Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 389

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Không phải chứ? Anh lấy tiền mà không làm việc sao?” Bạch Lộ tức giậnchất vấn: “Có phải anh sợ chết mới cố tình nói dối vậy không?”“Không, là thật mà…”Thái Hổ kích động đáp: “Vả lại trước khi tôi nhảy ra ngoài cửa sổ, tôi còn nhìn thấy một người đàn ông xông vào, ngoại hình của người đàn ông đó…”.Thái Hổ thiếu tự tin nhìn Dạ Chấn Đình, anh ta dè dặt nói tiếp: “Trông rất giống anh, có điều anh ta đeo mặt nạ“Như vậy hả?” Dạ Chấn Đình lấy chiếc mặt nạ nửa mặt màu đen kia ra rồi đeo lên mặt một cách tao nhã..

“Không phải chứ? Anh lấy tiền mà không làm việc sao?” Bạch Lộ tức giận

chất vấn: “Có phải anh sợ chết mới cố tình nói dối vậy không?”

“Không, là thật mà…”

Thái Hổ kích động đáp: “Vả lại trước khi tôi nhảy ra ngoài cửa sổ, tôi còn nhìn thấy một người đàn ông xông vào, ngoại hình của người đàn ông đó…”.

Thái Hổ thiếu tự tin nhìn Dạ Chấn Đình, anh ta dè dặt nói tiếp: “Trông rất giống anh, có điều anh ta đeo mặt nạ

“Như vậy hả?” Dạ Chấn Đình lấy chiếc mặt nạ nửa mặt màu đen kia ra rồi đeo lên mặt một cách tao nhã.

.

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Không phải chứ? Anh lấy tiền mà không làm việc sao?” Bạch Lộ tức giậnchất vấn: “Có phải anh sợ chết mới cố tình nói dối vậy không?”“Không, là thật mà…”Thái Hổ kích động đáp: “Vả lại trước khi tôi nhảy ra ngoài cửa sổ, tôi còn nhìn thấy một người đàn ông xông vào, ngoại hình của người đàn ông đó…”.Thái Hổ thiếu tự tin nhìn Dạ Chấn Đình, anh ta dè dặt nói tiếp: “Trông rất giống anh, có điều anh ta đeo mặt nạ“Như vậy hả?” Dạ Chấn Đình lấy chiếc mặt nạ nửa mặt màu đen kia ra rồi đeo lên mặt một cách tao nhã..

Chương 389