Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 482

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Anh… Phong Thiên Tuyết nhất thời im lặng.“Nghỉ ngơi cho tốt” Dạ Chẩn Đình tháo khăn tắm bên dưới người ra, chậm rãi mặc quần áo vào.“Anh đã có vợ chưa cưới rồi, sau này đừng đụng vào tối nữa!” Phong Thiên Tuyết cố gắng đàm phán với anh, “Hay là anh buông tha cho tôi đi, tôi không muốn ảnh hưởng đến tình cảm của hai người, cũng không muốn bị người ta nhằm vào…”.“Cô đánh giá quá cao bản thân mình rồi.” Dạ Chẩn Đình ngắt lời cô, lạnh lùng nói: “Cô không ảnh hưởng đến điều gì được.Khi anh đứng dậy, tiện tay đặt lại cái gối trên giường, “Về phần bị nhằm vào là vì bản thân cô quá ngu ngốc”“Anh…”“Ngoan ngoãn ở lại đây” Dạ Chấn Đình mang giày vào, nhanh chóng rời đi.Phong Thiên Tuyết nhìn theo bóng lưng của anh, rất phiền muộn, mấy phút trước anh và Lăng Long còn thân mật thể hiện tình cảm, giờ lại đến chiếm đoạt cô.Điều khác biệt là Lăng Long có thể được công khai trước mặt mọi người, còn cô giống như một người tình không thể ra ngoài ánh sáng, chỉ có thể trốn sau lưng.Cảm giác này thật kinh khủng…Cô rất muốn chấm dứt, nhưng cô không thể kiểm soát được mối quan hệ này.Cô thật sự không biết anh nghĩ gì, rõ ràng đã có Lăng Long, vậy tại sao lại không chịu buông tha cho cô?“Cốc cốc!” Đột nhiên, bên ngoài có tiếng gõ cửa, “Tiểu Phong, tôi là Văn Lý, tôi vào được không?”“Chờ một chút.” Phong Thiên Tuyết nhanh chóng mặc quần áo vào rồi đi tới mở cửa, “Chị Văn!”“Tôi đang tìm USB của tôi, cô có thấy không?” Văn Ly hỏi.“Chắc nó ở trong túi hồ sơ, tôi đi tìm” Phong Thiên Tuyết lập tức quay trở lại phòng và tìm đồ.Văn Ly đứng ở cửa không đi vào.Ngay sau đó, Phong Thiên Tuyết tìm thấy chiếc USB trong túi xách của mình: “Hóa ra là ở đây.”“Tốt quá” Văn Ly nhanh chóng cầm lấy USB, “Tôi sẽ đưa cho sếp Lăng, cô cứ nghỉ ngơi đi”.“Không phải cô ấy bảo tôi mang qua sao?” Phong Thiên Tuyết buột miệng nói..

“Anh… Phong Thiên Tuyết nhất thời im lặng.

“Nghỉ ngơi cho tốt” Dạ Chẩn Đình tháo khăn tắm bên dưới người ra, chậm rãi mặc quần áo vào.

“Anh đã có vợ chưa cưới rồi, sau này đừng đụng vào tối nữa!” Phong Thiên Tuyết cố gắng đàm phán với anh, “Hay là anh buông tha cho tôi đi, tôi không muốn ảnh hưởng đến tình cảm của hai người, cũng không muốn bị người ta nhằm vào…”.

“Cô đánh giá quá cao bản thân mình rồi.” Dạ Chẩn Đình ngắt lời cô, lạnh lùng nói: “Cô không ảnh hưởng đến điều gì được.

Khi anh đứng dậy, tiện tay đặt lại cái gối trên giường, “Về phần bị nhằm vào là vì bản thân cô quá ngu ngốc”

“Anh…”

“Ngoan ngoãn ở lại đây” Dạ Chấn Đình mang giày vào, nhanh chóng rời đi.

Phong Thiên Tuyết nhìn theo bóng lưng của anh, rất phiền muộn, mấy phút trước anh và Lăng Long còn thân mật thể hiện tình cảm, giờ lại đến chiếm đoạt cô.

Điều khác biệt là Lăng Long có thể được công khai trước mặt mọi người, còn cô giống như một người tình không thể ra ngoài ánh sáng, chỉ có thể trốn sau lưng.

Cảm giác này thật kinh khủng…

Cô rất muốn chấm dứt, nhưng cô không thể kiểm soát được mối quan hệ này.

Cô thật sự không biết anh nghĩ gì, rõ ràng đã có Lăng Long, vậy tại sao lại không chịu buông tha cho cô?

“Cốc cốc!” Đột nhiên, bên ngoài có tiếng gõ cửa, “Tiểu Phong, tôi là Văn Lý, tôi vào được không?”

“Chờ một chút.” Phong Thiên Tuyết nhanh chóng mặc quần áo vào rồi đi tới mở cửa, “Chị Văn!”

“Tôi đang tìm USB của tôi, cô có thấy không?” Văn Ly hỏi.

“Chắc nó ở trong túi hồ sơ, tôi đi tìm” Phong Thiên Tuyết lập tức quay trở lại phòng và tìm đồ.

Văn Ly đứng ở cửa không đi vào.

Ngay sau đó, Phong Thiên Tuyết tìm thấy chiếc USB trong túi xách của mình: “Hóa ra là ở đây.”

“Tốt quá” Văn Ly nhanh chóng cầm lấy USB, “Tôi sẽ đưa cho sếp Lăng, cô cứ nghỉ ngơi đi”.

“Không phải cô ấy bảo tôi mang qua sao?” Phong Thiên Tuyết buột miệng nói..

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Anh… Phong Thiên Tuyết nhất thời im lặng.“Nghỉ ngơi cho tốt” Dạ Chẩn Đình tháo khăn tắm bên dưới người ra, chậm rãi mặc quần áo vào.“Anh đã có vợ chưa cưới rồi, sau này đừng đụng vào tối nữa!” Phong Thiên Tuyết cố gắng đàm phán với anh, “Hay là anh buông tha cho tôi đi, tôi không muốn ảnh hưởng đến tình cảm của hai người, cũng không muốn bị người ta nhằm vào…”.“Cô đánh giá quá cao bản thân mình rồi.” Dạ Chẩn Đình ngắt lời cô, lạnh lùng nói: “Cô không ảnh hưởng đến điều gì được.Khi anh đứng dậy, tiện tay đặt lại cái gối trên giường, “Về phần bị nhằm vào là vì bản thân cô quá ngu ngốc”“Anh…”“Ngoan ngoãn ở lại đây” Dạ Chấn Đình mang giày vào, nhanh chóng rời đi.Phong Thiên Tuyết nhìn theo bóng lưng của anh, rất phiền muộn, mấy phút trước anh và Lăng Long còn thân mật thể hiện tình cảm, giờ lại đến chiếm đoạt cô.Điều khác biệt là Lăng Long có thể được công khai trước mặt mọi người, còn cô giống như một người tình không thể ra ngoài ánh sáng, chỉ có thể trốn sau lưng.Cảm giác này thật kinh khủng…Cô rất muốn chấm dứt, nhưng cô không thể kiểm soát được mối quan hệ này.Cô thật sự không biết anh nghĩ gì, rõ ràng đã có Lăng Long, vậy tại sao lại không chịu buông tha cho cô?“Cốc cốc!” Đột nhiên, bên ngoài có tiếng gõ cửa, “Tiểu Phong, tôi là Văn Lý, tôi vào được không?”“Chờ một chút.” Phong Thiên Tuyết nhanh chóng mặc quần áo vào rồi đi tới mở cửa, “Chị Văn!”“Tôi đang tìm USB của tôi, cô có thấy không?” Văn Ly hỏi.“Chắc nó ở trong túi hồ sơ, tôi đi tìm” Phong Thiên Tuyết lập tức quay trở lại phòng và tìm đồ.Văn Ly đứng ở cửa không đi vào.Ngay sau đó, Phong Thiên Tuyết tìm thấy chiếc USB trong túi xách của mình: “Hóa ra là ở đây.”“Tốt quá” Văn Ly nhanh chóng cầm lấy USB, “Tôi sẽ đưa cho sếp Lăng, cô cứ nghỉ ngơi đi”.“Không phải cô ấy bảo tôi mang qua sao?” Phong Thiên Tuyết buột miệng nói..

Chương 482