Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 182: Chương 182

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Này, Thiên Tuyết…” Đồng nghiệp nữ A Lục nhìn thấy hai người họ liền gọi, “Thẩm Vân, cô đưa Thiên Tuyết đi đâu vậy?”Tiếc là phòng VIP quá ồn ào, nhạc rock và tiếng ồn ào của mọi người đã át đi tiếng nói của cô ta.A Lục quay đầu nhìn bạn trai của Phong Thiên Tuyết.Anh ta đang chơi đố số với một vài đồng nghiệp nam rất vui vẻ.A Lục nghĩ Thẩm Vân ở đó chắc là không có chuyện gì đầu, cho nên cũng không nói nhiều.Thẩm Vân không hề đưa Phong Thiên Tuyết đến phòng VIP bên cạnh, mà đi vòng qua vài hành lang đến căn phòng VIP bỏ đi ở một góc hẻo lánh.Vì thiết bị của phòng này có vấn đề nên đã bị đóng kín và dừng sử dụng từ lâu rồi.Bên trong phòng tối om, không có ánh đèn, cũng không có tiếng nhạc, chỉ có ánh đèn màu hắt vào từ hành lang, mờ ảo chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp của Phong Thiên Tuyết.“Nước…” Phong Thiên Tuyết bị Thẩm Vân ném trên sofa, vặn vẹo cơ thể, đôi môi đỏ mọng r*n r*, “Nước, tôi muốn uống nước.”“Cô muốn uống nước đúng không?” Thẩm Vân cầm một chai bia hết hạn trên bàn bên cạnh đổ thẳng lên mặt Phong Thiên Tuyết, “Uống cho đã đi!”“Hu hu..” Phong Thiên Tuyết hoảng sợ lắc đầu, muốn tránh đi, nhưng cơ thể cô mềm nhũn không thể cử động được.Lúc này, cô đã hoàn toàn mất ý thức, không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ cảm thấy có người đang đổ nước vào mình.“Con khốn!” Thẩm Vân đổ bia xong, lại bóp mạnh má của Phong Thiên Tuyết, nghiến răng nghiến lợi nói–“Là mày đã hại giám đốc Hạ, vốn dĩ anh ấy có tương lai rộng mở, là mày hại anh ấy mất việc, còn bị phán phải ngồi tù, tất cả những điều này đều là do mày hại!”“Giám đốc Hạ là một người ưu tú như vậy, anh ấy là người đầu tiên trong thôn chúng tao thi đỗ vào trường đại học danh tiếng, cũng là người đầu tiên có tiền đồ.Anh ấy là người tao thưởng thức và ngưỡng mộ nhất.”“Tao đã theo chân anh ấy đến Thịnh Thiên, tạo đã làm việc chăm chỉ và cố gắng thể hiện, chỉ hy vọng một ngày nào đó có thể thu hút được sự chú ý của anh ấy, nhưng sự chú ý của anh ấy đều đổ dồn vào mày…”

“Này, Thiên Tuyết…” Đồng nghiệp nữ A Lục nhìn thấy hai người họ liền gọi, “Thẩm Vân, cô đưa Thiên Tuyết đi đâu vậy?”

Tiếc là phòng VIP quá ồn ào, nhạc rock và tiếng ồn ào của mọi người đã át đi tiếng nói của cô ta.

A Lục quay đầu nhìn bạn trai của Phong Thiên Tuyết.

Anh ta đang chơi đố số với một vài đồng nghiệp nam rất vui vẻ.

A Lục nghĩ Thẩm Vân ở đó chắc là không có chuyện gì đầu, cho nên cũng không nói nhiều.

Thẩm Vân không hề đưa Phong Thiên Tuyết đến phòng VIP bên cạnh, mà đi vòng qua vài hành lang đến căn phòng VIP bỏ đi ở một góc hẻo lánh.

Vì thiết bị của phòng này có vấn đề nên đã bị đóng kín và dừng sử dụng từ lâu rồi.

Bên trong phòng tối om, không có ánh đèn, cũng không có tiếng nhạc, chỉ có ánh đèn màu hắt vào từ hành lang, mờ ảo chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp của Phong Thiên Tuyết.

“Nước…” Phong Thiên Tuyết bị Thẩm Vân ném trên sofa, vặn vẹo cơ thể, đôi môi đỏ mọng r*n r*, “Nước, tôi muốn uống nước.

“Cô muốn uống nước đúng không?” Thẩm Vân cầm một chai bia hết hạn trên bàn bên cạnh đổ thẳng lên mặt Phong Thiên Tuyết, “Uống cho đã đi!”

“Hu hu.

.

” Phong Thiên Tuyết hoảng sợ lắc đầu, muốn tránh đi, nhưng cơ thể cô mềm nhũn không thể cử động được.

Lúc này, cô đã hoàn toàn mất ý thức, không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ cảm thấy có người đang đổ nước vào mình.

“Con khốn!” Thẩm Vân đổ bia xong, lại bóp mạnh má của Phong Thiên Tuyết, nghiến răng nghiến lợi nói–

“Là mày đã hại giám đốc Hạ, vốn dĩ anh ấy có tương lai rộng mở, là mày hại anh ấy mất việc, còn bị phán phải ngồi tù, tất cả những điều này đều là do mày hại!”

“Giám đốc Hạ là một người ưu tú như vậy, anh ấy là người đầu tiên trong thôn chúng tao thi đỗ vào trường đại học danh tiếng, cũng là người đầu tiên có tiền đồ.

Anh ấy là người tao thưởng thức và ngưỡng mộ nhất.

“Tao đã theo chân anh ấy đến Thịnh Thiên, tạo đã làm việc chăm chỉ và cố gắng thể hiện, chỉ hy vọng một ngày nào đó có thể thu hút được sự chú ý của anh ấy, nhưng sự chú ý của anh ấy đều đổ dồn vào mày…”

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Này, Thiên Tuyết…” Đồng nghiệp nữ A Lục nhìn thấy hai người họ liền gọi, “Thẩm Vân, cô đưa Thiên Tuyết đi đâu vậy?”Tiếc là phòng VIP quá ồn ào, nhạc rock và tiếng ồn ào của mọi người đã át đi tiếng nói của cô ta.A Lục quay đầu nhìn bạn trai của Phong Thiên Tuyết.Anh ta đang chơi đố số với một vài đồng nghiệp nam rất vui vẻ.A Lục nghĩ Thẩm Vân ở đó chắc là không có chuyện gì đầu, cho nên cũng không nói nhiều.Thẩm Vân không hề đưa Phong Thiên Tuyết đến phòng VIP bên cạnh, mà đi vòng qua vài hành lang đến căn phòng VIP bỏ đi ở một góc hẻo lánh.Vì thiết bị của phòng này có vấn đề nên đã bị đóng kín và dừng sử dụng từ lâu rồi.Bên trong phòng tối om, không có ánh đèn, cũng không có tiếng nhạc, chỉ có ánh đèn màu hắt vào từ hành lang, mờ ảo chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp của Phong Thiên Tuyết.“Nước…” Phong Thiên Tuyết bị Thẩm Vân ném trên sofa, vặn vẹo cơ thể, đôi môi đỏ mọng r*n r*, “Nước, tôi muốn uống nước.”“Cô muốn uống nước đúng không?” Thẩm Vân cầm một chai bia hết hạn trên bàn bên cạnh đổ thẳng lên mặt Phong Thiên Tuyết, “Uống cho đã đi!”“Hu hu..” Phong Thiên Tuyết hoảng sợ lắc đầu, muốn tránh đi, nhưng cơ thể cô mềm nhũn không thể cử động được.Lúc này, cô đã hoàn toàn mất ý thức, không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ cảm thấy có người đang đổ nước vào mình.“Con khốn!” Thẩm Vân đổ bia xong, lại bóp mạnh má của Phong Thiên Tuyết, nghiến răng nghiến lợi nói–“Là mày đã hại giám đốc Hạ, vốn dĩ anh ấy có tương lai rộng mở, là mày hại anh ấy mất việc, còn bị phán phải ngồi tù, tất cả những điều này đều là do mày hại!”“Giám đốc Hạ là một người ưu tú như vậy, anh ấy là người đầu tiên trong thôn chúng tao thi đỗ vào trường đại học danh tiếng, cũng là người đầu tiên có tiền đồ.Anh ấy là người tao thưởng thức và ngưỡng mộ nhất.”“Tao đã theo chân anh ấy đến Thịnh Thiên, tạo đã làm việc chăm chỉ và cố gắng thể hiện, chỉ hy vọng một ngày nào đó có thể thu hút được sự chú ý của anh ấy, nhưng sự chú ý của anh ấy đều đổ dồn vào mày…”

Chương 182: Chương 182