Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 292

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Tên này nằm bộ dạng ung dung thoải mái nằm trong bồn tắm, hoàn toàn không thể nhìn thấy hình xăm sau lưng anh…Nghĩ rồi, Phong Thiên Tuyết cố ý nói: “Sếp Dạ, tôi không hiểu tại sao anh lại ép tôi ký vào thỏa thuận trả nợ đó, lẽ nào vì anh thích tôi sao? Nhưng tôi đã có bạn trai rồi.”Dạ Chấn Đình nhíu mày, lạnh lùng nhỏ giọng mắng: “Cút.”“Thật đấy, không lừa anh đâu” Phong Thiên Tuyết lo lắng “Bạn trai tôi vừa cao vừa đẹp trai lại đối xử với tôi rất tốt, mỗi lần tôi có chuyện gì anh ấy đều kịp thời đển cứu tôi, hơn nữa anh ấy…”“Lần này là ai cứu cô?” Dạ Chấn Đình mở mắt ra, nhìn cô bằng ánh mắt nhìn một kẻ ngốc, “Còn lần trước, lần trước nữa…”“Đúng vậy, anh cũng đã nhiều lần cứu tôi, nhưng anh ấy khác…” Phong Thiên Tuyết suy nghĩ một chút rồi cố ý nói, “Anh ấy là bạn trai đầu tiên của tôi, tôi sẽ không chia tay anh ấy đâu”“Ồ, vậy anh ta làm nghề gì?” Dạ Chấn Đình nhướng mày.“Anh ấy.” Phong Thiên Tuyết do dự và nói đầy ẩn ý, “Công việc phục vụ”Cô bây giờ vẫn không hoàn toàn chắc chắn rằng Dạ Chấn Đình là call boy, nếu không phải thì sao?Cô vẫn không nên tiết lộ thân phận của call boy, để Dạ Chấn Đình có cơ hội trả thù.“Phục vụ gì?” Dạ Chẩn Đình bẫy lại cô.“Đó là… cái đó…” Phong Thiên Tuyết không nói ra được, nhưng cô lại không giỏi nói dối nên viện cớ “Tại sao tôi phải nói cho anh biết?”Dạ Chẩn Đình lười để ý đến cô, giơ tay làm động tác mau cút đi.Phong Thiên Tuyết thấy mình đã thất bại trong công việc moi tin tức, chỉ có thể rời đi trước.Nhưng khi cô quay người lại, đầu gối không cẩn thận đập vào tường, đau đến tê dại, cô kêu lên một tiếng, ngồi xổm xuống đất bóp chân.“Sao lại có một người phụ nữ ngu ngốc như cô vậy?” Dạ Chẩn Đình vô cùng hạn hán lời, “Lợn còn thông minh hơn cô!”“Hu hu… đau chết đi được.” Phong Thiên Tuyết ngồi xổm trên mặt đất khóc, “Đau quá…”Nhìn thấy cô khóc đau lòng như vậy, Dạ Chấn Đình không khỏi mềm lòng, vậy là đứng dậy đi tới.Phong Thiên Tuyết đang ngồi xổm trên mặt đất, mắt không khỏi sáng lên khi nghe thấy âm thanh phía sau, cơ hội đến rồi…

Tên này nằm bộ dạng ung dung thoải mái nằm trong bồn tắm, hoàn toàn không thể nhìn thấy hình xăm sau lưng anh…

Nghĩ rồi, Phong Thiên Tuyết cố ý nói: “Sếp Dạ, tôi không hiểu tại sao anh lại ép tôi ký vào thỏa thuận trả nợ đó, lẽ nào vì anh thích tôi sao? Nhưng tôi đã có bạn trai rồi.

Dạ Chấn Đình nhíu mày, lạnh lùng nhỏ giọng mắng: “Cút.

“Thật đấy, không lừa anh đâu” Phong Thiên Tuyết lo lắng “Bạn trai tôi vừa cao vừa đẹp trai lại đối xử với tôi rất tốt, mỗi lần tôi có chuyện gì anh ấy đều kịp thời đển cứu tôi, hơn nữa anh ấy…”

“Lần này là ai cứu cô?” Dạ Chấn Đình mở mắt ra, nhìn cô bằng ánh mắt nhìn một kẻ ngốc, “Còn lần trước, lần trước nữa…”

“Đúng vậy, anh cũng đã nhiều lần cứu tôi, nhưng anh ấy khác…” Phong Thiên Tuyết suy nghĩ một chút rồi cố ý nói, “Anh ấy là bạn trai đầu tiên của tôi, tôi sẽ không chia tay anh ấy đâu”

“Ồ, vậy anh ta làm nghề gì?” Dạ Chấn Đình nhướng mày.

“Anh ấy.

” Phong Thiên Tuyết do dự và nói đầy ẩn ý, “Công việc phục vụ”

Cô bây giờ vẫn không hoàn toàn chắc chắn rằng Dạ Chấn Đình là call boy, nếu không phải thì sao?

Cô vẫn không nên tiết lộ thân phận của call boy, để Dạ Chấn Đình có cơ hội trả thù.

“Phục vụ gì?” Dạ Chẩn Đình bẫy lại cô.

“Đó là… cái đó…” Phong Thiên Tuyết không nói ra được, nhưng cô lại không giỏi nói dối nên viện cớ “Tại sao tôi phải nói cho anh biết?”

Dạ Chẩn Đình lười để ý đến cô, giơ tay làm động tác mau cút đi.

Phong Thiên Tuyết thấy mình đã thất bại trong công việc moi tin tức, chỉ có thể rời đi trước.

Nhưng khi cô quay người lại, đầu gối không cẩn thận đập vào tường, đau đến tê dại, cô kêu lên một tiếng, ngồi xổm xuống đất bóp chân.

“Sao lại có một người phụ nữ ngu ngốc như cô vậy?” Dạ Chẩn Đình vô cùng hạn hán lời, “Lợn còn thông minh hơn cô!”

“Hu hu… đau chết đi được.

” Phong Thiên Tuyết ngồi xổm trên mặt đất khóc, “Đau quá…”

Nhìn thấy cô khóc đau lòng như vậy, Dạ Chấn Đình không khỏi mềm lòng, vậy là đứng dậy đi tới.

Phong Thiên Tuyết đang ngồi xổm trên mặt đất, mắt không khỏi sáng lên khi nghe thấy âm thanh phía sau, cơ hội đến rồi…

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Tên này nằm bộ dạng ung dung thoải mái nằm trong bồn tắm, hoàn toàn không thể nhìn thấy hình xăm sau lưng anh…Nghĩ rồi, Phong Thiên Tuyết cố ý nói: “Sếp Dạ, tôi không hiểu tại sao anh lại ép tôi ký vào thỏa thuận trả nợ đó, lẽ nào vì anh thích tôi sao? Nhưng tôi đã có bạn trai rồi.”Dạ Chấn Đình nhíu mày, lạnh lùng nhỏ giọng mắng: “Cút.”“Thật đấy, không lừa anh đâu” Phong Thiên Tuyết lo lắng “Bạn trai tôi vừa cao vừa đẹp trai lại đối xử với tôi rất tốt, mỗi lần tôi có chuyện gì anh ấy đều kịp thời đển cứu tôi, hơn nữa anh ấy…”“Lần này là ai cứu cô?” Dạ Chấn Đình mở mắt ra, nhìn cô bằng ánh mắt nhìn một kẻ ngốc, “Còn lần trước, lần trước nữa…”“Đúng vậy, anh cũng đã nhiều lần cứu tôi, nhưng anh ấy khác…” Phong Thiên Tuyết suy nghĩ một chút rồi cố ý nói, “Anh ấy là bạn trai đầu tiên của tôi, tôi sẽ không chia tay anh ấy đâu”“Ồ, vậy anh ta làm nghề gì?” Dạ Chấn Đình nhướng mày.“Anh ấy.” Phong Thiên Tuyết do dự và nói đầy ẩn ý, “Công việc phục vụ”Cô bây giờ vẫn không hoàn toàn chắc chắn rằng Dạ Chấn Đình là call boy, nếu không phải thì sao?Cô vẫn không nên tiết lộ thân phận của call boy, để Dạ Chấn Đình có cơ hội trả thù.“Phục vụ gì?” Dạ Chẩn Đình bẫy lại cô.“Đó là… cái đó…” Phong Thiên Tuyết không nói ra được, nhưng cô lại không giỏi nói dối nên viện cớ “Tại sao tôi phải nói cho anh biết?”Dạ Chẩn Đình lười để ý đến cô, giơ tay làm động tác mau cút đi.Phong Thiên Tuyết thấy mình đã thất bại trong công việc moi tin tức, chỉ có thể rời đi trước.Nhưng khi cô quay người lại, đầu gối không cẩn thận đập vào tường, đau đến tê dại, cô kêu lên một tiếng, ngồi xổm xuống đất bóp chân.“Sao lại có một người phụ nữ ngu ngốc như cô vậy?” Dạ Chẩn Đình vô cùng hạn hán lời, “Lợn còn thông minh hơn cô!”“Hu hu… đau chết đi được.” Phong Thiên Tuyết ngồi xổm trên mặt đất khóc, “Đau quá…”Nhìn thấy cô khóc đau lòng như vậy, Dạ Chấn Đình không khỏi mềm lòng, vậy là đứng dậy đi tới.Phong Thiên Tuyết đang ngồi xổm trên mặt đất, mắt không khỏi sáng lên khi nghe thấy âm thanh phía sau, cơ hội đến rồi…

Chương 292