Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…
Chương 383
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Dạ Chấn Đình?Không đúng, là call boy!Anh đang đeo chiếc mặt nạ nửa mặt màu đen âm u bí ẩn kia, mặc bộ vest giản dị, dẫn bốn tên cấp dưới đi về phía bên phải hành lang.Tuy Phong Thiên Tuyết không nhớ tên của bốn người cấp dưới đó, nhưng cô có thể chắc chắn họ là người của Dạ Chẩn Đình!Anh chính là call boy, chắc chắn là anh…Trong lòng Phong Thiên Tuyết kích động, cô đang định đi tới trước chất vấn thì đột nhiên vai bị túm lại kéo vào phòng VIP bên cạnh một cách thô lỗ.“Buông tôi ra!” Phong Thiên Tuyết tức giận vùng vẫy.Bạch Lộ ra hiệu cho vệ sĩ thả cô, cô ta bước ra đứng ở cửa.“Cô muốn gì?” Phong Thiên Tuyết lạnh lùng nhìn chằm chằm Bạch Lộ.“Cô thả ba mẹ tôi ra trước đi.”Có lẽ Bạch Lộ đã thức suốt mấy ngày nay nên quầng thâm mắt rất đậm, trông thiếu tinh thần và uể oải.“Không phải tôi bắt họ..”“Đừng nói nhảm” Bạch Lộ quẳng ly rượu trong tay xuống đất, mảnh thủy tinh văng tứ tung: “Nếu không vì cô, Dạ Chẩn Đình sẽ bắt họ à?”“Cô cũng biết ba mẹ cô bị Dạ Chẩn Đình bắt?” Phong Thiên Tuyết lạnh lùng bảo: “Cô tìm anh ta đi chứ tìm tôi làm gì?”“Cô vẫn muốn giở trò bịp bợm với tôi phải không?”Bạch Lộ lấy điện thoại ra gọi.Tiếng nhạc heavy metal được phát từ dàn âm thanh trong Dạ Sắc đột ngột dừng lại…Ngay sau đó là tiếng gọi non nớt đáng yêu của Nguyệt Nguyệt: “Đại Bảo, Nhị Bảo, đợi em với!”“Tam Bảo nhanh lên!” Giọng Long Long vang lên.“Tam Bảo, chậm thôi, kẻo bị ngã” Tiếp theo là giọng của Thần Thần.Phong Thiên Tuyết kinh ngạc trợn mắt, vội vàng tiến lên ngăn cản: “Cô làm gì vậy? May dừng lại”“Đây chỉ là khúc dạo đầu thôi” Bạch Lộ quơ điện thoại một cách đắc ý: “Tôi bỏ mười triệu để mua chuộc DJ Dạ Sắc kết nối điện thoại tối với máy chiếu của họ!Tôi đã biết chuyện Dạ Chấn Đình ra lệnh cho tất cả các phương tiện truyền thông không được phép đưa tin về cô.Tôi không làm gì được cô trên mạng, nhưng chắc anh ta không thể kiểm soát ở đây được phải không?.
Dạ Chấn Đình?
Không đúng, là call boy!
Anh đang đeo chiếc mặt nạ nửa mặt màu đen âm u bí ẩn kia, mặc bộ vest giản dị, dẫn bốn tên cấp dưới đi về phía bên phải hành lang.
Tuy Phong Thiên Tuyết không nhớ tên của bốn người cấp dưới đó, nhưng cô có thể chắc chắn họ là người của Dạ Chẩn Đình!
Anh chính là call boy, chắc chắn là anh…
Trong lòng Phong Thiên Tuyết kích động, cô đang định đi tới trước chất vấn thì đột nhiên vai bị túm lại kéo vào phòng VIP bên cạnh một cách thô lỗ.
“Buông tôi ra!” Phong Thiên Tuyết tức giận vùng vẫy.
Bạch Lộ ra hiệu cho vệ sĩ thả cô, cô ta bước ra đứng ở cửa.
“Cô muốn gì?” Phong Thiên Tuyết lạnh lùng nhìn chằm chằm Bạch Lộ.
“Cô thả ba mẹ tôi ra trước đi.”
Có lẽ Bạch Lộ đã thức suốt mấy ngày nay nên quầng thâm mắt rất đậm, trông thiếu tinh thần và uể oải.
“Không phải tôi bắt họ..”
“Đừng nói nhảm” Bạch Lộ quẳng ly rượu trong tay xuống đất, mảnh thủy tinh văng tứ tung: “Nếu không vì cô, Dạ Chẩn Đình sẽ bắt họ à?”
“Cô cũng biết ba mẹ cô bị Dạ Chẩn Đình bắt?” Phong Thiên Tuyết lạnh lùng bảo: “Cô tìm anh ta đi chứ tìm tôi làm gì?”
“Cô vẫn muốn giở trò bịp bợm với tôi phải không?”
Bạch Lộ lấy điện thoại ra gọi.
Tiếng nhạc heavy metal được phát từ dàn âm thanh trong Dạ Sắc đột ngột dừng lại…
Ngay sau đó là tiếng gọi non nớt đáng yêu của Nguyệt Nguyệt: “Đại Bảo, Nhị Bảo, đợi em với!”
“Tam Bảo nhanh lên!” Giọng Long Long vang lên.
“Tam Bảo, chậm thôi, kẻo bị ngã” Tiếp theo là giọng của Thần Thần.
Phong Thiên Tuyết kinh ngạc trợn mắt, vội vàng tiến lên ngăn cản: “Cô làm gì vậy? May dừng lại”
“Đây chỉ là khúc dạo đầu thôi” Bạch Lộ quơ điện thoại một cách đắc ý: “Tôi bỏ mười triệu để mua chuộc DJ Dạ Sắc kết nối điện thoại tối với máy chiếu của họ!
Tôi đã biết chuyện Dạ Chấn Đình ra lệnh cho tất cả các phương tiện truyền thông không được phép đưa tin về cô.
Tôi không làm gì được cô trên mạng, nhưng chắc anh ta không thể kiểm soát ở đây được phải không?.
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Dạ Chấn Đình?Không đúng, là call boy!Anh đang đeo chiếc mặt nạ nửa mặt màu đen âm u bí ẩn kia, mặc bộ vest giản dị, dẫn bốn tên cấp dưới đi về phía bên phải hành lang.Tuy Phong Thiên Tuyết không nhớ tên của bốn người cấp dưới đó, nhưng cô có thể chắc chắn họ là người của Dạ Chẩn Đình!Anh chính là call boy, chắc chắn là anh…Trong lòng Phong Thiên Tuyết kích động, cô đang định đi tới trước chất vấn thì đột nhiên vai bị túm lại kéo vào phòng VIP bên cạnh một cách thô lỗ.“Buông tôi ra!” Phong Thiên Tuyết tức giận vùng vẫy.Bạch Lộ ra hiệu cho vệ sĩ thả cô, cô ta bước ra đứng ở cửa.“Cô muốn gì?” Phong Thiên Tuyết lạnh lùng nhìn chằm chằm Bạch Lộ.“Cô thả ba mẹ tôi ra trước đi.”Có lẽ Bạch Lộ đã thức suốt mấy ngày nay nên quầng thâm mắt rất đậm, trông thiếu tinh thần và uể oải.“Không phải tôi bắt họ..”“Đừng nói nhảm” Bạch Lộ quẳng ly rượu trong tay xuống đất, mảnh thủy tinh văng tứ tung: “Nếu không vì cô, Dạ Chẩn Đình sẽ bắt họ à?”“Cô cũng biết ba mẹ cô bị Dạ Chẩn Đình bắt?” Phong Thiên Tuyết lạnh lùng bảo: “Cô tìm anh ta đi chứ tìm tôi làm gì?”“Cô vẫn muốn giở trò bịp bợm với tôi phải không?”Bạch Lộ lấy điện thoại ra gọi.Tiếng nhạc heavy metal được phát từ dàn âm thanh trong Dạ Sắc đột ngột dừng lại…Ngay sau đó là tiếng gọi non nớt đáng yêu của Nguyệt Nguyệt: “Đại Bảo, Nhị Bảo, đợi em với!”“Tam Bảo nhanh lên!” Giọng Long Long vang lên.“Tam Bảo, chậm thôi, kẻo bị ngã” Tiếp theo là giọng của Thần Thần.Phong Thiên Tuyết kinh ngạc trợn mắt, vội vàng tiến lên ngăn cản: “Cô làm gì vậy? May dừng lại”“Đây chỉ là khúc dạo đầu thôi” Bạch Lộ quơ điện thoại một cách đắc ý: “Tôi bỏ mười triệu để mua chuộc DJ Dạ Sắc kết nối điện thoại tối với máy chiếu của họ!Tôi đã biết chuyện Dạ Chấn Đình ra lệnh cho tất cả các phương tiện truyền thông không được phép đưa tin về cô.Tôi không làm gì được cô trên mạng, nhưng chắc anh ta không thể kiểm soát ở đây được phải không?.