Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…
Chương 348
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Phong Thiên Tuyết sợ đến mức ngây người, cô giật mình, đứng như trời trồng ở đó.Mãi đến khi nhân viên phục vụ đóng cửa phòng đó lại thì cô mới hoàn hồn, cô chớp mắt vài cái, nghĩ lại xem liệu mình có nhìn nhầm không.“Thiên Tuyết!” Sở Tử Mặc đến gọi cô.Phong Thiên Tuyết vội vàng kéo anh ta vào phòng riêng, đóng cửa lại, sau đó sợ sệt nói: “Vừa nãy tôi thấy..”Cô còn chưa nói hết câu thì điện thoại lại đổ chuông, Bạch Lộ gọi điện.Phong Thiên Tuyết nhíu mày lại, nghe máy: “Alo?”“Cô đang ở đâu thế?” Bạch Lộ thẳng thắn chất vấn.“Tôi đang ăn cơm ở ngoài, làm sao?” Phong Thiên Tuyết nhíu mày lại.“Nói địa chỉ cho tôi ngay!” Bạch Lộ nổi điên lên.“Cô có bị điện không vậy?” Phong Thiên Tuyết đang định nói gì đó thì bên ngoài lại vang lên tiếng chào của nhân viên: “Thanh Ninh xin chào quý khách!”Nghe thấy câu đó, Bạch Lộ ở đầu dây bên kia lập tức nổi điên lên.“Được lắm, Phong Thiên Tuyết, tạo cho mày hai ngày để tìm đàn ông về kết hôn, vậy mà này lại đi quyến rũ chồng tao, lại còn hẹn anh ấy ra ngoài để gặp.Con khốnd*m đ*ng, vô liêm sỉ này, mày đợi đấy cho tao!”“Này”Phong Thiên Tuyết đang định giải thích thì Bạch Lộ đã cúp máy mất rồi.Phong Thiên Tuyết cảm thấy cạn lời, sao mình xui thế nhỉ? Đi ra ngoài ăn một bữa thôi mà cũng phải đi đổ vỏ cho người khác.Phong Thiên Tuyết phỏng đoán, chắc là Bạch Lộ đã cài phần mềm định vị vào điện thoại của Tư Hạo Hiên, biết anh ta ăn ở đây, gọi điện thì anh ta không nghe máy, vậy nên mới nghi ngờ là anh ta đi hẹn hò với phụ nữ.Và tất nhiên, người phụ nữ đó lại chính là Phong Thiên Tuyết cô rồi.Vì thế nên Bạch Lộ mới gọi cho Phong Thiên Tuyết để chất vấn.Sau đó nghe thấy nhân viên phục vụ nói câu chào kia thì cô ta lại hiểu nhầm thêm lần nữa.“Sao thế? Ai gọi vậy?” Sở Tử Mặc hỏi thăm cô.“Bạch Lộ” Phong Thiên Tuyết tức giận nói: “Đúng là một con chó điên, cô ta còn chưa biết đầu đuôi câu chuyện thế nào, vừa mở miệng ra là đã mắng em rồi”“Sao cô ta lại mắng em?” Sở Tử Mặc khó hiểu hỏi.“Cô ta hiểu nhầm rằng em và Tư Hạo Hiền ăn cơm vớinhau ở đây, thật ra.”Phong Thiên Tuyết suýt thì buột miệng nói ra mọi chuyện, nhưng khi gần nói ra rồi thì cô lại dừng lại..
Phong Thiên Tuyết sợ đến mức ngây người, cô giật mình, đứng như trời trồng ở đó.
Mãi đến khi nhân viên phục vụ đóng cửa phòng đó lại thì cô mới hoàn hồn, cô chớp mắt vài cái, nghĩ lại xem liệu mình có nhìn nhầm không.
“Thiên Tuyết!” Sở Tử Mặc đến gọi cô.
Phong Thiên Tuyết vội vàng kéo anh ta vào phòng riêng, đóng cửa lại, sau đó sợ sệt nói: “Vừa nãy tôi thấy..”
Cô còn chưa nói hết câu thì điện thoại lại đổ chuông, Bạch Lộ gọi điện.
Phong Thiên Tuyết nhíu mày lại, nghe máy: “Alo?”
“Cô đang ở đâu thế?” Bạch Lộ thẳng thắn chất vấn.
“Tôi đang ăn cơm ở ngoài, làm sao?” Phong Thiên Tuyết nhíu mày lại.
“Nói địa chỉ cho tôi ngay!” Bạch Lộ nổi điên lên.
“Cô có bị điện không vậy?” Phong Thiên Tuyết đang định nói gì đó thì bên ngoài lại vang lên tiếng chào của nhân viên: “Thanh Ninh xin chào quý khách!”
Nghe thấy câu đó, Bạch Lộ ở đầu dây bên kia lập tức nổi điên lên.
“Được lắm, Phong Thiên Tuyết, tạo cho mày hai ngày để tìm đàn ông về kết hôn, vậy mà này lại đi quyến rũ chồng tao, lại còn hẹn anh ấy ra ngoài để gặp.
Con khốn
d*m đ*ng, vô liêm sỉ này, mày đợi đấy cho tao!”
“Này”
Phong Thiên Tuyết đang định giải thích thì Bạch Lộ đã cúp máy mất rồi.
Phong Thiên Tuyết cảm thấy cạn lời, sao mình xui thế nhỉ? Đi ra ngoài ăn một bữa thôi mà cũng phải đi đổ vỏ cho người khác.
Phong Thiên Tuyết phỏng đoán, chắc là Bạch Lộ đã cài phần mềm định vị vào điện thoại của Tư Hạo Hiên, biết anh ta ăn ở đây, gọi điện thì anh ta không nghe máy, vậy nên mới nghi ngờ là anh ta đi hẹn hò với phụ nữ.
Và tất nhiên, người phụ nữ đó lại chính là Phong Thiên Tuyết cô rồi.
Vì thế nên Bạch Lộ mới gọi cho Phong Thiên Tuyết để chất vấn.
Sau đó nghe thấy nhân viên phục vụ nói câu chào kia thì cô ta lại hiểu nhầm thêm lần nữa.
“Sao thế? Ai gọi vậy?” Sở Tử Mặc hỏi thăm cô.
“Bạch Lộ” Phong Thiên Tuyết tức giận nói: “Đúng là một con chó điên, cô ta còn chưa biết đầu đuôi câu chuyện thế nào, vừa mở miệng ra là đã mắng em rồi”
“Sao cô ta lại mắng em?” Sở Tử Mặc khó hiểu hỏi.
“Cô ta hiểu nhầm rằng em và Tư Hạo Hiền ăn cơm với
nhau ở đây, thật ra.”
Phong Thiên Tuyết suýt thì buột miệng nói ra mọi chuyện, nhưng khi gần nói ra rồi thì cô lại dừng lại..
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Phong Thiên Tuyết sợ đến mức ngây người, cô giật mình, đứng như trời trồng ở đó.Mãi đến khi nhân viên phục vụ đóng cửa phòng đó lại thì cô mới hoàn hồn, cô chớp mắt vài cái, nghĩ lại xem liệu mình có nhìn nhầm không.“Thiên Tuyết!” Sở Tử Mặc đến gọi cô.Phong Thiên Tuyết vội vàng kéo anh ta vào phòng riêng, đóng cửa lại, sau đó sợ sệt nói: “Vừa nãy tôi thấy..”Cô còn chưa nói hết câu thì điện thoại lại đổ chuông, Bạch Lộ gọi điện.Phong Thiên Tuyết nhíu mày lại, nghe máy: “Alo?”“Cô đang ở đâu thế?” Bạch Lộ thẳng thắn chất vấn.“Tôi đang ăn cơm ở ngoài, làm sao?” Phong Thiên Tuyết nhíu mày lại.“Nói địa chỉ cho tôi ngay!” Bạch Lộ nổi điên lên.“Cô có bị điện không vậy?” Phong Thiên Tuyết đang định nói gì đó thì bên ngoài lại vang lên tiếng chào của nhân viên: “Thanh Ninh xin chào quý khách!”Nghe thấy câu đó, Bạch Lộ ở đầu dây bên kia lập tức nổi điên lên.“Được lắm, Phong Thiên Tuyết, tạo cho mày hai ngày để tìm đàn ông về kết hôn, vậy mà này lại đi quyến rũ chồng tao, lại còn hẹn anh ấy ra ngoài để gặp.Con khốnd*m đ*ng, vô liêm sỉ này, mày đợi đấy cho tao!”“Này”Phong Thiên Tuyết đang định giải thích thì Bạch Lộ đã cúp máy mất rồi.Phong Thiên Tuyết cảm thấy cạn lời, sao mình xui thế nhỉ? Đi ra ngoài ăn một bữa thôi mà cũng phải đi đổ vỏ cho người khác.Phong Thiên Tuyết phỏng đoán, chắc là Bạch Lộ đã cài phần mềm định vị vào điện thoại của Tư Hạo Hiên, biết anh ta ăn ở đây, gọi điện thì anh ta không nghe máy, vậy nên mới nghi ngờ là anh ta đi hẹn hò với phụ nữ.Và tất nhiên, người phụ nữ đó lại chính là Phong Thiên Tuyết cô rồi.Vì thế nên Bạch Lộ mới gọi cho Phong Thiên Tuyết để chất vấn.Sau đó nghe thấy nhân viên phục vụ nói câu chào kia thì cô ta lại hiểu nhầm thêm lần nữa.“Sao thế? Ai gọi vậy?” Sở Tử Mặc hỏi thăm cô.“Bạch Lộ” Phong Thiên Tuyết tức giận nói: “Đúng là một con chó điên, cô ta còn chưa biết đầu đuôi câu chuyện thế nào, vừa mở miệng ra là đã mắng em rồi”“Sao cô ta lại mắng em?” Sở Tử Mặc khó hiểu hỏi.“Cô ta hiểu nhầm rằng em và Tư Hạo Hiền ăn cơm vớinhau ở đây, thật ra.”Phong Thiên Tuyết suýt thì buột miệng nói ra mọi chuyện, nhưng khi gần nói ra rồi thì cô lại dừng lại..