Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 299

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Chúng ta vẫn nên làm bạn thì tốt hơn” Phong Thiên Tuyết dứt khoát đánh tan suy nghĩ của anh ta.“Tại sao?” Tư Hạo Hiện cau mày: “Là vì sếp Dạ?”“Không liên quan đến người khác, có rất nhiều chuyện sai đã sai rồi, cuộc sống nên nhìn về phía trước” Phong Thiên Tuyết bất lực cười khổ.Tư Hạo Hiên siết chặt nắm đấm, im lặng không nói.“Anh lấy được dây chuyền thì gọi cho tôi, tôi đi trước đây, anh chú ý giữ gìn sức khỏe!” Phong Thiên Tuyết đứng lên rời đi.“Em không nghi ngờ về nguyên nhân cái chết của ba em sao?” Tư Hạo Hiên bỗng thấp giọng hỏi.Phong Thiên Tuyết bỗng dừng lại, ngồi xuống hỏi: “Hạo Hiên, anh biết uẩn khúc gì sao?”“Em nên về hỏi Dạ Chẩn Đình” Giọng Tư Hạo Hiên trầm thấp.“Ý gì?” Phong Thiên Tuyết kích động truy hỏi: “Ý anh là cái chết của ba tôi có liên quan đến Dạ Chấn Đình?”Ánh mắt Tư Hạo Hiến phức tạp khó nói, anh ta im lặng chốc lát rồi chuyển đề tài: “Bỏ đi, em đã có cuộc sống yên bình rồi, tôi không hi vọng em mạo hiểm”“Thật sự liên quan đến anh ta?” Phong Thiên Tuyết ngạc nhiên mở lớn mắt: “Không thể nào, không thể nào.”“Em tin tưởng anh ta đến thế?” Tư Hạo Hiện cau chặt mày.“Anh đừng có nói một nửa giữ lại một nửa, rốt cuộc anh biết gì? Mau nói cho tôi” Phong Thiên Tuyết sốt ruột.Tư Hạo Hiên do dự rồi thấp giọng nói: “Năm đó Dạ Thị cưỡng chế thu mua Phong Thị khiến Phong Thị đột ngột phá sản chỉ trong ba ngày, vì thế ba em mới nghĩ quẩn…”“Cái gì?”Trong đầu Phong Thiên Tuyết nổ ầm một tiếng.Cô nhớ ngày đầu tiên đến Thịnh Thiên phỏng vấn, ở ngay cửa cô đã gặp sếp Triệu coi thường cái chết đang tưới xăng lên người mình, muốn chết cùng với Dạ Chấn Đình.Lúc đó sếp Triệu nói mình đắc tội với Dạ Chấn Đình nên bị phá sản chỉ trong một đêm…Khi đó cô đã nghĩ đến ba mình, giờ nghĩ lại, lẽ nào ba với sếp Triệu gặp phải chuyện giống nhau?“Vốn dĩ tôi không muốn nói với em chuyện này, dù sao thì chuyện cũng đã rồi, không thay đổi được gì.Huống hồ em biết sự thật thì sẽ rất nguy hiểm, nhưng tôi thấy em ngày càng gần với Dạ Chẩn Đình, tôi vẫn cảm thấy mình phải nhắc nhở em”“Tôi phải điều tra rõ ràng.” Phong Thiên Tuyết siết chặt nắm đấm, kích động nói: “Nếu ba tôi thật sự bị người ta hại chết, chắc chắn tôi phải trả thù cho ông ấy”.“Trả thù?”

“Chúng ta vẫn nên làm bạn thì tốt hơn” Phong Thiên Tuyết dứt khoát đánh tan suy nghĩ của anh ta.

“Tại sao?” Tư Hạo Hiện cau mày: “Là vì sếp Dạ?”

“Không liên quan đến người khác, có rất nhiều chuyện sai đã sai rồi, cuộc sống nên nhìn về phía trước” Phong Thiên Tuyết bất lực cười khổ.

Tư Hạo Hiên siết chặt nắm đấm, im lặng không nói.

“Anh lấy được dây chuyền thì gọi cho tôi, tôi đi trước đây, anh chú ý giữ gìn sức khỏe!” Phong Thiên Tuyết đứng lên rời đi.

“Em không nghi ngờ về nguyên nhân cái chết của ba em sao?” Tư Hạo Hiên bỗng thấp giọng hỏi.

Phong Thiên Tuyết bỗng dừng lại, ngồi xuống hỏi: “Hạo Hiên, anh biết uẩn khúc gì sao?”

“Em nên về hỏi Dạ Chẩn Đình” Giọng Tư Hạo Hiên trầm thấp.

“Ý gì?” Phong Thiên Tuyết kích động truy hỏi: “Ý anh là cái chết của ba tôi có liên quan đến Dạ Chấn Đình?”

Ánh mắt Tư Hạo Hiến phức tạp khó nói, anh ta im lặng chốc lát rồi chuyển đề tài: “Bỏ đi, em đã có cuộc sống yên bình rồi, tôi không hi vọng em mạo hiểm”

“Thật sự liên quan đến anh ta?” Phong Thiên Tuyết ngạc nhiên mở lớn mắt: “Không thể nào, không thể nào.

“Em tin tưởng anh ta đến thế?” Tư Hạo Hiện cau chặt mày.

“Anh đừng có nói một nửa giữ lại một nửa, rốt cuộc anh biết gì? Mau nói cho tôi” Phong Thiên Tuyết sốt ruột.

Tư Hạo Hiên do dự rồi thấp giọng nói: “Năm đó Dạ Thị cưỡng chế thu mua Phong Thị khiến Phong Thị đột ngột phá sản chỉ trong ba ngày, vì thế ba em mới nghĩ quẩn…”

“Cái gì?”

Trong đầu Phong Thiên Tuyết nổ ầm một tiếng.

Cô nhớ ngày đầu tiên đến Thịnh Thiên phỏng vấn, ở ngay cửa cô đã gặp sếp Triệu coi thường cái chết đang tưới xăng lên người mình, muốn chết cùng với Dạ Chấn Đình.

Lúc đó sếp Triệu nói mình đắc tội với Dạ Chấn Đình nên bị phá sản chỉ trong một đêm…

Khi đó cô đã nghĩ đến ba mình, giờ nghĩ lại, lẽ nào ba với sếp Triệu gặp phải chuyện giống nhau?

“Vốn dĩ tôi không muốn nói với em chuyện này, dù sao thì chuyện cũng đã rồi, không thay đổi được gì.

Huống hồ em biết sự thật thì sẽ rất nguy hiểm, nhưng tôi thấy em ngày càng gần với Dạ Chẩn Đình, tôi vẫn cảm thấy mình phải nhắc nhở em”

“Tôi phải điều tra rõ ràng.

” Phong Thiên Tuyết siết chặt nắm đấm, kích động nói: “Nếu ba tôi thật sự bị người ta hại chết, chắc chắn tôi phải trả thù cho ông ấy”.

“Trả thù?”

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Chúng ta vẫn nên làm bạn thì tốt hơn” Phong Thiên Tuyết dứt khoát đánh tan suy nghĩ của anh ta.“Tại sao?” Tư Hạo Hiện cau mày: “Là vì sếp Dạ?”“Không liên quan đến người khác, có rất nhiều chuyện sai đã sai rồi, cuộc sống nên nhìn về phía trước” Phong Thiên Tuyết bất lực cười khổ.Tư Hạo Hiên siết chặt nắm đấm, im lặng không nói.“Anh lấy được dây chuyền thì gọi cho tôi, tôi đi trước đây, anh chú ý giữ gìn sức khỏe!” Phong Thiên Tuyết đứng lên rời đi.“Em không nghi ngờ về nguyên nhân cái chết của ba em sao?” Tư Hạo Hiên bỗng thấp giọng hỏi.Phong Thiên Tuyết bỗng dừng lại, ngồi xuống hỏi: “Hạo Hiên, anh biết uẩn khúc gì sao?”“Em nên về hỏi Dạ Chẩn Đình” Giọng Tư Hạo Hiên trầm thấp.“Ý gì?” Phong Thiên Tuyết kích động truy hỏi: “Ý anh là cái chết của ba tôi có liên quan đến Dạ Chấn Đình?”Ánh mắt Tư Hạo Hiến phức tạp khó nói, anh ta im lặng chốc lát rồi chuyển đề tài: “Bỏ đi, em đã có cuộc sống yên bình rồi, tôi không hi vọng em mạo hiểm”“Thật sự liên quan đến anh ta?” Phong Thiên Tuyết ngạc nhiên mở lớn mắt: “Không thể nào, không thể nào.”“Em tin tưởng anh ta đến thế?” Tư Hạo Hiện cau chặt mày.“Anh đừng có nói một nửa giữ lại một nửa, rốt cuộc anh biết gì? Mau nói cho tôi” Phong Thiên Tuyết sốt ruột.Tư Hạo Hiên do dự rồi thấp giọng nói: “Năm đó Dạ Thị cưỡng chế thu mua Phong Thị khiến Phong Thị đột ngột phá sản chỉ trong ba ngày, vì thế ba em mới nghĩ quẩn…”“Cái gì?”Trong đầu Phong Thiên Tuyết nổ ầm một tiếng.Cô nhớ ngày đầu tiên đến Thịnh Thiên phỏng vấn, ở ngay cửa cô đã gặp sếp Triệu coi thường cái chết đang tưới xăng lên người mình, muốn chết cùng với Dạ Chấn Đình.Lúc đó sếp Triệu nói mình đắc tội với Dạ Chấn Đình nên bị phá sản chỉ trong một đêm…Khi đó cô đã nghĩ đến ba mình, giờ nghĩ lại, lẽ nào ba với sếp Triệu gặp phải chuyện giống nhau?“Vốn dĩ tôi không muốn nói với em chuyện này, dù sao thì chuyện cũng đã rồi, không thay đổi được gì.Huống hồ em biết sự thật thì sẽ rất nguy hiểm, nhưng tôi thấy em ngày càng gần với Dạ Chẩn Đình, tôi vẫn cảm thấy mình phải nhắc nhở em”“Tôi phải điều tra rõ ràng.” Phong Thiên Tuyết siết chặt nắm đấm, kích động nói: “Nếu ba tôi thật sự bị người ta hại chết, chắc chắn tôi phải trả thù cho ông ấy”.“Trả thù?”

Chương 299