Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…
Chương 508
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Phong Thiên Tuyết chụp X quang để kiểm tra ở bệnh viện, được chẩn đoán mặc dù không bị thương đếnxương cốt nhưng vẫn phải hết sức chú ý vết thương ở eo.Lôi Vũ làm các trị liệu có liên quan cho cô rồi đưa cô về biệt thự nhà họ Dạ.Hai y tá đỡ cô nằm sấp trên giường, Phong Thiên Tuyết vốn định tắm rửa, nhưng Lôi Vũ nói tối nay không được chạm vào nước, chỉ bảo nữ giúp việc lau người cho cô rồi dặn dò cô nghỉ ngơi.Sau đó đám người liền rời đi.Phong Thiên Tuyết cảm giác toàn thân khó chịu giống như sắp rã rời, miếng dán sau lưng thoang thoảng mùi thuốc đông y.Cả người đau nhức, cô nghiến răng nghiến lợi mắng chửi Dạ Chấn Đình…Từ khi ở bên anh ta, gần như không ngày nào cô không bị thương, không biết tên cuồng bạo lực này tuổi thơ đã chịu bóng ma gì mà lại hình thành tính cách tàn bạo như vậy.Thật hy vọng có thể thoát khỏi anh ta sớm một chút…Đêm dần khuya, Phong Thiên Tuyết ôm gối đầu, dần dần thiếp đi trong suy nghĩ miên man.Khi đang ngủ mơ màng, một bàn tay chậm rãi đưa ra, nhẹ nhàng v**t v* eo cô…Trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, dường như có cảm giác cóngười sau lưng, nhưng mùi hương quen thuộc đó khiến cô buông lỏng cảnh giác.Cô ngủ tiếp, mặc cho bàn tay kia chậm rãi thăm dò ở trên người cô, tiếp theo người đó vén chăn lên nằm xuống bên cạnh cô…Dạ Chấn Đình cẩn thận xích lại gần Phong Thiên Tuyết, một tay duỗi ra đặt dưới cổ cô, kéo cô vào trong lòng, tay còn lại khẽ v**t v* người cô.Lôi Vũ báo cáo rằng cô không bị thương đến xương cốt, nhưng eo bị thương, cần vật lý trị liệu.Khoảnh khắc đá cô, trái tim anh gần như ngừng nửa nhịp, anh rất đau lòng, nhưng cũng rất tức giận.Người phụ nữ này vì bảo vệ người đàn ông khác mà chẳng mang tính mạng.Nghĩ đến đây, trong lòng anh lại hừng hực lửa giận…Tay anh bóp mạnh đùi cô một cái, coi như một sự trừng phạt mang tính trả thù.“Á!” Phong Thiên Tuyết bừng tỉnh giấc, cựa quậy người rồi quay đầu, anh thừa cơ hôn môi cô….
Phong Thiên Tuyết chụp X quang để kiểm tra ở bệnh viện, được chẩn đoán mặc dù không bị thương đến
xương cốt nhưng vẫn phải hết sức chú ý vết thương ở eo.
Lôi Vũ làm các trị liệu có liên quan cho cô rồi đưa cô về biệt thự nhà họ Dạ.
Hai y tá đỡ cô nằm sấp trên giường, Phong Thiên Tuyết vốn định tắm rửa, nhưng Lôi Vũ nói tối nay không được chạm vào nước, chỉ bảo nữ giúp việc lau người cho cô rồi dặn dò cô nghỉ ngơi.
Sau đó đám người liền rời đi.
Phong Thiên Tuyết cảm giác toàn thân khó chịu giống như sắp rã rời, miếng dán sau lưng thoang thoảng mùi thuốc đông y.
Cả người đau nhức, cô nghiến răng nghiến lợi mắng chửi Dạ Chấn Đình…
Từ khi ở bên anh ta, gần như không ngày nào cô không bị thương, không biết tên cuồng bạo lực này tuổi thơ đã chịu bóng ma gì mà lại hình thành tính cách tàn bạo như vậy.
Thật hy vọng có thể thoát khỏi anh ta sớm một chút…
Đêm dần khuya, Phong Thiên Tuyết ôm gối đầu, dần dần thiếp đi trong suy nghĩ miên man.
Khi đang ngủ mơ màng, một bàn tay chậm rãi đưa ra, nhẹ nhàng v**t v* eo cô…
Trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, dường như có cảm giác có
người sau lưng, nhưng mùi hương quen thuộc đó khiến cô buông lỏng cảnh giác.
Cô ngủ tiếp, mặc cho bàn tay kia chậm rãi thăm dò ở trên người cô, tiếp theo người đó vén chăn lên nằm xuống bên cạnh cô…
Dạ Chấn Đình cẩn thận xích lại gần Phong Thiên Tuyết, một tay duỗi ra đặt dưới cổ cô, kéo cô vào trong lòng, tay còn lại khẽ v**t v* người cô.
Lôi Vũ báo cáo rằng cô không bị thương đến xương cốt, nhưng eo bị thương, cần vật lý trị liệu.
Khoảnh khắc đá cô, trái tim anh gần như ngừng nửa nhịp, anh rất đau lòng, nhưng cũng rất tức giận.
Người phụ nữ này vì bảo vệ người đàn ông khác mà chẳng mang tính mạng.
Nghĩ đến đây, trong lòng anh lại hừng hực lửa giận…
Tay anh bóp mạnh đùi cô một cái, coi như một sự trừng phạt mang tính trả thù.
“Á!” Phong Thiên Tuyết bừng tỉnh giấc, cựa quậy người rồi quay đầu, anh thừa cơ hôn môi cô….
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Phong Thiên Tuyết chụp X quang để kiểm tra ở bệnh viện, được chẩn đoán mặc dù không bị thương đếnxương cốt nhưng vẫn phải hết sức chú ý vết thương ở eo.Lôi Vũ làm các trị liệu có liên quan cho cô rồi đưa cô về biệt thự nhà họ Dạ.Hai y tá đỡ cô nằm sấp trên giường, Phong Thiên Tuyết vốn định tắm rửa, nhưng Lôi Vũ nói tối nay không được chạm vào nước, chỉ bảo nữ giúp việc lau người cho cô rồi dặn dò cô nghỉ ngơi.Sau đó đám người liền rời đi.Phong Thiên Tuyết cảm giác toàn thân khó chịu giống như sắp rã rời, miếng dán sau lưng thoang thoảng mùi thuốc đông y.Cả người đau nhức, cô nghiến răng nghiến lợi mắng chửi Dạ Chấn Đình…Từ khi ở bên anh ta, gần như không ngày nào cô không bị thương, không biết tên cuồng bạo lực này tuổi thơ đã chịu bóng ma gì mà lại hình thành tính cách tàn bạo như vậy.Thật hy vọng có thể thoát khỏi anh ta sớm một chút…Đêm dần khuya, Phong Thiên Tuyết ôm gối đầu, dần dần thiếp đi trong suy nghĩ miên man.Khi đang ngủ mơ màng, một bàn tay chậm rãi đưa ra, nhẹ nhàng v**t v* eo cô…Trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, dường như có cảm giác cóngười sau lưng, nhưng mùi hương quen thuộc đó khiến cô buông lỏng cảnh giác.Cô ngủ tiếp, mặc cho bàn tay kia chậm rãi thăm dò ở trên người cô, tiếp theo người đó vén chăn lên nằm xuống bên cạnh cô…Dạ Chấn Đình cẩn thận xích lại gần Phong Thiên Tuyết, một tay duỗi ra đặt dưới cổ cô, kéo cô vào trong lòng, tay còn lại khẽ v**t v* người cô.Lôi Vũ báo cáo rằng cô không bị thương đến xương cốt, nhưng eo bị thương, cần vật lý trị liệu.Khoảnh khắc đá cô, trái tim anh gần như ngừng nửa nhịp, anh rất đau lòng, nhưng cũng rất tức giận.Người phụ nữ này vì bảo vệ người đàn ông khác mà chẳng mang tính mạng.Nghĩ đến đây, trong lòng anh lại hừng hực lửa giận…Tay anh bóp mạnh đùi cô một cái, coi như một sự trừng phạt mang tính trả thù.“Á!” Phong Thiên Tuyết bừng tỉnh giấc, cựa quậy người rồi quay đầu, anh thừa cơ hôn môi cô….