Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…
Chương 125: Chương 125
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Đừng nói nữa, chưa đủ mất mặt à?” Bạch Thu Vũ đã từng gặp sóng to gió lớn nhưng vì bà ta quá quan tâm đến mặt mũi, chắp tay xin lỗi mọi người, “Xin lỗi xin lỗi, con gái tôi không thoải mái, vốn dĩ định âm thầm rời khỏi đây, không làm phiền đến nhã hứng của mọi người, không ngờ bữa tiệc đã bắt đầu rồi.”“Chào bà, chúng tôi có phòng nghỉ” Phục vụ khẽ nhắc nhở.“Bây giờ không sao rồi, không sao rồi, ha ha, cảm ơn!Bạch Thu Vũ kéo Bạch Lộ về ghế ngồi của họ.Bạch Lộ phát hiện Tư Hạo Hiên nhìn chằm chằm vào Phong Thiên Tuyết ngồihàng phía trước, không quan tâm đến tình hình của cô ta, càng tức sôi máu hơn, đang định phát cáu thì bị Bạch Thu Vũ đè lại.“Tối nay dù có xảy ra chuyện gì thì con cũng phải bình tĩnh, nếu không không những con và mẹ mất mặt đâu mà còn là nhà họ Bạch và nhà họ Tư nữa.Làm không khéo, Hạo Hiên còn đâm ra ghét con, sau này không dẫn con ra ngoài.”“Con không cam tâm.” Bạch Lộ tức nghiến răng, “Phong Thiên Tuyết chỉ cặp được với một người đàn ông thôi mà? Có gì hay ho..”“Bình tĩnh, cái này mới là gì đâu mà con đã tức điên rồi!” Bạch Thu Vũ quát khẽ, “Tuýp đàn ông cao quý như sếp Dạ, sao lại đi dùng hàng second hand đã sinh ba đứa nhỏ chứ? Chỉ dắt theo tham gia bữa tiệc thôi, có đáng gì đâu.”“Mẹ nói cũng đúng” Mắt Bạch Lộ sáng rực, “Chắc chắn sếp Dạ không biết rõ tình hình của cô ta, con phải đi nói cho anh ấy…”“Con đứng lại đó cho mẹ” Bạch Thu Vũ vội kéo cô ta lại, “Sao mẹ lại sinh ra một đứa ngu như con vậy hả, không có đầu óc gì cả.”“Sao thế mẹ?” Bạch Lộ không phục.“Phí lời.” Bạch Thu Vũ nhíu mày, “Chuyện này cần chúng ta đích thân đi nói à? Chúng ta mà nói thì ấn tượng của sếp Dạ về chúng ta sẽ giảm nghiêm trọng.”“Vậy phải làm sao bây giờ?” Bạch Lộ khó hiểu hỏi.“Yên tâm đi, mẹ có cách”Bạch Thu Vũ quay đầu nhìn hai người đàn ông bên cạnh, một người là chồng còn một người là con rể, cả hai đều tập trung vào Phong Thiên Tuyết, hoàn toàn mặc kệ hai mẹ con.Bạch Thu Vũ vừa nhìn là thấy tức nhưng bà ta biết việc nhỏ không nhịn được tất làm hỏng việc lớn.“Yên tâm xem đấu giá trước đã, đợi lát nữa xem tình hình mà làm.”Bạch Thu Vũ trợn mắt nhìn theo bóng lưng của Phong Thiên Tuyết, khoé môi cười âm hiểm.“Từ lúc nào mà Thiên Tuyết lại thân với sếp Dạ như vậy?” Phong Thể Nguyên lại hỏi Tư Hạo Hiên.“Cô ấy làm việc ở Thịnh Thiên, là nhân viên của sếp Dạ.” Cuối cùng Tư Hạo Hiên cũng thu hồi ánh mắt nhưng lại bồn chồn không yên, “Con đi vệ sinh”Anh ta đứng lên cài cúc áo vest, trầm mặt cảnh cáo Bạch Lộ: “Đừng có gây chuyện lung tung!”Sau đó rời khỏi chỗ ngồi.
“Đừng nói nữa, chưa đủ mất mặt à?” Bạch Thu Vũ đã từng gặp sóng to gió lớn nhưng vì bà ta quá quan tâm đến mặt mũi, chắp tay xin lỗi mọi người, “Xin lỗi xin lỗi, con gái tôi không thoải mái, vốn dĩ định âm thầm rời khỏi đây, không làm phiền đến nhã hứng của mọi người, không ngờ bữa tiệc đã bắt đầu rồi.
”
“Chào bà, chúng tôi có phòng nghỉ” Phục vụ khẽ nhắc nhở.
“Bây giờ không sao rồi, không sao rồi, ha ha, cảm ơn!
Bạch Thu Vũ kéo Bạch Lộ về ghế ngồi của họ.
Bạch Lộ phát hiện Tư Hạo Hiên nhìn chằm chằm vào Phong Thiên Tuyết ngồi
hàng phía trước, không quan tâm đến tình hình của cô ta, càng tức sôi máu hơn, đang định phát cáu thì bị Bạch Thu Vũ đè lại.
“Tối nay dù có xảy ra chuyện gì thì con cũng phải bình tĩnh, nếu không không những con và mẹ mất mặt đâu mà còn là nhà họ Bạch và nhà họ Tư nữa.
Làm không khéo, Hạo Hiên còn đâm ra ghét con, sau này không dẫn con ra ngoài.
”
“Con không cam tâm.
” Bạch Lộ tức nghiến răng, “Phong Thiên Tuyết chỉ cặp được với một người đàn ông thôi mà? Có gì hay ho.
.
”
“Bình tĩnh, cái này mới là gì đâu mà con đã tức điên rồi!” Bạch Thu Vũ quát khẽ, “Tuýp đàn ông cao quý như sếp Dạ, sao lại đi dùng hàng second hand đã sinh ba đứa nhỏ chứ? Chỉ dắt theo tham gia bữa tiệc thôi, có đáng gì đâu.
”
“Mẹ nói cũng đúng” Mắt Bạch Lộ sáng rực, “Chắc chắn sếp Dạ không biết rõ tình hình của cô ta, con phải đi nói cho anh ấy…”
“Con đứng lại đó cho mẹ” Bạch Thu Vũ vội kéo cô ta lại, “Sao mẹ lại sinh ra một đứa ngu như con vậy hả, không có đầu óc gì cả.
”
“Sao thế mẹ?” Bạch Lộ không phục.
“Phí lời.
” Bạch Thu Vũ nhíu mày, “Chuyện này cần chúng ta đích thân đi nói à? Chúng ta mà nói thì ấn tượng của sếp Dạ về chúng ta sẽ giảm nghiêm trọng.
”
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Bạch Lộ khó hiểu hỏi.
“Yên tâm đi, mẹ có cách”
Bạch Thu Vũ quay đầu nhìn hai người đàn ông bên cạnh, một người là chồng còn một người là con rể, cả hai đều tập trung vào Phong Thiên Tuyết, hoàn toàn mặc kệ hai mẹ con.
Bạch Thu Vũ vừa nhìn là thấy tức nhưng bà ta biết việc nhỏ không nhịn được tất làm hỏng việc lớn.
“Yên tâm xem đấu giá trước đã, đợi lát nữa xem tình hình mà làm.
”
Bạch Thu Vũ trợn mắt nhìn theo bóng lưng của Phong Thiên Tuyết, khoé môi cười âm hiểm.
“Từ lúc nào mà Thiên Tuyết lại thân với sếp Dạ như vậy?” Phong Thể Nguyên lại hỏi Tư Hạo Hiên.
“Cô ấy làm việc ở Thịnh Thiên, là nhân viên của sếp Dạ.
” Cuối cùng Tư Hạo Hiên cũng thu hồi ánh mắt nhưng lại bồn chồn không yên, “Con đi vệ sinh”
Anh ta đứng lên cài cúc áo vest, trầm mặt cảnh cáo Bạch Lộ: “Đừng có gây chuyện lung tung!”
Sau đó rời khỏi chỗ ngồi.
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Đừng nói nữa, chưa đủ mất mặt à?” Bạch Thu Vũ đã từng gặp sóng to gió lớn nhưng vì bà ta quá quan tâm đến mặt mũi, chắp tay xin lỗi mọi người, “Xin lỗi xin lỗi, con gái tôi không thoải mái, vốn dĩ định âm thầm rời khỏi đây, không làm phiền đến nhã hứng của mọi người, không ngờ bữa tiệc đã bắt đầu rồi.”“Chào bà, chúng tôi có phòng nghỉ” Phục vụ khẽ nhắc nhở.“Bây giờ không sao rồi, không sao rồi, ha ha, cảm ơn!Bạch Thu Vũ kéo Bạch Lộ về ghế ngồi của họ.Bạch Lộ phát hiện Tư Hạo Hiên nhìn chằm chằm vào Phong Thiên Tuyết ngồihàng phía trước, không quan tâm đến tình hình của cô ta, càng tức sôi máu hơn, đang định phát cáu thì bị Bạch Thu Vũ đè lại.“Tối nay dù có xảy ra chuyện gì thì con cũng phải bình tĩnh, nếu không không những con và mẹ mất mặt đâu mà còn là nhà họ Bạch và nhà họ Tư nữa.Làm không khéo, Hạo Hiên còn đâm ra ghét con, sau này không dẫn con ra ngoài.”“Con không cam tâm.” Bạch Lộ tức nghiến răng, “Phong Thiên Tuyết chỉ cặp được với một người đàn ông thôi mà? Có gì hay ho..”“Bình tĩnh, cái này mới là gì đâu mà con đã tức điên rồi!” Bạch Thu Vũ quát khẽ, “Tuýp đàn ông cao quý như sếp Dạ, sao lại đi dùng hàng second hand đã sinh ba đứa nhỏ chứ? Chỉ dắt theo tham gia bữa tiệc thôi, có đáng gì đâu.”“Mẹ nói cũng đúng” Mắt Bạch Lộ sáng rực, “Chắc chắn sếp Dạ không biết rõ tình hình của cô ta, con phải đi nói cho anh ấy…”“Con đứng lại đó cho mẹ” Bạch Thu Vũ vội kéo cô ta lại, “Sao mẹ lại sinh ra một đứa ngu như con vậy hả, không có đầu óc gì cả.”“Sao thế mẹ?” Bạch Lộ không phục.“Phí lời.” Bạch Thu Vũ nhíu mày, “Chuyện này cần chúng ta đích thân đi nói à? Chúng ta mà nói thì ấn tượng của sếp Dạ về chúng ta sẽ giảm nghiêm trọng.”“Vậy phải làm sao bây giờ?” Bạch Lộ khó hiểu hỏi.“Yên tâm đi, mẹ có cách”Bạch Thu Vũ quay đầu nhìn hai người đàn ông bên cạnh, một người là chồng còn một người là con rể, cả hai đều tập trung vào Phong Thiên Tuyết, hoàn toàn mặc kệ hai mẹ con.Bạch Thu Vũ vừa nhìn là thấy tức nhưng bà ta biết việc nhỏ không nhịn được tất làm hỏng việc lớn.“Yên tâm xem đấu giá trước đã, đợi lát nữa xem tình hình mà làm.”Bạch Thu Vũ trợn mắt nhìn theo bóng lưng của Phong Thiên Tuyết, khoé môi cười âm hiểm.“Từ lúc nào mà Thiên Tuyết lại thân với sếp Dạ như vậy?” Phong Thể Nguyên lại hỏi Tư Hạo Hiên.“Cô ấy làm việc ở Thịnh Thiên, là nhân viên của sếp Dạ.” Cuối cùng Tư Hạo Hiên cũng thu hồi ánh mắt nhưng lại bồn chồn không yên, “Con đi vệ sinh”Anh ta đứng lên cài cúc áo vest, trầm mặt cảnh cáo Bạch Lộ: “Đừng có gây chuyện lung tung!”Sau đó rời khỏi chỗ ngồi.