Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 186: Chương 186

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Dạ Chấn Đình nghiến răng gầm lên, giọng nói giống như dã thú đang tra hỏi con mồi dưới móng vuốt của mình.“A..” Thẩm Vân hai tay run rẩy, chỉ vào chỗ phòng VIP đang đóng kín.Hai vệ sĩ mặc đồ đen lập tức dẫn người lao tới…Dạ Chấn Đình không thả Thẩm Vân ra mà còn túm tóc kéo cô ta đi đến phòng VIP bỏ đi kia.“A-_”Trên đường đi, mấy vị khách nhìn thấy cảnh này đều sợ hãi, kinh hãi hét lên, vội vàng tránh ra.“Cầu xin anh tha cho tôi, tôi không biết gì cả–”Thẩm Vân hoảng sợ đạp chân, sợ hãi mở to mắt, không ngừng xin tha.“A-_”Tiếng hét kinh hãi từ trong phòng VIP truyền ra, người đàn ông đó chưa kịp ra tay đã bị Dạ Huy đá bay rồi.Cơ thể mập mạp và vào tường lại rơi xuống đất phát ra một tiếng rầm lớn, sau đó không có động tĩnh gì nữa.Hai tên còn lại muốn chạy nhưng lập tức bị vệ sĩ giẫm lên đầu, quỳ dưới đất.Dạ Chấn Đình bước vào và ném Thẩm Vân tới trước mặtho.Hai người đàn ông lập tức chỉ vào cô ta và nói: “Là cô ta, là cô ta đã cho chúng tôi tiền để làm chuyện này.”“Không phải, tôi không có..” Thẩm Vân kinh hãi lắc đầu.Dạ Chẩn Đình không để ý đến bọn họ, mà cởi áo khoác của mình và đắp lên người Phong Thiên Tuyết rồi bế cô rời đi, không quay đầu mà ra lệnh: “Cô ta dặn dò các người như thế nào thì các người hầu hạ cô ta y như vậy!”Hai người đàn ông sững sờ, sau đó vội vàng gật đầu: “Vâng vâng vâng, tuân lệnh!”“Không, đừng, đừng.”Tiếng hét kinh hãi của Thẩm Vân truyền ra từ trong phòng VIP, nhưng không ai để ý đến…“Tự tạo nghiệp không thể sống!”Dạ Huy để lại lời này rồi dẫn thuộc hạ rời đi.Dạ Chẩn Đình bế Phong Thiên Tuyết rời đi từ cửa sau.Đoạn Thiên Nhai đang lo lắng chờ đợi trong xe biết là có chuyện rồi, hối hận xin lỗi: “Xin lỗi đại ca, em thật sự không ngờ..”“Bốp…”Dạ Chấn Đình đá anh ta ra, mạnh mẽ thấp giọng trách mắng: “Nếu cậu không phải là con của cô tôi, tôi liền b*p ch*t cậu luôn!”Đoạn Thiên Nhai đau đến mức tái mặt, nhưng không dám cãi lại, thay vào đó xin lỗi: “Là vấn đề của em, cô ấy không sao chứ?”Dạ Chấn Đình không để ý đến anh ta, bế Phong Thiên Tuyết lên xe Aston Martin.

Dạ Chấn Đình nghiến răng gầm lên, giọng nói giống như dã thú đang tra hỏi con mồi dưới móng vuốt của mình.

“A.

.

” Thẩm Vân hai tay run rẩy, chỉ vào chỗ phòng VIP đang đóng kín.

Hai vệ sĩ mặc đồ đen lập tức dẫn người lao tới…

Dạ Chấn Đình không thả Thẩm Vân ra mà còn túm tóc kéo cô ta đi đến phòng VIP bỏ đi kia.

“A-_”

Trên đường đi, mấy vị khách nhìn thấy cảnh này đều sợ hãi, kinh hãi hét lên, vội vàng tránh ra.

“Cầu xin anh tha cho tôi, tôi không biết gì cả–”

Thẩm Vân hoảng sợ đạp chân, sợ hãi mở to mắt, không ngừng xin tha.

“A-_”

Tiếng hét kinh hãi từ trong phòng VIP truyền ra, người đàn ông đó chưa kịp ra tay đã bị Dạ Huy đá bay rồi.

Cơ thể mập mạp và vào tường lại rơi xuống đất phát ra một tiếng rầm lớn, sau đó không có động tĩnh gì nữa.

Hai tên còn lại muốn chạy nhưng lập tức bị vệ sĩ giẫm lên đầu, quỳ dưới đất.

Dạ Chấn Đình bước vào và ném Thẩm Vân tới trước mặt

ho.

Hai người đàn ông lập tức chỉ vào cô ta và nói: “Là cô ta, là cô ta đã cho chúng tôi tiền để làm chuyện này.

“Không phải, tôi không có.

.

” Thẩm Vân kinh hãi lắc đầu.

Dạ Chẩn Đình không để ý đến bọn họ, mà cởi áo khoác của mình và đắp lên người Phong Thiên Tuyết rồi bế cô rời đi, không quay đầu mà ra lệnh: “Cô ta dặn dò các người như thế nào thì các người hầu hạ cô ta y như vậy!”

Hai người đàn ông sững sờ, sau đó vội vàng gật đầu: “Vâng vâng vâng, tuân lệnh!”

“Không, đừng, đừng.

Tiếng hét kinh hãi của Thẩm Vân truyền ra từ trong phòng VIP, nhưng không ai để ý đến…

“Tự tạo nghiệp không thể sống!”

Dạ Huy để lại lời này rồi dẫn thuộc hạ rời đi.

Dạ Chẩn Đình bế Phong Thiên Tuyết rời đi từ cửa sau.

Đoạn Thiên Nhai đang lo lắng chờ đợi trong xe biết là có chuyện rồi, hối hận xin lỗi: “Xin lỗi đại ca, em thật sự không ngờ.

.

“Bốp…”

Dạ Chấn Đình đá anh ta ra, mạnh mẽ thấp giọng trách mắng: “Nếu cậu không phải là con của cô tôi, tôi liền b*p ch*t cậu luôn!”

Đoạn Thiên Nhai đau đến mức tái mặt, nhưng không dám cãi lại, thay vào đó xin lỗi: “Là vấn đề của em, cô ấy không sao chứ?”

Dạ Chấn Đình không để ý đến anh ta, bế Phong Thiên Tuyết lên xe Aston Martin.

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Dạ Chấn Đình nghiến răng gầm lên, giọng nói giống như dã thú đang tra hỏi con mồi dưới móng vuốt của mình.“A..” Thẩm Vân hai tay run rẩy, chỉ vào chỗ phòng VIP đang đóng kín.Hai vệ sĩ mặc đồ đen lập tức dẫn người lao tới…Dạ Chấn Đình không thả Thẩm Vân ra mà còn túm tóc kéo cô ta đi đến phòng VIP bỏ đi kia.“A-_”Trên đường đi, mấy vị khách nhìn thấy cảnh này đều sợ hãi, kinh hãi hét lên, vội vàng tránh ra.“Cầu xin anh tha cho tôi, tôi không biết gì cả–”Thẩm Vân hoảng sợ đạp chân, sợ hãi mở to mắt, không ngừng xin tha.“A-_”Tiếng hét kinh hãi từ trong phòng VIP truyền ra, người đàn ông đó chưa kịp ra tay đã bị Dạ Huy đá bay rồi.Cơ thể mập mạp và vào tường lại rơi xuống đất phát ra một tiếng rầm lớn, sau đó không có động tĩnh gì nữa.Hai tên còn lại muốn chạy nhưng lập tức bị vệ sĩ giẫm lên đầu, quỳ dưới đất.Dạ Chấn Đình bước vào và ném Thẩm Vân tới trước mặtho.Hai người đàn ông lập tức chỉ vào cô ta và nói: “Là cô ta, là cô ta đã cho chúng tôi tiền để làm chuyện này.”“Không phải, tôi không có..” Thẩm Vân kinh hãi lắc đầu.Dạ Chẩn Đình không để ý đến bọn họ, mà cởi áo khoác của mình và đắp lên người Phong Thiên Tuyết rồi bế cô rời đi, không quay đầu mà ra lệnh: “Cô ta dặn dò các người như thế nào thì các người hầu hạ cô ta y như vậy!”Hai người đàn ông sững sờ, sau đó vội vàng gật đầu: “Vâng vâng vâng, tuân lệnh!”“Không, đừng, đừng.”Tiếng hét kinh hãi của Thẩm Vân truyền ra từ trong phòng VIP, nhưng không ai để ý đến…“Tự tạo nghiệp không thể sống!”Dạ Huy để lại lời này rồi dẫn thuộc hạ rời đi.Dạ Chẩn Đình bế Phong Thiên Tuyết rời đi từ cửa sau.Đoạn Thiên Nhai đang lo lắng chờ đợi trong xe biết là có chuyện rồi, hối hận xin lỗi: “Xin lỗi đại ca, em thật sự không ngờ..”“Bốp…”Dạ Chấn Đình đá anh ta ra, mạnh mẽ thấp giọng trách mắng: “Nếu cậu không phải là con của cô tôi, tôi liền b*p ch*t cậu luôn!”Đoạn Thiên Nhai đau đến mức tái mặt, nhưng không dám cãi lại, thay vào đó xin lỗi: “Là vấn đề của em, cô ấy không sao chứ?”Dạ Chấn Đình không để ý đến anh ta, bế Phong Thiên Tuyết lên xe Aston Martin.

Chương 186: Chương 186