Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…
Chương 333
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Không có gì à?” Bạch Lộ kích động chất vấn, “Không có gì thì tại sao các người phải gặp mặt riêng? Tại sao các người còn nắm tay? Ai mà biết được các người có làm chuyện gì khác không? Cô tưởng tôi ngu chắc?”“Lần đó chúng tôi gặp mặt là trả vòng cổ thôi” Phong Thiên Tuyết lạnh lùng nói, “Chắc cô biết rõ chồng cô coitrong chuyện hợp tác với Thịnh Thiên thế nào.Cô cứ tiếp tục làm ầm ĩ ở đây đúng là sẽ gây ảnh hưởng cho tôi nhưng sợ là còn gây ảnh hưởng lớn hơn cho cô đấy.”Bạch Lộ đờ mặt ra khi nghe được những lời này.Cô ta đương nhiên hiểu được đạo lý này.Vừa rồi cô ta sốt ruột mất lý trí, cứ tùy tiện xông vào Thịnh Thiên sỉ nhục Phong Thiên Tuyết thật ra là muốn ép cô ra…Bây giờ cô ta đã đạt được mục đích, còn gây sự nữa cũng không tốt.“Bên kia đường có một quán cà phê, cô qua đó trước chờ tôi, tôi xin nghỉ xong sẽ qua, chỉ mười phút thôi!”Phong Thiên Tuyết xoay người đi vào tòa nhà của công ty.“Cô không được đi”Bạch Lộ xông vào muốn kéo Phong Thiên Tuyết lại nhưng bị Đại Vệ ngăn cản.Cô ta còn định gây sự, Đại Vệ đã cảnh cáo, “Mợ Tư, công ty đã thông báo với sếp Tư, chắc anh ta sẽ nhanh chóng chạy tới đây thôi.Cô đừng gây ầm ĩ ở đây nữa”“Ai bảo các anh thông báo với anh ấy?” Bạch Lộ tức giận nhưng chỉ có thể rời đi trước.Phong Thiên Tuyết tìm Văn Ly xin nghỉ.Văn Ly ném một đống báo tới trước mặt cô, nghiêm giọng quát: “Phong Thiên Tuyết, bởi vì cá nhân của cô đã gây ra quá nhiều ảnh hưởng tiêu cực cho công ty, bây giờ cấp trên thông báo tạm đình chỉ công tác cô!”“Tạm đình chỉ công tác à? Tại sao chứ?”Phong Thiên Tuyết vội vàng giải thích, “Chị Văn, chuyện này là hiểu nhầm, tôi thật sự không có…”“Cô không cần giải thích với tôi.”Văn Ly ngắt lời cô, lạnh lùng nói, “Sự thật thế nào đều không quan trọng, quan trọng là cô đã gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho công ty, trước khi giải quyết được vấn đề dư luận, cô bị tạm đình chỉ công tác, đây là lời giải thích cơ bản nhất”Văn Ly nói xong lại xoay người rời đi…Phong Thiên Tuyết vô cùng bất đắc dĩ.Đúng là tai bay vạ gió, cô chưa từng làm sao giới truyền thông cứ viết linh tinh chứ?.
“Không có gì à?” Bạch Lộ kích động chất vấn, “Không có gì thì tại sao các người phải gặp mặt riêng? Tại sao các người còn nắm tay? Ai mà biết được các người có làm chuyện gì khác không? Cô tưởng tôi ngu chắc?”
“Lần đó chúng tôi gặp mặt là trả vòng cổ thôi” Phong Thiên Tuyết lạnh lùng nói, “Chắc cô biết rõ chồng cô coi
trong chuyện hợp tác với Thịnh Thiên thế nào.
Cô cứ tiếp tục làm ầm ĩ ở đây đúng là sẽ gây ảnh hưởng cho tôi nhưng sợ là còn gây ảnh hưởng lớn hơn cho cô đấy.”
Bạch Lộ đờ mặt ra khi nghe được những lời này.
Cô ta đương nhiên hiểu được đạo lý này.
Vừa rồi cô ta sốt ruột mất lý trí, cứ tùy tiện xông vào Thịnh Thiên sỉ nhục Phong Thiên Tuyết thật ra là muốn ép cô ra…
Bây giờ cô ta đã đạt được mục đích, còn gây sự nữa cũng không tốt.
“Bên kia đường có một quán cà phê, cô qua đó trước chờ tôi, tôi xin nghỉ xong sẽ qua, chỉ mười phút thôi!”
Phong Thiên Tuyết xoay người đi vào tòa nhà của công ty.
“Cô không được đi”
Bạch Lộ xông vào muốn kéo Phong Thiên Tuyết lại nhưng bị Đại Vệ ngăn cản.
Cô ta còn định gây sự, Đại Vệ đã cảnh cáo, “Mợ Tư, công ty đã thông báo với sếp Tư, chắc anh ta sẽ nhanh chóng chạy tới đây thôi.
Cô đừng gây ầm ĩ ở đây nữa”
“Ai bảo các anh thông báo với anh ấy?” Bạch Lộ tức giận nhưng chỉ có thể rời đi trước.
Phong Thiên Tuyết tìm Văn Ly xin nghỉ.
Văn Ly ném một đống báo tới trước mặt cô, nghiêm giọng quát: “Phong Thiên Tuyết, bởi vì cá nhân của cô đã gây ra quá nhiều ảnh hưởng tiêu cực cho công ty, bây giờ cấp trên thông báo tạm đình chỉ công tác cô!”
“Tạm đình chỉ công tác à? Tại sao chứ?”
Phong Thiên Tuyết vội vàng giải thích, “Chị Văn, chuyện này là hiểu nhầm, tôi thật sự không có…”
“Cô không cần giải thích với tôi.”
Văn Ly ngắt lời cô, lạnh lùng nói, “Sự thật thế nào đều không quan trọng, quan trọng là cô đã gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho công ty, trước khi giải quyết được vấn đề dư luận, cô bị tạm đình chỉ công tác, đây là lời giải thích cơ bản nhất”
Văn Ly nói xong lại xoay người rời đi…
Phong Thiên Tuyết vô cùng bất đắc dĩ.
Đúng là tai bay vạ gió, cô chưa từng làm sao giới truyền thông cứ viết linh tinh chứ?.
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Không có gì à?” Bạch Lộ kích động chất vấn, “Không có gì thì tại sao các người phải gặp mặt riêng? Tại sao các người còn nắm tay? Ai mà biết được các người có làm chuyện gì khác không? Cô tưởng tôi ngu chắc?”“Lần đó chúng tôi gặp mặt là trả vòng cổ thôi” Phong Thiên Tuyết lạnh lùng nói, “Chắc cô biết rõ chồng cô coitrong chuyện hợp tác với Thịnh Thiên thế nào.Cô cứ tiếp tục làm ầm ĩ ở đây đúng là sẽ gây ảnh hưởng cho tôi nhưng sợ là còn gây ảnh hưởng lớn hơn cho cô đấy.”Bạch Lộ đờ mặt ra khi nghe được những lời này.Cô ta đương nhiên hiểu được đạo lý này.Vừa rồi cô ta sốt ruột mất lý trí, cứ tùy tiện xông vào Thịnh Thiên sỉ nhục Phong Thiên Tuyết thật ra là muốn ép cô ra…Bây giờ cô ta đã đạt được mục đích, còn gây sự nữa cũng không tốt.“Bên kia đường có một quán cà phê, cô qua đó trước chờ tôi, tôi xin nghỉ xong sẽ qua, chỉ mười phút thôi!”Phong Thiên Tuyết xoay người đi vào tòa nhà của công ty.“Cô không được đi”Bạch Lộ xông vào muốn kéo Phong Thiên Tuyết lại nhưng bị Đại Vệ ngăn cản.Cô ta còn định gây sự, Đại Vệ đã cảnh cáo, “Mợ Tư, công ty đã thông báo với sếp Tư, chắc anh ta sẽ nhanh chóng chạy tới đây thôi.Cô đừng gây ầm ĩ ở đây nữa”“Ai bảo các anh thông báo với anh ấy?” Bạch Lộ tức giận nhưng chỉ có thể rời đi trước.Phong Thiên Tuyết tìm Văn Ly xin nghỉ.Văn Ly ném một đống báo tới trước mặt cô, nghiêm giọng quát: “Phong Thiên Tuyết, bởi vì cá nhân của cô đã gây ra quá nhiều ảnh hưởng tiêu cực cho công ty, bây giờ cấp trên thông báo tạm đình chỉ công tác cô!”“Tạm đình chỉ công tác à? Tại sao chứ?”Phong Thiên Tuyết vội vàng giải thích, “Chị Văn, chuyện này là hiểu nhầm, tôi thật sự không có…”“Cô không cần giải thích với tôi.”Văn Ly ngắt lời cô, lạnh lùng nói, “Sự thật thế nào đều không quan trọng, quan trọng là cô đã gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho công ty, trước khi giải quyết được vấn đề dư luận, cô bị tạm đình chỉ công tác, đây là lời giải thích cơ bản nhất”Văn Ly nói xong lại xoay người rời đi…Phong Thiên Tuyết vô cùng bất đắc dĩ.Đúng là tai bay vạ gió, cô chưa từng làm sao giới truyền thông cứ viết linh tinh chứ?.