Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 179: Chương 179

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Hôm nay đến đón em sẽ không ảnh hưởng đến công việc của anh chứ?” Phong Thiên Tuyết thấp giọng, ẩn ý hỏi: “Vừa rồi là ông chủ của anh gọi sao?”“Ông chủ của anh á?” Con người của con nợ trai bao’ đảo một vòng, gật đầu, “Đúng, là anh ấy.”“Có phải anh ấy biết anh lái xe đến đón em nên mới tức giận không?” Phong Thiên Tuyết lập tức trở nên căng thẳng, “Sao anh lại ngốc như vậy, còn để anh ấy biết? Như vậy sẽ ảnh hưởng đến công việc của anh đấy”“Em biết ai gọi cho anh không?” ‘Con nợ trai bao’ nghi hoặc hỏi.Phong Thiên Tuyết liếc nhìn ghế sau, ghé vào bên tai anh ta thấp giọng hỏi: “Không phải là nữ đại gia bao nuôi anh sao?”“Phut- ha ha ha ha,”‘Con nợ trai bao’ cười lớn, như thể đã nghe thấy một câu chuyện cười vô cùng hài hước nào đó vậy.“Đôi tình nhân nhỏ hai người tán tỉnh v* v*n thì chú ý một chút đi, phía sau còn có người đây này!”Đồng nghiệp ngồi ghế sau nói đùa.“Xin lỗi, xin lỗi!” Phong Thiên Tuyết vội vàng xin lỗi, còn vỗ con nợ trai bao một cái, “Lái xe cẩn thận, đừng đùa nữa.”‘Con nợ trai bao vẫn đang cười, không thể nhịn nổi.Phong Thiên Tuyết nhéo cánh tay anh ta và lườm anh ta, lúc này anh ta mới từ từ dừng cười.Không lâu sau, nhóm người đã đến Dạ Sắc.Phong Thiên Tuyết cầm lấy thẻ giảm giá Thẩm Vân đưa, đang định đi mua bia theo nhóm thì con nợ trai bao trực tiếp kéo cô đến khu vực phòng VIP.“Anh làm gì vậy?” Phong Thiên Tuyết lo lắng ngăn lại, “Tới bên đó sẽ tốn rất nhiều tiền?“Không sao, tối nay tôi sẽ thanh toán, không cần hoàn tiền”‘Con nợ trai bao’ hào phóng nói, “Mời đồng nghiệp của cô ra ngoài chơi sao lại mua theo nhóm được, rất mất thể diện”“Nhưng…” Phong Thiên Tuyết còn muốn nói gì đó thì nhóm đồng nghiệp đã theo đến rồi, “Hôm nay chúng ta đến phòng VIP sao? Tôi còn chưa qua bên đó bao giờ”“Tôi cũng chưa đến bao giờ, Thiên Tuyết, bạn trai của cô hào phóng quá!”“Cảm ơn Thiên Tuyết đã đưa chúng tôi đi mở mang tầm mắt.”“Cảm ơn Thiên Tuyết”Các đồng nghiệp tha thiết nịnh nọt.

“Hôm nay đến đón em sẽ không ảnh hưởng đến công việc của anh chứ?” Phong Thiên Tuyết thấp giọng, ẩn ý hỏi: “Vừa rồi là ông chủ của anh gọi sao?”

“Ông chủ của anh á?” Con người của con nợ trai bao’ đảo một vòng, gật đầu, “Đúng, là anh ấy.

“Có phải anh ấy biết anh lái xe đến đón em nên mới tức giận không?” Phong Thiên Tuyết lập tức trở nên căng thẳng, “Sao anh lại ngốc như vậy, còn để anh ấy biết? Như vậy sẽ ảnh hưởng đến công việc của anh đấy”

“Em biết ai gọi cho anh không?” ‘Con nợ trai bao’ nghi hoặc hỏi.

Phong Thiên Tuyết liếc nhìn ghế sau, ghé vào bên tai anh ta thấp giọng hỏi: “Không phải là nữ đại gia bao nuôi anh sao?”

“Phut- ha ha ha ha,”

‘Con nợ trai bao’ cười lớn, như thể đã nghe thấy một câu chuyện cười vô cùng hài hước nào đó vậy.

“Đôi tình nhân nhỏ hai người tán tỉnh v* v*n thì chú ý một chút đi, phía sau còn có người đây này!”

Đồng nghiệp ngồi ghế sau nói đùa.

“Xin lỗi, xin lỗi!” Phong Thiên Tuyết vội vàng xin lỗi, còn vỗ con nợ trai bao một cái, “Lái xe cẩn thận, đừng đùa nữa.

‘Con nợ trai bao vẫn đang cười, không thể nhịn nổi.

Phong Thiên Tuyết nhéo cánh tay anh ta và lườm anh ta, lúc này anh ta mới từ từ dừng cười.

Không lâu sau, nhóm người đã đến Dạ Sắc.

Phong Thiên Tuyết cầm lấy thẻ giảm giá Thẩm Vân đưa, đang định đi mua bia theo nhóm thì con nợ trai bao trực tiếp kéo cô đến khu vực phòng VIP.

“Anh làm gì vậy?” Phong Thiên Tuyết lo lắng ngăn lại, “Tới bên đó sẽ tốn rất nhiều tiền?

“Không sao, tối nay tôi sẽ thanh toán, không cần hoàn tiền”

‘Con nợ trai bao’ hào phóng nói, “Mời đồng nghiệp của cô ra ngoài chơi sao lại mua theo nhóm được, rất mất thể diện”

“Nhưng…” Phong Thiên Tuyết còn muốn nói gì đó thì nhóm đồng nghiệp đã theo đến rồi, “Hôm nay chúng ta đến phòng VIP sao? Tôi còn chưa qua bên đó bao giờ”

“Tôi cũng chưa đến bao giờ, Thiên Tuyết, bạn trai của cô hào phóng quá!”

“Cảm ơn Thiên Tuyết đã đưa chúng tôi đi mở mang tầm mắt.

“Cảm ơn Thiên Tuyết”

Các đồng nghiệp tha thiết nịnh nọt.

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Hôm nay đến đón em sẽ không ảnh hưởng đến công việc của anh chứ?” Phong Thiên Tuyết thấp giọng, ẩn ý hỏi: “Vừa rồi là ông chủ của anh gọi sao?”“Ông chủ của anh á?” Con người của con nợ trai bao’ đảo một vòng, gật đầu, “Đúng, là anh ấy.”“Có phải anh ấy biết anh lái xe đến đón em nên mới tức giận không?” Phong Thiên Tuyết lập tức trở nên căng thẳng, “Sao anh lại ngốc như vậy, còn để anh ấy biết? Như vậy sẽ ảnh hưởng đến công việc của anh đấy”“Em biết ai gọi cho anh không?” ‘Con nợ trai bao’ nghi hoặc hỏi.Phong Thiên Tuyết liếc nhìn ghế sau, ghé vào bên tai anh ta thấp giọng hỏi: “Không phải là nữ đại gia bao nuôi anh sao?”“Phut- ha ha ha ha,”‘Con nợ trai bao’ cười lớn, như thể đã nghe thấy một câu chuyện cười vô cùng hài hước nào đó vậy.“Đôi tình nhân nhỏ hai người tán tỉnh v* v*n thì chú ý một chút đi, phía sau còn có người đây này!”Đồng nghiệp ngồi ghế sau nói đùa.“Xin lỗi, xin lỗi!” Phong Thiên Tuyết vội vàng xin lỗi, còn vỗ con nợ trai bao một cái, “Lái xe cẩn thận, đừng đùa nữa.”‘Con nợ trai bao vẫn đang cười, không thể nhịn nổi.Phong Thiên Tuyết nhéo cánh tay anh ta và lườm anh ta, lúc này anh ta mới từ từ dừng cười.Không lâu sau, nhóm người đã đến Dạ Sắc.Phong Thiên Tuyết cầm lấy thẻ giảm giá Thẩm Vân đưa, đang định đi mua bia theo nhóm thì con nợ trai bao trực tiếp kéo cô đến khu vực phòng VIP.“Anh làm gì vậy?” Phong Thiên Tuyết lo lắng ngăn lại, “Tới bên đó sẽ tốn rất nhiều tiền?“Không sao, tối nay tôi sẽ thanh toán, không cần hoàn tiền”‘Con nợ trai bao’ hào phóng nói, “Mời đồng nghiệp của cô ra ngoài chơi sao lại mua theo nhóm được, rất mất thể diện”“Nhưng…” Phong Thiên Tuyết còn muốn nói gì đó thì nhóm đồng nghiệp đã theo đến rồi, “Hôm nay chúng ta đến phòng VIP sao? Tôi còn chưa qua bên đó bao giờ”“Tôi cũng chưa đến bao giờ, Thiên Tuyết, bạn trai của cô hào phóng quá!”“Cảm ơn Thiên Tuyết đã đưa chúng tôi đi mở mang tầm mắt.”“Cảm ơn Thiên Tuyết”Các đồng nghiệp tha thiết nịnh nọt.

Chương 179: Chương 179