Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…
Chương 142: Chương 142
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Bạch Lộ cảm thấy suy sụp tinh thần, phẫn nộ trừng mắt nhìn Sở Tử Hàm lại giống như một con mèo hoang tức giận muốn nhào tới xé nát cô ta ra…“Thôi bỏ đi, Lộ Lộ, chúng ta đi thôi, tối nay không maymắn” Bạch Thu Vũ nhận rõ thực tế, kéo Bạch Lộ đến dỗ dành, “Chúng ta còn nhiều thời gian, lần sau sẽ trả lại!”“Đúng vậy, mợ chủ, chúng ta đi trước thôi.”“Bốp!”Tư Viễn còn chưa nói xong, đã bị Bạch Lộ thẳng tay tát mạnh một phát.Mọi người xung quanh và cả các vệ sĩ khác nhà họ Tư đều kinh ngạc đến ngây người.Tư Viễn là người luôn đi theo Tự Hạo Hiện từ nhỏ đến lớn, ở nhà họ Tư gần như được xem là chủ nhân, không chỉ những người giúp việc, trợ lý, ngay cả Tư Hạo Hiên và ba mẹ anh ta cũng chưa từng nói nặng lời với Tư Viễn.Bây giờ, Bạch Lộ không ngờ lại tát Tư Viễn ngay trước mặt nhiều người như vậy.Đây là phạm vào điều tối kỵ!“Con điên rồi sao?” Bạch Thu Vũ trợn tròn mắt kinh ngạc, “Sao con gặp chút chuyện lại tức giận tới mất khôn như vậy.”“Mẹ mặc kệ con!” Bạch Lộ tức giận quát, sau đó chỉ vàomũi Tư Viễn mắng, “Nếu không phải tại mày kéo tao, sao tao có thể bị xấu mặt được? Thằng chó khốn kiếp, tao sẽ bảo Hạo Hiên đuổi mày”.Tư Viễn cúi đầu không nói lời nào, ánh mắt lại sắc bén kinh người…“Con bé này, con đúng là…”Bạch Thu Vũ tức đến run người, đang muốn mắng Bạch Lộ.Lúc này, Sở Tử Hàm cầm chiếc nhẫn kim cương hồng Heartbeat đi tới, tươi cười rạng rỡ đầy vẻ khiêu khích:“Sao vậy? Cô không nhiều tiền bằng người ta thì giận cá chém thớt lên cấp dưới à?”“Bạch Lộ, nếu tôi là cô, tôi đã tìm một cái lỗ để chui xuống, không bao giờ ra ngoài gặp ai rồi.”“Cứ nhìn dáng vẻ chẳng ra sao này của cô đúng là làm trò cười cho thiên hạ, mất mặt chết được.”“Hạo Hiên chắc chắn không chịu nổi cô mới rời đi sớm như vậy!”“Câm miệng.” Bạch Lộ phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi hét lên, “Sở Tử Hàm, cô chỉ là một gái già không ai thèm cưới, có gì để kiêu căng chứ?”“Cho dù tôi có là gái già ế chồng cũng tốt hơn cô.”
Bạch Lộ cảm thấy suy sụp tinh thần, phẫn nộ trừng mắt nhìn Sở Tử Hàm lại giống như một con mèo hoang tức giận muốn nhào tới xé nát cô ta ra…
“Thôi bỏ đi, Lộ Lộ, chúng ta đi thôi, tối nay không may
mắn” Bạch Thu Vũ nhận rõ thực tế, kéo Bạch Lộ đến dỗ dành, “Chúng ta còn nhiều thời gian, lần sau sẽ trả lại!”
“Đúng vậy, mợ chủ, chúng ta đi trước thôi.
”
“Bốp!”
Tư Viễn còn chưa nói xong, đã bị Bạch Lộ thẳng tay tát mạnh một phát.
Mọi người xung quanh và cả các vệ sĩ khác nhà họ Tư đều kinh ngạc đến ngây người.
Tư Viễn là người luôn đi theo Tự Hạo Hiện từ nhỏ đến lớn, ở nhà họ Tư gần như được xem là chủ nhân, không chỉ những người giúp việc, trợ lý, ngay cả Tư Hạo Hiên và ba mẹ anh ta cũng chưa từng nói nặng lời với Tư Viễn.
Bây giờ, Bạch Lộ không ngờ lại tát Tư Viễn ngay trước mặt nhiều người như vậy.
Đây là phạm vào điều tối kỵ!
“Con điên rồi sao?” Bạch Thu Vũ trợn tròn mắt kinh ngạc, “Sao con gặp chút chuyện lại tức giận tới mất khôn như vậy.
”
“Mẹ mặc kệ con!” Bạch Lộ tức giận quát, sau đó chỉ vào
mũi Tư Viễn mắng, “Nếu không phải tại mày kéo tao, sao tao có thể bị xấu mặt được? Thằng chó khốn kiếp, tao sẽ bảo Hạo Hiên đuổi mày”.
Tư Viễn cúi đầu không nói lời nào, ánh mắt lại sắc bén kinh người…
“Con bé này, con đúng là…”
Bạch Thu Vũ tức đến run người, đang muốn mắng Bạch Lộ.
Lúc này, Sở Tử Hàm cầm chiếc nhẫn kim cương hồng Heartbeat đi tới, tươi cười rạng rỡ đầy vẻ khiêu khích:
“Sao vậy? Cô không nhiều tiền bằng người ta thì giận cá chém thớt lên cấp dưới à?”
“Bạch Lộ, nếu tôi là cô, tôi đã tìm một cái lỗ để chui xuống, không bao giờ ra ngoài gặp ai rồi.
”
“Cứ nhìn dáng vẻ chẳng ra sao này của cô đúng là làm trò cười cho thiên hạ, mất mặt chết được.
”
“Hạo Hiên chắc chắn không chịu nổi cô mới rời đi sớm như vậy!”
“Câm miệng.
” Bạch Lộ phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi hét lên, “Sở Tử Hàm, cô chỉ là một gái già không ai thèm cưới, có gì để kiêu căng chứ?”
“Cho dù tôi có là gái già ế chồng cũng tốt hơn cô.
”
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Bạch Lộ cảm thấy suy sụp tinh thần, phẫn nộ trừng mắt nhìn Sở Tử Hàm lại giống như một con mèo hoang tức giận muốn nhào tới xé nát cô ta ra…“Thôi bỏ đi, Lộ Lộ, chúng ta đi thôi, tối nay không maymắn” Bạch Thu Vũ nhận rõ thực tế, kéo Bạch Lộ đến dỗ dành, “Chúng ta còn nhiều thời gian, lần sau sẽ trả lại!”“Đúng vậy, mợ chủ, chúng ta đi trước thôi.”“Bốp!”Tư Viễn còn chưa nói xong, đã bị Bạch Lộ thẳng tay tát mạnh một phát.Mọi người xung quanh và cả các vệ sĩ khác nhà họ Tư đều kinh ngạc đến ngây người.Tư Viễn là người luôn đi theo Tự Hạo Hiện từ nhỏ đến lớn, ở nhà họ Tư gần như được xem là chủ nhân, không chỉ những người giúp việc, trợ lý, ngay cả Tư Hạo Hiên và ba mẹ anh ta cũng chưa từng nói nặng lời với Tư Viễn.Bây giờ, Bạch Lộ không ngờ lại tát Tư Viễn ngay trước mặt nhiều người như vậy.Đây là phạm vào điều tối kỵ!“Con điên rồi sao?” Bạch Thu Vũ trợn tròn mắt kinh ngạc, “Sao con gặp chút chuyện lại tức giận tới mất khôn như vậy.”“Mẹ mặc kệ con!” Bạch Lộ tức giận quát, sau đó chỉ vàomũi Tư Viễn mắng, “Nếu không phải tại mày kéo tao, sao tao có thể bị xấu mặt được? Thằng chó khốn kiếp, tao sẽ bảo Hạo Hiên đuổi mày”.Tư Viễn cúi đầu không nói lời nào, ánh mắt lại sắc bén kinh người…“Con bé này, con đúng là…”Bạch Thu Vũ tức đến run người, đang muốn mắng Bạch Lộ.Lúc này, Sở Tử Hàm cầm chiếc nhẫn kim cương hồng Heartbeat đi tới, tươi cười rạng rỡ đầy vẻ khiêu khích:“Sao vậy? Cô không nhiều tiền bằng người ta thì giận cá chém thớt lên cấp dưới à?”“Bạch Lộ, nếu tôi là cô, tôi đã tìm một cái lỗ để chui xuống, không bao giờ ra ngoài gặp ai rồi.”“Cứ nhìn dáng vẻ chẳng ra sao này của cô đúng là làm trò cười cho thiên hạ, mất mặt chết được.”“Hạo Hiên chắc chắn không chịu nổi cô mới rời đi sớm như vậy!”“Câm miệng.” Bạch Lộ phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi hét lên, “Sở Tử Hàm, cô chỉ là một gái già không ai thèm cưới, có gì để kiêu căng chứ?”“Cho dù tôi có là gái già ế chồng cũng tốt hơn cô.”