Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…
Chương 130: Chương 130
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Dừng tay!” Một tiếng quát phẫn nộ vang lên.Hai mẹ con nhà họ Bạch dừng tay, Tư Hạo Hiên bước ra từ nhà vệ sinh nam, nhíu mày liếc Bạch Lộ: “Em lại làm loạn gì vậy hả?”“Hạo Hiên, có phải anh mới lén đi hẹn hò với Phong Thiên Tuyết.”“Khoan nói đến chuyện này” Bạch Vũ Thu ngắt lời Bạch Lộ, chỉ vào Lôi Vũ: “Hạo Hiên, cô ta mới đánh Lộ Lộ!”Tư Hạo Hiên quay đầu nhìn Lôi Vũ, không những không trách móc mà còn cúi đầu xin lỗi: “Xin lỗi bác sĩ Lôi, người nhà không hiểu chuyện.”Hai mẹ con nhà họ Bạch ngỡ ngàng, không ngờ thái độ của Tư Hạo Hiên lại thế này.“Sếp Tư khách sáo quá” Lôi Vũ khẽ mỉm cười, “Đây là hội trường, tốt nhất đừng làm loạn, để Dạ Vương bực mình thì không hay đâu.”“Đúng vậy.” Tư Hạo Hiên gật đầu.“Hạo Hiên, sao anh lại.”“Im miệng.” Tư Hạo Hiên ngắt lời Bạch Lộ, gằn giọng quát, “Em biết rõ đây là người của sếp Dạ mà còn dám cãi nhau với cô ấy?”“Chỉ là một tên cấp dưới thôi mà..” Bạch Lộ thấy mình đã bị sỉ nhục nghiêm trọng, tức phát khóc, “Chẳng lẽ em còn chẳng bằng một tên cấp dưới của sếp Dạ à?”“Đúng rồi.”Một giọng nói kiêu ngạo chợt vang lên, bầu không khí dần lạnh xuống, trong nháy mắt đã tuột âm độ.Bạch Lộ ngẩng đầu nhìn Dạ Chẩn Đình, bị khí thể mạnh mẽ đó đàn áp, cô ta hoảng loạn trốn trong lòng Bạch Thu Vũ không dám ra ngoài.Bạch Thu Vũ cũng rất lo lắng, ôm con gái lùi ra sau lưng Tư Hạo Hiên.“Dạ Vương.” Lôi Vũ cúi đầu chào.Dạ Chẩn Đình khẽ hất cằm.Lôi Vũ quay đầu lại nhìn mới phát hiện Phong Thiên Tuyết đã ra tự lúc nào, đứng trước cửa nhà vệ sinh quan sát mọi chuyện.Lôi Vũ vội tiến lên đồ Phong Thiên Tuyết.“Sếp Dạ, xin lỗi, người nhà làm ồn đến anh, tôi sẽ về… Dạy lại họ.”Lúc Tư Hạo Hiên đang xin lỗi, Lôi Vũ dắt Phong Thiên Tuyết đến chỗ Dạ Chẩn Đình.Tư Hạo Hiên khẽ ngừng, ánh mắt phức tạp nhìn Phong Thiên Tuyết rồi lại nhanh chóng nhìn sang chỗ khác.“Sếp Dạ, ban nãy chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm thôi.” Bạch Thu Vũ lập tức hiểu rõ tình hình, cười giải thích: “Chúng tôi không biết cô ấy..” Bà ta chỉ vào Lôi Vũ, “Là người của cậu.”Ngay sau đó, Bạch Thu Vũ cúi đầu xin lỗi Lôi Vũ, “Bác sĩ Lôi, xin lỗi cô, chúng tôi có mắt không trọng nên xúc phạm đến cô, tôi xin lỗi cô!”“Mẹ..” Bạch Lộ tức phát run.Phong Thiên Tuyết nhìn Bạch Thu Vũ ăn nói khép nép, lòng thấy nể phục bà ta, người phụ nữ này có được dãn được, đúng là biết tính toán!
“Dừng tay!” Một tiếng quát phẫn nộ vang lên.
Hai mẹ con nhà họ Bạch dừng tay, Tư Hạo Hiên bước ra từ nhà vệ sinh nam, nhíu mày liếc Bạch Lộ: “Em lại làm loạn gì vậy hả?”
“Hạo Hiên, có phải anh mới lén đi hẹn hò với Phong Thiên Tuyết.
”
“Khoan nói đến chuyện này” Bạch Vũ Thu ngắt lời Bạch Lộ, chỉ vào Lôi Vũ: “Hạo Hiên, cô ta mới đánh Lộ Lộ!”
Tư Hạo Hiên quay đầu nhìn Lôi Vũ, không những không trách móc mà còn cúi đầu xin lỗi: “Xin lỗi bác sĩ Lôi, người nhà không hiểu chuyện.
”
Hai mẹ con nhà họ Bạch ngỡ ngàng, không ngờ thái độ của Tư Hạo Hiên lại thế này.
“Sếp Tư khách sáo quá” Lôi Vũ khẽ mỉm cười, “Đây là hội trường, tốt nhất đừng làm loạn, để Dạ Vương bực mình thì không hay đâu.
”
“Đúng vậy.
” Tư Hạo Hiên gật đầu.
“Hạo Hiên, sao anh lại.
”
“Im miệng.
” Tư Hạo Hiên ngắt lời Bạch Lộ, gằn giọng quát, “Em biết rõ đây là người của sếp Dạ mà còn dám cãi nhau với cô ấy?”
“Chỉ là một tên cấp dưới thôi mà.
.
” Bạch Lộ thấy mình đã bị sỉ nhục nghiêm trọng, tức phát khóc, “Chẳng lẽ em còn chẳng bằng một tên cấp dưới của sếp Dạ à?”
“Đúng rồi.
”
Một giọng nói kiêu ngạo chợt vang lên, bầu không khí dần lạnh xuống, trong nháy mắt đã tuột âm độ.
Bạch Lộ ngẩng đầu nhìn Dạ Chẩn Đình, bị khí thể mạnh mẽ đó đàn áp, cô ta hoảng loạn trốn trong lòng Bạch Thu Vũ không dám ra ngoài.
Bạch Thu Vũ cũng rất lo lắng, ôm con gái lùi ra sau lưng Tư Hạo Hiên.
“Dạ Vương.
” Lôi Vũ cúi đầu chào.
Dạ Chẩn Đình khẽ hất cằm.
Lôi Vũ quay đầu lại nhìn mới phát hiện Phong Thiên Tuyết đã ra tự lúc nào, đứng trước cửa nhà vệ sinh quan sát mọi chuyện.
Lôi Vũ vội tiến lên đồ Phong Thiên Tuyết.
“Sếp Dạ, xin lỗi, người nhà làm ồn đến anh, tôi sẽ về… Dạy lại họ.
”
Lúc Tư Hạo Hiên đang xin lỗi, Lôi Vũ dắt Phong Thiên Tuyết đến chỗ Dạ Chẩn Đình.
Tư Hạo Hiên khẽ ngừng, ánh mắt phức tạp nhìn Phong Thiên Tuyết rồi lại nhanh chóng nhìn sang chỗ khác.
“Sếp Dạ, ban nãy chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm thôi.
” Bạch Thu Vũ lập tức hiểu rõ tình hình, cười giải thích: “Chúng tôi không biết cô ấy.
.
” Bà ta chỉ vào Lôi Vũ, “Là người của cậu.
”
Ngay sau đó, Bạch Thu Vũ cúi đầu xin lỗi Lôi Vũ, “Bác sĩ Lôi, xin lỗi cô, chúng tôi có mắt không trọng nên xúc phạm đến cô, tôi xin lỗi cô!”
“Mẹ.
.
” Bạch Lộ tức phát run.
Phong Thiên Tuyết nhìn Bạch Thu Vũ ăn nói khép nép, lòng thấy nể phục bà ta, người phụ nữ này có được dãn được, đúng là biết tính toán!
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Dừng tay!” Một tiếng quát phẫn nộ vang lên.Hai mẹ con nhà họ Bạch dừng tay, Tư Hạo Hiên bước ra từ nhà vệ sinh nam, nhíu mày liếc Bạch Lộ: “Em lại làm loạn gì vậy hả?”“Hạo Hiên, có phải anh mới lén đi hẹn hò với Phong Thiên Tuyết.”“Khoan nói đến chuyện này” Bạch Vũ Thu ngắt lời Bạch Lộ, chỉ vào Lôi Vũ: “Hạo Hiên, cô ta mới đánh Lộ Lộ!”Tư Hạo Hiên quay đầu nhìn Lôi Vũ, không những không trách móc mà còn cúi đầu xin lỗi: “Xin lỗi bác sĩ Lôi, người nhà không hiểu chuyện.”Hai mẹ con nhà họ Bạch ngỡ ngàng, không ngờ thái độ của Tư Hạo Hiên lại thế này.“Sếp Tư khách sáo quá” Lôi Vũ khẽ mỉm cười, “Đây là hội trường, tốt nhất đừng làm loạn, để Dạ Vương bực mình thì không hay đâu.”“Đúng vậy.” Tư Hạo Hiên gật đầu.“Hạo Hiên, sao anh lại.”“Im miệng.” Tư Hạo Hiên ngắt lời Bạch Lộ, gằn giọng quát, “Em biết rõ đây là người của sếp Dạ mà còn dám cãi nhau với cô ấy?”“Chỉ là một tên cấp dưới thôi mà..” Bạch Lộ thấy mình đã bị sỉ nhục nghiêm trọng, tức phát khóc, “Chẳng lẽ em còn chẳng bằng một tên cấp dưới của sếp Dạ à?”“Đúng rồi.”Một giọng nói kiêu ngạo chợt vang lên, bầu không khí dần lạnh xuống, trong nháy mắt đã tuột âm độ.Bạch Lộ ngẩng đầu nhìn Dạ Chẩn Đình, bị khí thể mạnh mẽ đó đàn áp, cô ta hoảng loạn trốn trong lòng Bạch Thu Vũ không dám ra ngoài.Bạch Thu Vũ cũng rất lo lắng, ôm con gái lùi ra sau lưng Tư Hạo Hiên.“Dạ Vương.” Lôi Vũ cúi đầu chào.Dạ Chẩn Đình khẽ hất cằm.Lôi Vũ quay đầu lại nhìn mới phát hiện Phong Thiên Tuyết đã ra tự lúc nào, đứng trước cửa nhà vệ sinh quan sát mọi chuyện.Lôi Vũ vội tiến lên đồ Phong Thiên Tuyết.“Sếp Dạ, xin lỗi, người nhà làm ồn đến anh, tôi sẽ về… Dạy lại họ.”Lúc Tư Hạo Hiên đang xin lỗi, Lôi Vũ dắt Phong Thiên Tuyết đến chỗ Dạ Chẩn Đình.Tư Hạo Hiên khẽ ngừng, ánh mắt phức tạp nhìn Phong Thiên Tuyết rồi lại nhanh chóng nhìn sang chỗ khác.“Sếp Dạ, ban nãy chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm thôi.” Bạch Thu Vũ lập tức hiểu rõ tình hình, cười giải thích: “Chúng tôi không biết cô ấy..” Bà ta chỉ vào Lôi Vũ, “Là người của cậu.”Ngay sau đó, Bạch Thu Vũ cúi đầu xin lỗi Lôi Vũ, “Bác sĩ Lôi, xin lỗi cô, chúng tôi có mắt không trọng nên xúc phạm đến cô, tôi xin lỗi cô!”“Mẹ..” Bạch Lộ tức phát run.Phong Thiên Tuyết nhìn Bạch Thu Vũ ăn nói khép nép, lòng thấy nể phục bà ta, người phụ nữ này có được dãn được, đúng là biết tính toán!