Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 188: Chương 188

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Nói linh tinh, cái tên lưu manh thối tha nhà anh!” Phong Thiên Tuyết giơ tay định đánh anh, nhưng lại bị anh nắm lấy cổ tay, “Ăn no rồi lại muốn ra tay, cô như vậy là không đạo đức đâu!”“Anh đừng hòng vu oan cho tôi, tôi không phải loại người đó.”Phong Thiên Tuyết kích động rống lên, lồng ngực phập phồng lên xuống vì thở gấp, tươi đẹp hấp dẫn!Dạ Chẩn Đình nhìn chằm chằm ngọn đồi tuyết trắng nõn và mềm mại của cô, trong người lại có chút xao động, nhưng anh không chạm vào cô mà bật video camera hành trình của xe lên…“Cô tự mình xem đi!”“Muốn tôi.”Mặc dù đoạn video mờ mờ không rõ nét nhưng Phong Thiên Tuyết vẫn có thể nhận ra người đó là mình.Cô cưỡi lên người anh, ôm mặt anh và đ*ng t*nh hôn lên, động tác đó còn k*ch th*ch hơn cả trong phim…“Tôi…”Phong Thiên Tuyết kinh ngạc đến mức há hốc mồm, không thể tin vào mắt mình, cô sao vậy? Sao cô có thể trở nên như vậy? Đây không phải là…“Vẫn chưa nhớ ra?” Dạ Chấn Đình nhắc nhở cô: “Nói cách khác, cô cũng không nhớ chuyện xảy ra ở Dạ Sắc?”“Ở Dạ Sắc làm sao.Đầu Phong Thiên Tuyết đau nhưmuốn nứt ra, cô ôm đầu cố gắng nhớ lại: “Tôi nhớ anh đến đón tôi, đồng nghiệp hò reo muốn anh mời, sau đó chúng ta đến Dạ Sắc uống rượu…Các đồng nghiệp đều nâng ly chúc mừng, tôi uống hai ly lớn nên hơi say, đi vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi Thẩm Vân đưa cho tôi một chai nước khoáng… Những chuyện sau đó tôi không nhớ nữa.”Nói đến đây Phong Thiên Tuyết như nghĩ đến điều gì, cô tức giận mắng: “Tên khốn nhà anh nhân lúc tôi say rượu, sàm sỡ tôi!”“Cô xem đi.” Dạ Chẩn Đình gõ vào màn hình camera hành trình: “Rốt cuộc là ai sàm sỡ ai?”Trong video, Phong Thiên Tuyết đang xé quần áo anh, còn liên tục hôn anh…“Đừng phát nữa, mau tắt đi.” Phong Thiên Tuyết che mắt không dám nhìn: “Sao tôi lại có thể như thế? Đó không phải tôi.”“Con heo ngốc, cô bị người ta bỏ thuốc”Dạ Chấn Đình tắt camera hành trình, đồng thời xoá luôn video.“Cái gì? Bỏ thuốc?”Phong Thiên Tuyết đột nhiên nhớ lại chuyện tối qua, hình như có gì đó không đúng lắm.Mặc dù tửu lượng của cô không cao, nhưng không đến mức mới uống ly mà cả người đã nóng ran, ý thức mơ hồ…

“Nói linh tinh, cái tên lưu manh thối tha nhà anh!” Phong Thiên Tuyết giơ tay định đánh anh, nhưng lại bị anh nắm lấy cổ tay, “Ăn no rồi lại muốn ra tay, cô như vậy là không đạo đức đâu!”

“Anh đừng hòng vu oan cho tôi, tôi không phải loại người đó.

Phong Thiên Tuyết kích động rống lên, lồng ngực phập phồng lên xuống vì thở gấp, tươi đẹp hấp dẫn!

Dạ Chẩn Đình nhìn chằm chằm ngọn đồi tuyết trắng nõn và mềm mại của cô, trong người lại có chút xao động, nhưng anh không chạm vào cô mà bật video camera hành trình của xe lên…

“Cô tự mình xem đi!”

“Muốn tôi.

Mặc dù đoạn video mờ mờ không rõ nét nhưng Phong Thiên Tuyết vẫn có thể nhận ra người đó là mình.

Cô cưỡi lên người anh, ôm mặt anh và đ*ng t*nh hôn lên, động tác đó còn k*ch th*ch hơn cả trong phim…

“Tôi…”

Phong Thiên Tuyết kinh ngạc đến mức há hốc mồm, không thể tin vào mắt mình, cô sao vậy? Sao cô có thể trở nên như vậy? Đây không phải là…

“Vẫn chưa nhớ ra?” Dạ Chấn Đình nhắc nhở cô: “Nói cách khác, cô cũng không nhớ chuyện xảy ra ở Dạ Sắc?”

“Ở Dạ Sắc làm sao.

Đầu Phong Thiên Tuyết đau như

muốn nứt ra, cô ôm đầu cố gắng nhớ lại: “Tôi nhớ anh đến đón tôi, đồng nghiệp hò reo muốn anh mời, sau đó chúng ta đến Dạ Sắc uống rượu…

Các đồng nghiệp đều nâng ly chúc mừng, tôi uống hai ly lớn nên hơi say, đi vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi Thẩm Vân đưa cho tôi một chai nước khoáng… Những chuyện sau đó tôi không nhớ nữa.

Nói đến đây Phong Thiên Tuyết như nghĩ đến điều gì, cô tức giận mắng: “Tên khốn nhà anh nhân lúc tôi say rượu, sàm sỡ tôi!”

“Cô xem đi.

” Dạ Chẩn Đình gõ vào màn hình camera hành trình: “Rốt cuộc là ai sàm sỡ ai?”

Trong video, Phong Thiên Tuyết đang xé quần áo anh, còn liên tục hôn anh…

“Đừng phát nữa, mau tắt đi.

” Phong Thiên Tuyết che mắt không dám nhìn: “Sao tôi lại có thể như thế? Đó không phải tôi.

“Con heo ngốc, cô bị người ta bỏ thuốc”

Dạ Chấn Đình tắt camera hành trình, đồng thời xoá luôn video.

“Cái gì? Bỏ thuốc?”

Phong Thiên Tuyết đột nhiên nhớ lại chuyện tối qua, hình như có gì đó không đúng lắm.

Mặc dù tửu lượng của cô không cao, nhưng không đến mức mới uống ly mà cả người đã nóng ran, ý thức mơ hồ…

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Nói linh tinh, cái tên lưu manh thối tha nhà anh!” Phong Thiên Tuyết giơ tay định đánh anh, nhưng lại bị anh nắm lấy cổ tay, “Ăn no rồi lại muốn ra tay, cô như vậy là không đạo đức đâu!”“Anh đừng hòng vu oan cho tôi, tôi không phải loại người đó.”Phong Thiên Tuyết kích động rống lên, lồng ngực phập phồng lên xuống vì thở gấp, tươi đẹp hấp dẫn!Dạ Chẩn Đình nhìn chằm chằm ngọn đồi tuyết trắng nõn và mềm mại của cô, trong người lại có chút xao động, nhưng anh không chạm vào cô mà bật video camera hành trình của xe lên…“Cô tự mình xem đi!”“Muốn tôi.”Mặc dù đoạn video mờ mờ không rõ nét nhưng Phong Thiên Tuyết vẫn có thể nhận ra người đó là mình.Cô cưỡi lên người anh, ôm mặt anh và đ*ng t*nh hôn lên, động tác đó còn k*ch th*ch hơn cả trong phim…“Tôi…”Phong Thiên Tuyết kinh ngạc đến mức há hốc mồm, không thể tin vào mắt mình, cô sao vậy? Sao cô có thể trở nên như vậy? Đây không phải là…“Vẫn chưa nhớ ra?” Dạ Chấn Đình nhắc nhở cô: “Nói cách khác, cô cũng không nhớ chuyện xảy ra ở Dạ Sắc?”“Ở Dạ Sắc làm sao.Đầu Phong Thiên Tuyết đau nhưmuốn nứt ra, cô ôm đầu cố gắng nhớ lại: “Tôi nhớ anh đến đón tôi, đồng nghiệp hò reo muốn anh mời, sau đó chúng ta đến Dạ Sắc uống rượu…Các đồng nghiệp đều nâng ly chúc mừng, tôi uống hai ly lớn nên hơi say, đi vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi Thẩm Vân đưa cho tôi một chai nước khoáng… Những chuyện sau đó tôi không nhớ nữa.”Nói đến đây Phong Thiên Tuyết như nghĩ đến điều gì, cô tức giận mắng: “Tên khốn nhà anh nhân lúc tôi say rượu, sàm sỡ tôi!”“Cô xem đi.” Dạ Chẩn Đình gõ vào màn hình camera hành trình: “Rốt cuộc là ai sàm sỡ ai?”Trong video, Phong Thiên Tuyết đang xé quần áo anh, còn liên tục hôn anh…“Đừng phát nữa, mau tắt đi.” Phong Thiên Tuyết che mắt không dám nhìn: “Sao tôi lại có thể như thế? Đó không phải tôi.”“Con heo ngốc, cô bị người ta bỏ thuốc”Dạ Chấn Đình tắt camera hành trình, đồng thời xoá luôn video.“Cái gì? Bỏ thuốc?”Phong Thiên Tuyết đột nhiên nhớ lại chuyện tối qua, hình như có gì đó không đúng lắm.Mặc dù tửu lượng của cô không cao, nhưng không đến mức mới uống ly mà cả người đã nóng ran, ý thức mơ hồ…

Chương 188: Chương 188