Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…
Chương 176: Chương 176
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Ế, đó là sếp Dạ thì phải!” Một đồng nghiệp đột nhiên lo lắng nhắc nhở, “Nhanh lên, đừng nói chuyện, đứng qua đây”Các đồng nghiệp lập tức yên tĩnh lại và đứng ngay ngắn sang một bên.Khi Dạ Chẩn Đình đi qua trước mặt họ, tất cả mọi người đều cúi đầu chào: “Sếp Dạ!”Dạ Chẩn Đình liếc nhìn Phong Thiên Tuyết rồi nhanh chóng rời đi.Phong Thiên Tuyết nhìn theo bóng lưng của anh, trong lòng cảm thấy rất giống, rất giống…Nhưng…“Ding ding ding–”Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, là của con nợ trai bao’ gọi đến, Phong Thiên Tuyết lập tức bắt máy: “Alo!”“Đã ra chưa?”Nghe thấy giọng nói này, Phong Thiên Tuyết ngẩng đầu lên nhìn, Dạ Chẩn Đình không hề nói chuyện điện thoại, mà đi về phía trước không liếc mắt một cái, còn nhỏ giọng dặn dò Dạ Huy bên cạnh gì đó.Không phải là anh, lẽ nào cô thật sự nghĩ nhiều rồi sao?Phong Thiên Tuyết muốn xác minh thêm, nhanh chóng đi ra…Chiếc Rolls-Royce Phantom của Dạ Chấn Đình đậu ở cửa, vệ sĩ mở cửa để Dạ Chẩn Đình lên xe.Phong Thiên Tuyết đang thẫn thờ, đột nhiên bên tai cô truyền tới tiếng còi xe bip bip.Cô tìm theo tiếng còi và phát hiện ra chiếc Aston Martin mà con nợ trai bao’ thường lại đang đậu bên bồn hoa cách đó không xa.Cô đang định bước tới thì chiếc Rolls-Royce Phantom phóng đi, Aston Martin phi tới như một cơn gió rồi phóng khoáng dừng lại trước mặt cô.Cửa kính xe mở ra, con nợ trai bao’ đeo mặt nạ đen thò đầu ra nhìn cô cười hì hì: “Chào!”Phong Thiên Tuyết sững sờ, mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng lắm, nhưng không thể nói ra được, quần áo này, dáng người này, đôi mắt… đều giống nhau mà!Không đúng, đôi mắt!Tuy rằng ánh mắt của con nợ trai bao’ không lạnh lùng như Dạ Chẩn Đình, nhưng cũng có chút nghiêm túc, chưa bao giờ tỏa sáng lấp lánh như bây giờ, còn cong cong cười.“Thẫn thờ gì vậy?”Đang suy nghĩ miên man, đột nhiên bên tai vang lên giọng nói ái muội.‘Con nợ trai bao cầm một bó hoa hồng màu champagne lớn xuống xe, ôm cô vào lòng, đôi môi mỏng gợi cảm sát tới, “Cục cưng, nhớ em chết đi được!”“Anh làm gì vậy?” Phong Thiên Tuyết vội vàng tránh ra, nghiến răng thấpgiọng mắng, “Tìm chết à!”“Không phải cô nói là phải giả vờ làm bạn trai sao? Chẳng phải là nên giả vời giống một chút sao?”‘Con nợ trai bao cười xấu xa.“Nhưng..” Phong Thiên Tuyết đang định nói thì nhóm đồng nghiệp đã vây quanh.
“Ế, đó là sếp Dạ thì phải!” Một đồng nghiệp đột nhiên lo lắng nhắc nhở, “Nhanh lên, đừng nói chuyện, đứng qua đây”
Các đồng nghiệp lập tức yên tĩnh lại và đứng ngay ngắn sang một bên.
Khi Dạ Chẩn Đình đi qua trước mặt họ, tất cả mọi người đều cúi đầu chào: “Sếp Dạ!”
Dạ Chẩn Đình liếc nhìn Phong Thiên Tuyết rồi nhanh chóng rời đi.
Phong Thiên Tuyết nhìn theo bóng lưng của anh, trong lòng cảm thấy rất giống, rất giống…
Nhưng…
“Ding ding ding–”
Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, là của con nợ trai bao’ gọi đến, Phong Thiên Tuyết lập tức bắt máy: “Alo!”
“Đã ra chưa?”
Nghe thấy giọng nói này, Phong Thiên Tuyết ngẩng đầu lên nhìn, Dạ Chẩn Đình không hề nói chuyện điện thoại, mà đi về phía trước không liếc mắt một cái, còn nhỏ giọng dặn dò Dạ Huy bên cạnh gì đó.
Không phải là anh, lẽ nào cô thật sự nghĩ nhiều rồi sao?
Phong Thiên Tuyết muốn xác minh thêm, nhanh chóng đi ra…
Chiếc Rolls-Royce Phantom của Dạ Chấn Đình đậu ở cửa, vệ sĩ mở cửa để Dạ Chẩn Đình lên xe.
Phong Thiên Tuyết đang thẫn thờ, đột nhiên bên tai cô truyền tới tiếng còi xe bip bip.
Cô tìm theo tiếng còi và phát hiện ra chiếc Aston Martin mà con nợ trai bao’ thường lại đang đậu bên bồn hoa cách đó không xa.
Cô đang định bước tới thì chiếc Rolls-Royce Phantom phóng đi, Aston Martin phi tới như một cơn gió rồi phóng khoáng dừng lại trước mặt cô.
Cửa kính xe mở ra, con nợ trai bao’ đeo mặt nạ đen thò đầu ra nhìn cô cười hì hì: “Chào!”
Phong Thiên Tuyết sững sờ, mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng lắm, nhưng không thể nói ra được, quần áo này, dáng người này, đôi mắt… đều giống nhau mà!
Không đúng, đôi mắt!
Tuy rằng ánh mắt của con nợ trai bao’ không lạnh lùng như Dạ Chẩn Đình, nhưng cũng có chút nghiêm túc, chưa bao giờ tỏa sáng lấp lánh như bây giờ, còn cong cong cười.
“Thẫn thờ gì vậy?”
Đang suy nghĩ miên man, đột nhiên bên tai vang lên giọng nói ái muội.
‘Con nợ trai bao cầm một bó hoa hồng màu champagne lớn xuống xe, ôm cô vào lòng, đôi môi mỏng gợi cảm sát tới, “Cục cưng, nhớ em chết đi được!”
“Anh làm gì vậy?” Phong Thiên Tuyết vội vàng tránh ra, nghiến răng thấp
giọng mắng, “Tìm chết à!”
“Không phải cô nói là phải giả vờ làm bạn trai sao? Chẳng phải là nên giả vời giống một chút sao?”
‘Con nợ trai bao cười xấu xa.
“Nhưng.
.
” Phong Thiên Tuyết đang định nói thì nhóm đồng nghiệp đã vây quanh.
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Ế, đó là sếp Dạ thì phải!” Một đồng nghiệp đột nhiên lo lắng nhắc nhở, “Nhanh lên, đừng nói chuyện, đứng qua đây”Các đồng nghiệp lập tức yên tĩnh lại và đứng ngay ngắn sang một bên.Khi Dạ Chẩn Đình đi qua trước mặt họ, tất cả mọi người đều cúi đầu chào: “Sếp Dạ!”Dạ Chẩn Đình liếc nhìn Phong Thiên Tuyết rồi nhanh chóng rời đi.Phong Thiên Tuyết nhìn theo bóng lưng của anh, trong lòng cảm thấy rất giống, rất giống…Nhưng…“Ding ding ding–”Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, là của con nợ trai bao’ gọi đến, Phong Thiên Tuyết lập tức bắt máy: “Alo!”“Đã ra chưa?”Nghe thấy giọng nói này, Phong Thiên Tuyết ngẩng đầu lên nhìn, Dạ Chẩn Đình không hề nói chuyện điện thoại, mà đi về phía trước không liếc mắt một cái, còn nhỏ giọng dặn dò Dạ Huy bên cạnh gì đó.Không phải là anh, lẽ nào cô thật sự nghĩ nhiều rồi sao?Phong Thiên Tuyết muốn xác minh thêm, nhanh chóng đi ra…Chiếc Rolls-Royce Phantom của Dạ Chấn Đình đậu ở cửa, vệ sĩ mở cửa để Dạ Chẩn Đình lên xe.Phong Thiên Tuyết đang thẫn thờ, đột nhiên bên tai cô truyền tới tiếng còi xe bip bip.Cô tìm theo tiếng còi và phát hiện ra chiếc Aston Martin mà con nợ trai bao’ thường lại đang đậu bên bồn hoa cách đó không xa.Cô đang định bước tới thì chiếc Rolls-Royce Phantom phóng đi, Aston Martin phi tới như một cơn gió rồi phóng khoáng dừng lại trước mặt cô.Cửa kính xe mở ra, con nợ trai bao’ đeo mặt nạ đen thò đầu ra nhìn cô cười hì hì: “Chào!”Phong Thiên Tuyết sững sờ, mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng lắm, nhưng không thể nói ra được, quần áo này, dáng người này, đôi mắt… đều giống nhau mà!Không đúng, đôi mắt!Tuy rằng ánh mắt của con nợ trai bao’ không lạnh lùng như Dạ Chẩn Đình, nhưng cũng có chút nghiêm túc, chưa bao giờ tỏa sáng lấp lánh như bây giờ, còn cong cong cười.“Thẫn thờ gì vậy?”Đang suy nghĩ miên man, đột nhiên bên tai vang lên giọng nói ái muội.‘Con nợ trai bao cầm một bó hoa hồng màu champagne lớn xuống xe, ôm cô vào lòng, đôi môi mỏng gợi cảm sát tới, “Cục cưng, nhớ em chết đi được!”“Anh làm gì vậy?” Phong Thiên Tuyết vội vàng tránh ra, nghiến răng thấpgiọng mắng, “Tìm chết à!”“Không phải cô nói là phải giả vờ làm bạn trai sao? Chẳng phải là nên giả vời giống một chút sao?”‘Con nợ trai bao cười xấu xa.“Nhưng..” Phong Thiên Tuyết đang định nói thì nhóm đồng nghiệp đã vây quanh.