Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 155: Chương 155

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Giọng điệu Dạ Chấn Đình sặc mùi thuốc súng.“Anh lên cơn thần kinh gì vậy?” Phong Thiên Tuyết chợt vỗ vào gáy anh, “Anh dám nói chuyện với tôi như vậy à? Anh muốn chết sao?”“Cô..”“Anh nên hiểu rõ, tôi là bà chủ của anh, anh chỉ là trai bao thôi!”Dạ Chẩn Đình đang muốn nổi giận thì Phong Thiên Tuyết kiêu căng kêu lên những lời này, làm anh lập tức nhận rõ thân phận của mình.Bây giờ anh không phải là Dạ Vương mà là vua trai bao!“Ba ngày không đánh lại muốn leo lên mái nhà lật ngói rồi!” Phong Thiên Tuyết trừng mắt nhìn anh hùng hổ nói, “Xem ra bình thường tối quá tốt với anh, chiều anh tới mức anh lớn lối như vậy, còn dám nói móc tôi à?”“Đủ rồi, đừng nói mãi nữa.”Dạ Chẩn Đình rít lên những lời này, tay siết chặt vô lăng.Người phụ nữ chó má này vừa từ chối anh, bây giờ lại đánh anh, nếu không phải anh sợ bị lộ thân phận thì xử cô ngay bây giờ rồi.“Hừ!” Phong Thiên Tuyết trừng mắt nhìn anh rồi lấy điện thoại di động ra sạc pin trong xe.Trong đầu cô đang suy tính, chắc anh ta không phải là Dạ Chẩn Đình nhỉ?Loại người đàn ông cao quý như Dạ Chấn Đình bị tôi vỗ một phát như vậycòn không nhảy dựng lên b*p ch*t tôi à?Tôi mới vừa đánh vừa mắng anh ta, anh ta chỉ cau có chứ không dám đánh một phát rắm nào.Nhưng vừa rồi khi vua trai bao cứu người đẹp, khí phách đó thật sự rất giống, hơn nữa bây giờ cùng nghe càng cảm thấy giọng nói cũng giống…Còn nữa, hai người bọn họ đều thích đuổi người xuống xe, còn thích đá mông người khác từ phía sau.Phong Thiên Tuyết nghĩ tới đây thì kích động, tiếp tục thử thăm dò: “Anh cứ đeo mặt nạ làm gì? Ở đây đâu phải Dạ Sắc, cũng không có nữ đại gia nào chọn anh, anh còn đeo mặt nạ giả thần bí như vậy mà không thấy mệt sao?”Cô nói xong giơ tay muốn tháo mặt nạ của anh…“Này!” Dạ Chẩn Đình kéo tay cô ra và quát lạnh, “Cô đừng động loạn!”“Sao vậy?” Phong Thiên Tuyết càng nghi ngờ hơn, “Sao anh không cho tôi xem?”“Nói nhảm!” Dạ Chẩn Đình lạnh lùng nói, “Tôi để có nhìn thấy mặt tôi, chẳng phải sẽ bị cô lừa bịp tống tiền cả đời à? Đã xong chưa?”“Ở..” Phong Thiên Tuyết không còn lời nào chống đỡ.Tại cô nhận ra hình xăm trên lưng anh, ép anh ký vào thỏa thuận trả nợ nên.bây giờ anh phải chia cho cô một nửa thu nhập mỗi ngày.

Giọng điệu Dạ Chấn Đình sặc mùi thuốc súng.

“Anh lên cơn thần kinh gì vậy?” Phong Thiên Tuyết chợt vỗ vào gáy anh, “Anh dám nói chuyện với tôi như vậy à? Anh muốn chết sao?”

“Cô.

.

“Anh nên hiểu rõ, tôi là bà chủ của anh, anh chỉ là trai bao thôi!”

Dạ Chẩn Đình đang muốn nổi giận thì Phong Thiên Tuyết kiêu căng kêu lên những lời này, làm anh lập tức nhận rõ thân phận của mình.

Bây giờ anh không phải là Dạ Vương mà là vua trai bao!

“Ba ngày không đánh lại muốn leo lên mái nhà lật ngói rồi!” Phong Thiên Tuyết trừng mắt nhìn anh hùng hổ nói, “Xem ra bình thường tối quá tốt với anh, chiều anh tới mức anh lớn lối như vậy, còn dám nói móc tôi à?”

“Đủ rồi, đừng nói mãi nữa.

Dạ Chẩn Đình rít lên những lời này, tay siết chặt vô lăng.

Người phụ nữ chó má này vừa từ chối anh, bây giờ lại đánh anh, nếu không phải anh sợ bị lộ thân phận thì xử cô ngay bây giờ rồi.

“Hừ!” Phong Thiên Tuyết trừng mắt nhìn anh rồi lấy điện thoại di động ra sạc pin trong xe.

Trong đầu cô đang suy tính, chắc anh ta không phải là Dạ Chẩn Đình nhỉ?

Loại người đàn ông cao quý như Dạ Chấn Đình bị tôi vỗ một phát như vậy

còn không nhảy dựng lên b*p ch*t tôi à?

Tôi mới vừa đánh vừa mắng anh ta, anh ta chỉ cau có chứ không dám đánh một phát rắm nào.

Nhưng vừa rồi khi vua trai bao cứu người đẹp, khí phách đó thật sự rất giống, hơn nữa bây giờ cùng nghe càng cảm thấy giọng nói cũng giống…

Còn nữa, hai người bọn họ đều thích đuổi người xuống xe, còn thích đá mông người khác từ phía sau.

Phong Thiên Tuyết nghĩ tới đây thì kích động, tiếp tục thử thăm dò: “Anh cứ đeo mặt nạ làm gì? Ở đây đâu phải Dạ Sắc, cũng không có nữ đại gia nào chọn anh, anh còn đeo mặt nạ giả thần bí như vậy mà không thấy mệt sao?”

Cô nói xong giơ tay muốn tháo mặt nạ của anh…

“Này!” Dạ Chẩn Đình kéo tay cô ra và quát lạnh, “Cô đừng động loạn!”

“Sao vậy?” Phong Thiên Tuyết càng nghi ngờ hơn, “Sao anh không cho tôi xem?”

“Nói nhảm!” Dạ Chẩn Đình lạnh lùng nói, “Tôi để có nhìn thấy mặt tôi, chẳng phải sẽ bị cô lừa bịp tống tiền cả đời à? Đã xong chưa?”

“Ở.

.

” Phong Thiên Tuyết không còn lời nào chống đỡ.

Tại cô nhận ra hình xăm trên lưng anh, ép anh ký vào thỏa thuận trả nợ nên.

bây giờ anh phải chia cho cô một nửa thu nhập mỗi ngày.

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Giọng điệu Dạ Chấn Đình sặc mùi thuốc súng.“Anh lên cơn thần kinh gì vậy?” Phong Thiên Tuyết chợt vỗ vào gáy anh, “Anh dám nói chuyện với tôi như vậy à? Anh muốn chết sao?”“Cô..”“Anh nên hiểu rõ, tôi là bà chủ của anh, anh chỉ là trai bao thôi!”Dạ Chẩn Đình đang muốn nổi giận thì Phong Thiên Tuyết kiêu căng kêu lên những lời này, làm anh lập tức nhận rõ thân phận của mình.Bây giờ anh không phải là Dạ Vương mà là vua trai bao!“Ba ngày không đánh lại muốn leo lên mái nhà lật ngói rồi!” Phong Thiên Tuyết trừng mắt nhìn anh hùng hổ nói, “Xem ra bình thường tối quá tốt với anh, chiều anh tới mức anh lớn lối như vậy, còn dám nói móc tôi à?”“Đủ rồi, đừng nói mãi nữa.”Dạ Chẩn Đình rít lên những lời này, tay siết chặt vô lăng.Người phụ nữ chó má này vừa từ chối anh, bây giờ lại đánh anh, nếu không phải anh sợ bị lộ thân phận thì xử cô ngay bây giờ rồi.“Hừ!” Phong Thiên Tuyết trừng mắt nhìn anh rồi lấy điện thoại di động ra sạc pin trong xe.Trong đầu cô đang suy tính, chắc anh ta không phải là Dạ Chẩn Đình nhỉ?Loại người đàn ông cao quý như Dạ Chấn Đình bị tôi vỗ một phát như vậycòn không nhảy dựng lên b*p ch*t tôi à?Tôi mới vừa đánh vừa mắng anh ta, anh ta chỉ cau có chứ không dám đánh một phát rắm nào.Nhưng vừa rồi khi vua trai bao cứu người đẹp, khí phách đó thật sự rất giống, hơn nữa bây giờ cùng nghe càng cảm thấy giọng nói cũng giống…Còn nữa, hai người bọn họ đều thích đuổi người xuống xe, còn thích đá mông người khác từ phía sau.Phong Thiên Tuyết nghĩ tới đây thì kích động, tiếp tục thử thăm dò: “Anh cứ đeo mặt nạ làm gì? Ở đây đâu phải Dạ Sắc, cũng không có nữ đại gia nào chọn anh, anh còn đeo mặt nạ giả thần bí như vậy mà không thấy mệt sao?”Cô nói xong giơ tay muốn tháo mặt nạ của anh…“Này!” Dạ Chẩn Đình kéo tay cô ra và quát lạnh, “Cô đừng động loạn!”“Sao vậy?” Phong Thiên Tuyết càng nghi ngờ hơn, “Sao anh không cho tôi xem?”“Nói nhảm!” Dạ Chẩn Đình lạnh lùng nói, “Tôi để có nhìn thấy mặt tôi, chẳng phải sẽ bị cô lừa bịp tống tiền cả đời à? Đã xong chưa?”“Ở..” Phong Thiên Tuyết không còn lời nào chống đỡ.Tại cô nhận ra hình xăm trên lưng anh, ép anh ký vào thỏa thuận trả nợ nên.bây giờ anh phải chia cho cô một nửa thu nhập mỗi ngày.

Chương 155: Chương 155