãy nghe em nói, những lời Phong Thiên Tuyết nói không phải là thật đâu.

“Bạch Lộ!” Bạch Thu Vũ vội vàng quát.

Bạch Lộ lập tức im miệng.

“Hạo Hiền, không phải mẹ cố ý làm khó Phong Thiên Tuyết đầu” Bạch Thu Vũ giải thích, “Các chú thím cô bác quan tâm nó nên hỏi thăm tình hình nó, ai ngờ nó tự nhiên phát cáu, còn ra tay ném đồ đạc, tay mẹ cũng bị thương đây này.

Bạch Thu Vũ giơ bàn tay bị thương lên cho Tư Hạo Hiên xem, “Mẹ là bề trên, mẹ chỉ muốn dạy dỗ nó một chút thôi.

“Bề trên cũng không dạy dỗ bề dưới như vậy đâu ạTư Hạo Hiên lễ phép phản bác, “Từ trước đến nay mẹ đều dạy dỗ Bạch Lộ một cách có chừng mực, tôn trọng, nhưng mỗi cầu mẹ nói với Phong Thiên Tuyết đều như vết dao cứa vào lòng cô ấy, độc ác lắm đấy ạ!”

“Hạo Hiên, anh làm gì vậy?” Bạch Lộ sốt ruột, “Anh đang trách mẹ em vì Phong Thiên Tuyết sao?”

“Anh chỉ đang nói lý lẽ với mẹ vợ thôi” Tư Hạo Hiên nói về khách sáo, “Mẹ vợ,

mẹ thấy con nói đúng không ạ?”

“Con nói đúng.

” Bạch Thu Vũ là người thông minh, bà ta lập tức thay đổi thái độ, “Ban nãy mẹ hơi nóng nảy, chủ yếu là vì nó ném đồ đạc, phá đám bữa tiệc còn vu oan cho Lộ Lộ nên mẹ mới.

.

“Là vu oan thật sao?” Tư Hạo Hiên nhìn Bạch Lộ chăm chú.

“Anh có ý gì? Anh đang nghi ngờ em?” Bạch Lộ kích động đến mức run rẩy, “Em là vợ anh, là mẹ của con anh, vì sao anh luôn tin tưởng người khác chứ không tin em?”

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Mày vô liêm sỉ, làm chuyện không biết xấu hổ còn muốn vu oan cho Lộ Lộ nhà tao? Tao cho mày biết, hôm nay tao gọi mày tới là để mày nhìn rõ hiện thực, Lộ Lộ và Hạo Hiên đã kết hôn và có con rồi, mày dám quyến rũ Hạo Hiên thì liệu hồn với tao!”“Bạch Thu Vũ.” Phong Thiên Tuyết nghiến răng gằn từng chữ, “Bà sẽ phải trả giá đắt vì những gì mình làm hôm nay!”“Nực cười thật, mày còn dám uy h**p tao à..”Bạch Thu Vũ toan đánh Phong Thiên Tuyết.“Dừng tay!” Một tiếng hét phẫn nộ vang lên.“Hạo Hiên..” Bạch Lộ nhìn thấy Tư Hạo Hiên thì không khỏi có chút chột dạ, ban nãy anh ấy nghe thấy những lời kia của Phong Thiên Tuyết rồi sao?Tư Hạo Hiên nhìn Phong Thiên Tuyết chăm chú, ánh mắt tràn ngập đau lòng, nhưng anh ta không đi qua mà dặn dò Tư Viễn: “Tư Viễn, đưa Thiên Tuyết vềnhà”“Vâng.” Tư Viễn đẩy Phong Thiên Tuyết rời đi.Phong Thế Nguyên cùng đi theo Tư Viễn đưa Phong Thiên Tuyết ra ngoài.Trong phòng chỉ còn lại hai mẹ con Bạch Thu Vũ và Tư Hạo Hiên.Bầu không khí ngượng ngập.Bạch Lộ kéo tay Tư Hạo Hiên, khẽ nói: “Hạo Hiên, anh hãy nghe em nói, những lời Phong Thiên Tuyết nói không phải là thật đâu.”“Bạch Lộ!” Bạch Thu Vũ vội vàng quát.Bạch Lộ lập tức im miệng.“Hạo Hiền, không phải mẹ cố ý làm khó Phong Thiên Tuyết đầu” Bạch Thu Vũ giải thích, “Các chú thím cô bác quan tâm nó nên hỏi thăm tình hình nó, ai ngờ nó tự nhiên phát cáu, còn ra tay ném đồ đạc, tay mẹ cũng bị thương đây này.”Bạch Thu Vũ giơ bàn tay bị thương lên cho Tư Hạo Hiên xem, “Mẹ là bề trên, mẹ chỉ muốn dạy dỗ nó một chút thôi.”“Bề trên cũng không dạy dỗ bề dưới như vậy đâu ạTư Hạo Hiên lễ phép phản bác, “Từ trước đến nay mẹ đều dạy dỗ Bạch Lộ một cách có chừng mực, tôn trọng, nhưng mỗi cầu mẹ nói với Phong Thiên Tuyết đều như vết dao cứa vào lòng cô ấy, độc ác lắm đấy ạ!”“Hạo Hiên, anh làm gì vậy?” Bạch Lộ sốt ruột, “Anh đang trách mẹ em vì Phong Thiên Tuyết sao?”“Anh chỉ đang nói lý lẽ với mẹ vợ thôi” Tư Hạo Hiên nói về khách sáo, “Mẹ vợ,mẹ thấy con nói đúng không ạ?”“Con nói đúng.” Bạch Thu Vũ là người thông minh, bà ta lập tức thay đổi thái độ, “Ban nãy mẹ hơi nóng nảy, chủ yếu là vì nó ném đồ đạc, phá đám bữa tiệc còn vu oan cho Lộ Lộ nên mẹ mới..”“Là vu oan thật sao?” Tư Hạo Hiên nhìn Bạch Lộ chăm chú.“Anh có ý gì? Anh đang nghi ngờ em?” Bạch Lộ kích động đến mức run rẩy, “Em là vợ anh, là mẹ của con anh, vì sao anh luôn tin tưởng người khác chứ không tin em?”

Chương 109: Chương 109