Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 411

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Nhớ lời hứa của cô!”Tay Da Chấn Đình chạm vào cô, lại bắt đầu làm loạn.Phong Thiên Tuyết lập tức trở nên mềm nhũn như vũng nước, tan chảy trong lòng anh.Tất cả tự do chỉ có thể đổi lấy bằng sự nghe lời.Rời khỏi biệt thự nhà họ Dạ.Phong Thiên Tuyết cảm giác mình như người vừa bước ra khỏi tù, có một cuộc sống mới.Cô mở cửa sổ xe, nhắm mắt cảm nhận nắng gió bên ngoài, trong lòng cảm thán vẻ đẹp của tự do.Lôi Vũ cung kính nói với Phong Thiên Tuyết: “Cô Phong, tôi đã chuẩn bị nhà mới cho cô, sau này ngoài sếp Dạ sẽ không có ai biết địa chỉ nhà mới của cô.”“..” Phong Thiên Tuyết sững người đôi chút rồi ngạc nhiên hỏi: “Cái gì? Tôi đầu bảo các cô thu xếp, tôi vừa thuê nhà mới rồi”“Tôi đã trả căn nhà đó giúp cô” Lôi Vũ giải thích: “Người nhà họ Bạch, nhà họ Tư, nhà họ Sở đều biết nơi đó, cô sống ở đây không an toàn.”“Nhưng.”“Cô yên tâm.” Lôi Vũ nói thêm: “Mặc dù căn nhà đó là do Dạ Vương mua cho cô, nhưng anh ấy sẽ không đến quấy rầy, cô và các bé có thể yên tâm ở đó.Nếu Dạ Vương muốn gặp cô, tôi sẽ đến đón cô.”“Tôi biết rồi.”Phong Thiên Tuyết không nói thêm, tuy rằng sự sắp xếp này khiến cô cảm thấy rất khó chịu, giống như bị theo dõi, nhưng cô có thể làm gì đây?Cô vẫn luôn nằm trong lòng bàn tay Da Chẩn Đình, không thể thoát khỏi.Anh lầm tưởng các con là con của cô và người đàn ông khác mà vẫn có thể đối xử với cô thể này đã là rất tốt rồi.Bây giờ bí mật đều đã phơi trần, sau này cô không cần phải che giấu hay trốntránh nữa, có thể sống cuộc sống quang minh chính đại, đây cũng là một chuyện tốt phải không?Mặc dù mối quan hệ của cô với Dạ Chẩn Đình rất đặc biệt, nhưng có lẽ chỉ là tạm thời.Người ta nói cảm giác mới mẻ của đàn ông đều có thời hạn, khi nào anh hết thấy mới lạ sẽ vứt bỏ cô một cách vô tình, đến lúc đó cô sẽ có được sự tự do thực sự…Nghĩ đến đây, không ngờ Phong Thiên Tuyết lại có chút mong chờ.Thấm thoát, xe đã đến nơi cần đến.Phong Thiên Tuyết nhìn ra bên ngoài qua cửa sổ xe, phát hiện đây là số 1 đường Hạnh Phúc.Cô không khỏi sững sờ.Đây là nơi cô từng sống.Đường Hạnh Phúc nổi tiếng là nơi giao nhau giữa người giàu và người nghèo, từ số 1 đến số 10 là khu nhà cao cấp, gọi là khu nhà giàu, từ số 11 trở đi là khu dân cư cũ nát..

“Nhớ lời hứa của cô!”

Tay Da Chấn Đình chạm vào cô, lại bắt đầu làm loạn.

Phong Thiên Tuyết lập tức trở nên mềm nhũn như vũng nước, tan chảy trong lòng anh.

Tất cả tự do chỉ có thể đổi lấy bằng sự nghe lời.

Rời khỏi biệt thự nhà họ Dạ.

Phong Thiên Tuyết cảm giác mình như người vừa bước ra khỏi tù, có một cuộc sống mới.

Cô mở cửa sổ xe, nhắm mắt cảm nhận nắng gió bên ngoài, trong lòng cảm thán vẻ đẹp của tự do.

Lôi Vũ cung kính nói với Phong Thiên Tuyết: “Cô Phong, tôi đã chuẩn bị nhà mới cho cô, sau này ngoài sếp Dạ sẽ không có ai biết địa chỉ nhà mới của cô.”

“..” Phong Thiên Tuyết sững người đôi chút rồi ngạc nhiên hỏi: “Cái gì? Tôi đầu bảo các cô thu xếp, tôi vừa thuê nhà mới rồi”

“Tôi đã trả căn nhà đó giúp cô” Lôi Vũ giải thích: “Người nhà họ Bạch, nhà họ Tư, nhà họ Sở đều biết nơi đó, cô sống ở đây không an toàn.”

“Nhưng.”

“Cô yên tâm.” Lôi Vũ nói thêm: “Mặc dù căn nhà đó là do Dạ Vương mua cho cô, nhưng anh ấy sẽ không đến quấy rầy, cô và các bé có thể yên tâm ở đó.

Nếu Dạ Vương muốn gặp cô, tôi sẽ đến đón cô.”

“Tôi biết rồi.”

Phong Thiên Tuyết không nói thêm, tuy rằng sự sắp xếp này khiến cô cảm thấy rất khó chịu, giống như bị theo dõi, nhưng cô có thể làm gì đây?

Cô vẫn luôn nằm trong lòng bàn tay Da Chẩn Đình, không thể thoát khỏi.

Anh lầm tưởng các con là con của cô và người đàn ông khác mà vẫn có thể đối xử với cô thể này đã là rất tốt rồi.

Bây giờ bí mật đều đã phơi trần, sau này cô không cần phải che giấu hay trốn

tránh nữa, có thể sống cuộc sống quang minh chính đại, đây cũng là một chuyện tốt phải không?

Mặc dù mối quan hệ của cô với Dạ Chẩn Đình rất đặc biệt, nhưng có lẽ chỉ là tạm thời.

Người ta nói cảm giác mới mẻ của đàn ông đều có thời hạn, khi nào anh hết thấy mới lạ sẽ vứt bỏ cô một cách vô tình, đến lúc đó cô sẽ có được sự tự do thực sự…

Nghĩ đến đây, không ngờ Phong Thiên Tuyết lại có chút mong chờ.

Thấm thoát, xe đã đến nơi cần đến.

Phong Thiên Tuyết nhìn ra bên ngoài qua cửa sổ xe, phát hiện đây là số 1 đường Hạnh Phúc.

Cô không khỏi sững sờ.

Đây là nơi cô từng sống.

Đường Hạnh Phúc nổi tiếng là nơi giao nhau giữa người giàu và người nghèo, từ số 1 đến số 10 là khu nhà cao cấp, gọi là khu nhà giàu, từ số 11 trở đi là khu dân cư cũ nát..

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Nhớ lời hứa của cô!”Tay Da Chấn Đình chạm vào cô, lại bắt đầu làm loạn.Phong Thiên Tuyết lập tức trở nên mềm nhũn như vũng nước, tan chảy trong lòng anh.Tất cả tự do chỉ có thể đổi lấy bằng sự nghe lời.Rời khỏi biệt thự nhà họ Dạ.Phong Thiên Tuyết cảm giác mình như người vừa bước ra khỏi tù, có một cuộc sống mới.Cô mở cửa sổ xe, nhắm mắt cảm nhận nắng gió bên ngoài, trong lòng cảm thán vẻ đẹp của tự do.Lôi Vũ cung kính nói với Phong Thiên Tuyết: “Cô Phong, tôi đã chuẩn bị nhà mới cho cô, sau này ngoài sếp Dạ sẽ không có ai biết địa chỉ nhà mới của cô.”“..” Phong Thiên Tuyết sững người đôi chút rồi ngạc nhiên hỏi: “Cái gì? Tôi đầu bảo các cô thu xếp, tôi vừa thuê nhà mới rồi”“Tôi đã trả căn nhà đó giúp cô” Lôi Vũ giải thích: “Người nhà họ Bạch, nhà họ Tư, nhà họ Sở đều biết nơi đó, cô sống ở đây không an toàn.”“Nhưng.”“Cô yên tâm.” Lôi Vũ nói thêm: “Mặc dù căn nhà đó là do Dạ Vương mua cho cô, nhưng anh ấy sẽ không đến quấy rầy, cô và các bé có thể yên tâm ở đó.Nếu Dạ Vương muốn gặp cô, tôi sẽ đến đón cô.”“Tôi biết rồi.”Phong Thiên Tuyết không nói thêm, tuy rằng sự sắp xếp này khiến cô cảm thấy rất khó chịu, giống như bị theo dõi, nhưng cô có thể làm gì đây?Cô vẫn luôn nằm trong lòng bàn tay Da Chẩn Đình, không thể thoát khỏi.Anh lầm tưởng các con là con của cô và người đàn ông khác mà vẫn có thể đối xử với cô thể này đã là rất tốt rồi.Bây giờ bí mật đều đã phơi trần, sau này cô không cần phải che giấu hay trốntránh nữa, có thể sống cuộc sống quang minh chính đại, đây cũng là một chuyện tốt phải không?Mặc dù mối quan hệ của cô với Dạ Chẩn Đình rất đặc biệt, nhưng có lẽ chỉ là tạm thời.Người ta nói cảm giác mới mẻ của đàn ông đều có thời hạn, khi nào anh hết thấy mới lạ sẽ vứt bỏ cô một cách vô tình, đến lúc đó cô sẽ có được sự tự do thực sự…Nghĩ đến đây, không ngờ Phong Thiên Tuyết lại có chút mong chờ.Thấm thoát, xe đã đến nơi cần đến.Phong Thiên Tuyết nhìn ra bên ngoài qua cửa sổ xe, phát hiện đây là số 1 đường Hạnh Phúc.Cô không khỏi sững sờ.Đây là nơi cô từng sống.Đường Hạnh Phúc nổi tiếng là nơi giao nhau giữa người giàu và người nghèo, từ số 1 đến số 10 là khu nhà cao cấp, gọi là khu nhà giàu, từ số 11 trở đi là khu dân cư cũ nát..

Chương 411