Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 440

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Đưa điện thoại cho anh.” Thần Thần giật lấy điện thoại, sau đó Thần Thần nghiêm túc hỏi: “Mẹ ơi, bây giờ mẹ đang ở đâu? Có an toàn không ạ?”“Mẹ rất an toàn” Phong Thiên Tuyết thấy sắc mặt Dạ Chẩn Đình đã bắt đầu không ổn, vội vàng nói: “Đại Bảo, con nghe lời, đưa các em đi ngủ đi, mẹ phải làm việc đã”.“Con biết rồi, mẹ ơi, mẹ yên tâm đi ạ.”“Đại Bảo, mẹ cúp máy đây, bao giờ mẹ về nhà rồi nói chuyện, ngoan!”Phong Thiên Tuyết vội vàng cúp điện thoại, quay đầu lại nhìn Dạ Chấn Đình với vẻ sợ sệt.Dạ Chẩn Đình không nói gì, anh chỉ dập tắt điếu thuốc, đóng cửa sổ xe.Không gian tĩnh mịch, bầu không khí áp lực.Phong Thiên Tuyết có cảm giác khó thở, tim đập loạn xạ.Vào ngày đặc biệt hôm nay, tâm trạng của anh vốn đã không tốt, cô không nên khiến anh tức giận…Trước đó khó khăn lắm bầu không khí mới dịu đi một chút, nhưng bây giờ lai…Đột nhiên, chiếc xe tăng tốc và lao như bay về phía trước.Phong Thiên Tuyết càng thêm căng thẳng, cả người dán chặt vào ghế ngồi, không dám lộn xộn, ngay cả hô hấp cũng dè dặt.“Anh muốn đi đâu vậy?”Sau khi nhịn một lúc lâu, cuối cùng Phong Thiên Tuyết cũng lên tiếng hỏi.Dạ Chấn Đình vẫn không nói gì.“Đừng tức giận nữa” Phong Thiên Tuyết sợ sệt nhìn anh, “Tôi chỉ nhận một cuộc điện thoại…”“Đứa trẻ ba tuổi rồi nhỉ?” Rốt cuộc Dạ Chẩn Đình cũng lên tiếng.“Ừ.” Phong Thiên Tuyết vô thức đáp lại.“Là trước tôi hay sau tôi?” Dạ Chấn Đình lại hỏi một câu.“Hả?” Phong Thiên Tuyết hoảng sợ, không biết nên trả lời như thế nào.“Chắc là sau…” Dạ Chấn Đình tự trả lời.“Vào cái đếm bốn năm trước, đó là lần đầu tiên của cô, không thể là giả được.”Đêm đó cô chảy rất nhiều máu, mặc dù là người bị bỏ thuốc nhưng cô lại nhiệt tình như lửa, tuy nhiên cảm giác thuần khiết của thiếu nữ là thư không thể làm giả được..

“Đưa điện thoại cho anh.” Thần Thần giật lấy điện thoại, sau đó Thần Thần nghiêm túc hỏi: “Mẹ ơi, bây giờ mẹ đang ở đâu? Có an toàn không ạ?”

“Mẹ rất an toàn” Phong Thiên Tuyết thấy sắc mặt Dạ Chẩn Đình đã bắt đầu không ổn, vội vàng nói: “Đại Bảo, con nghe lời, đưa các em đi ngủ đi, mẹ phải làm việc đã”.

“Con biết rồi, mẹ ơi, mẹ yên tâm đi ạ.”

“Đại Bảo, mẹ cúp máy đây, bao giờ mẹ về nhà rồi nói chuyện, ngoan!”

Phong Thiên Tuyết vội vàng cúp điện thoại, quay đầu lại nhìn Dạ Chấn Đình với vẻ sợ sệt.

Dạ Chẩn Đình không nói gì, anh chỉ dập tắt điếu thuốc, đóng cửa sổ xe.

Không gian tĩnh mịch, bầu không khí áp lực.

Phong Thiên Tuyết có cảm giác khó thở, tim đập loạn xạ.

Vào ngày đặc biệt hôm nay, tâm trạng của anh vốn đã không tốt, cô không nên khiến anh tức giận…

Trước đó khó khăn lắm bầu không khí mới dịu đi một chút, nhưng bây giờ lai…

Đột nhiên, chiếc xe tăng tốc và lao như bay về phía trước.

Phong Thiên Tuyết càng thêm căng thẳng, cả người dán chặt vào ghế ngồi, không dám lộn xộn, ngay cả hô hấp cũng dè dặt.

“Anh muốn đi đâu vậy?”

Sau khi nhịn một lúc lâu, cuối cùng Phong Thiên Tuyết cũng lên tiếng hỏi.

Dạ Chấn Đình vẫn không nói gì.

“Đừng tức giận nữa” Phong Thiên Tuyết sợ sệt nhìn anh, “Tôi chỉ nhận một cuộc điện thoại…”

“Đứa trẻ ba tuổi rồi nhỉ?” Rốt cuộc Dạ Chẩn Đình cũng lên tiếng.

“Ừ.” Phong Thiên Tuyết vô thức đáp lại.

“Là trước tôi hay sau tôi?” Dạ Chấn Đình lại hỏi một câu.

“Hả?” Phong Thiên Tuyết hoảng sợ, không biết nên trả lời như thế nào.

“Chắc là sau…” Dạ Chấn Đình tự trả lời.

“Vào cái đếm bốn năm trước, đó là lần đầu tiên của cô, không thể là giả được.”

Đêm đó cô chảy rất nhiều máu, mặc dù là người bị bỏ thuốc nhưng cô lại nhiệt tình như lửa, tuy nhiên cảm giác thuần khiết của thiếu nữ là thư không thể làm giả được..

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Đưa điện thoại cho anh.” Thần Thần giật lấy điện thoại, sau đó Thần Thần nghiêm túc hỏi: “Mẹ ơi, bây giờ mẹ đang ở đâu? Có an toàn không ạ?”“Mẹ rất an toàn” Phong Thiên Tuyết thấy sắc mặt Dạ Chẩn Đình đã bắt đầu không ổn, vội vàng nói: “Đại Bảo, con nghe lời, đưa các em đi ngủ đi, mẹ phải làm việc đã”.“Con biết rồi, mẹ ơi, mẹ yên tâm đi ạ.”“Đại Bảo, mẹ cúp máy đây, bao giờ mẹ về nhà rồi nói chuyện, ngoan!”Phong Thiên Tuyết vội vàng cúp điện thoại, quay đầu lại nhìn Dạ Chấn Đình với vẻ sợ sệt.Dạ Chẩn Đình không nói gì, anh chỉ dập tắt điếu thuốc, đóng cửa sổ xe.Không gian tĩnh mịch, bầu không khí áp lực.Phong Thiên Tuyết có cảm giác khó thở, tim đập loạn xạ.Vào ngày đặc biệt hôm nay, tâm trạng của anh vốn đã không tốt, cô không nên khiến anh tức giận…Trước đó khó khăn lắm bầu không khí mới dịu đi một chút, nhưng bây giờ lai…Đột nhiên, chiếc xe tăng tốc và lao như bay về phía trước.Phong Thiên Tuyết càng thêm căng thẳng, cả người dán chặt vào ghế ngồi, không dám lộn xộn, ngay cả hô hấp cũng dè dặt.“Anh muốn đi đâu vậy?”Sau khi nhịn một lúc lâu, cuối cùng Phong Thiên Tuyết cũng lên tiếng hỏi.Dạ Chấn Đình vẫn không nói gì.“Đừng tức giận nữa” Phong Thiên Tuyết sợ sệt nhìn anh, “Tôi chỉ nhận một cuộc điện thoại…”“Đứa trẻ ba tuổi rồi nhỉ?” Rốt cuộc Dạ Chẩn Đình cũng lên tiếng.“Ừ.” Phong Thiên Tuyết vô thức đáp lại.“Là trước tôi hay sau tôi?” Dạ Chấn Đình lại hỏi một câu.“Hả?” Phong Thiên Tuyết hoảng sợ, không biết nên trả lời như thế nào.“Chắc là sau…” Dạ Chấn Đình tự trả lời.“Vào cái đếm bốn năm trước, đó là lần đầu tiên của cô, không thể là giả được.”Đêm đó cô chảy rất nhiều máu, mặc dù là người bị bỏ thuốc nhưng cô lại nhiệt tình như lửa, tuy nhiên cảm giác thuần khiết của thiếu nữ là thư không thể làm giả được..

Chương 440