Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 511

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Thật ạ?”Lăng Long mừng rỡ, nhưng sau đó lại nhìn Dạ Chẩn Đình vẻ dè dặt, “Chẩn Đình, được không anh?”Dạ Chẩn Đình đang định mở miệng thì ông cụ Dạ liền nói bằng giọng mạnh mẽ: “Không cần hỏi ý của nó, ông nói được là được!”“Cám ơn ông ạ” Lăng Long làm mặt xấu với Dạ Chấn Đình rồi đỡ ông cụ Dạ đi vào biệt thự.Đằng sau, mấy vệ sĩ ông cụ mang đến đang bế hành lý, đám người Dạ Huy cung kính đón tiếp họ.Dạ Chấn Đình đưa mắt liếc nhìn căn phòng của Phong Thiên Tuyết trên tầng hai.Phong Thiên Tuyết cuống quýt khép rèm cửa lại, lui sang một bên, bây giờ trong lòng cô rất hoảng loạn, ông cụ Dạ dẫn Lăng Long vào ở, vậy thì cô phải làm gì đây?Ông cụ có biết sự tồn tại của cô không?Nếu như biết, liệu ông ta có cùng Lăng Long bắt nạt cô, sỉ nhục cô?Phong Thiên Tuyết đi đi lại lại trong phòng, trong lòng cực kỳ rối bời…Làm sao bây giờ?Làm sao bây giờ?Có phải Dạ Chẩn Đình sẽ nhận lúc bọn họ ngủ, lén lút đưa cô đi?Đang nghĩ ngợi thì bên ngoài vang lên tiếng bước chân, sau đó tiếng bước chân dừng lại ngoài cửa phòng cô…Lòng Phong Thiên Tuyết như thắt lại, cô bước chân trần, cẩn thận đi qua nghe xem động tĩnh bên ngoài.“Chấn Đình, em muốn ở phòng này”Cô nghe thấy tiếng của Lăng Long.Qua khe cửa, Phong Thiên Tuyết có thể nhìn thấy một số bóng người, cô đoán có rất nhiều người đang đứng bên ngoài.“Không được.” Dạ Chấn Đình từ chối với vẻ bình thản, “Chọn phòng khác đi.”“Vì sao?” Lăng Long nũng nịu với anh, “Em chỉ muốn ở phòng bên cạnh anh thôi.”Phong Thiên Tuyết chau mày, nín thở tập trung nghe động tĩnh bên ngoài.Có phải Lăng Long biết cô ở đây nên cố ý nói như vậy?Dạ Chấn Đình sẽ không đồng ý đấy chứ?Áo khoác và giày của anh còn ở trong phòng, trong phòng tắm cũng có đồ dùng của anh..

“Thật ạ?”

Lăng Long mừng rỡ, nhưng sau đó lại nhìn Dạ Chẩn Đình vẻ dè dặt, “Chẩn Đình, được không anh?”

Dạ Chẩn Đình đang định mở miệng thì ông cụ Dạ liền nói bằng giọng mạnh mẽ: “Không cần hỏi ý của nó, ông nói được là được!”

“Cám ơn ông ạ” Lăng Long làm mặt xấu với Dạ Chấn Đình rồi đỡ ông cụ Dạ đi vào biệt thự.

Đằng sau, mấy vệ sĩ ông cụ mang đến đang bế hành lý, đám người Dạ Huy cung kính đón tiếp họ.

Dạ Chấn Đình đưa mắt liếc nhìn căn phòng của Phong Thiên Tuyết trên tầng hai.

Phong Thiên Tuyết cuống quýt khép rèm cửa lại, lui sang một bên, bây giờ trong lòng cô rất hoảng loạn, ông cụ Dạ dẫn Lăng Long vào ở, vậy thì cô phải làm gì đây?

Ông cụ có biết sự tồn tại của cô không?

Nếu như biết, liệu ông ta có cùng Lăng Long bắt nạt cô, sỉ nhục cô?

Phong Thiên Tuyết đi đi lại lại trong phòng, trong lòng cực kỳ rối bời…

Làm sao bây giờ?

Làm sao bây giờ?

Có phải Dạ Chẩn Đình sẽ nhận lúc bọn họ ngủ, lén lút đưa cô đi?

Đang nghĩ ngợi thì bên ngoài vang lên tiếng bước chân, sau đó tiếng bước chân dừng lại ngoài cửa phòng cô…

Lòng Phong Thiên Tuyết như thắt lại, cô bước chân trần, cẩn thận đi qua nghe xem động tĩnh bên ngoài.

“Chấn Đình, em muốn ở phòng này”

Cô nghe thấy tiếng của Lăng Long.

Qua khe cửa, Phong Thiên Tuyết có thể nhìn thấy một số bóng người, cô đoán có rất nhiều người đang đứng bên ngoài.

“Không được.” Dạ Chấn Đình từ chối với vẻ bình thản, “Chọn phòng khác đi.”

“Vì sao?” Lăng Long nũng nịu với anh, “Em chỉ muốn ở phòng bên cạnh anh thôi.”

Phong Thiên Tuyết chau mày, nín thở tập trung nghe động tĩnh bên ngoài.

Có phải Lăng Long biết cô ở đây nên cố ý nói như vậy?

Dạ Chấn Đình sẽ không đồng ý đấy chứ?

Áo khoác và giày của anh còn ở trong phòng, trong phòng tắm cũng có đồ dùng của anh..

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Thật ạ?”Lăng Long mừng rỡ, nhưng sau đó lại nhìn Dạ Chẩn Đình vẻ dè dặt, “Chẩn Đình, được không anh?”Dạ Chẩn Đình đang định mở miệng thì ông cụ Dạ liền nói bằng giọng mạnh mẽ: “Không cần hỏi ý của nó, ông nói được là được!”“Cám ơn ông ạ” Lăng Long làm mặt xấu với Dạ Chấn Đình rồi đỡ ông cụ Dạ đi vào biệt thự.Đằng sau, mấy vệ sĩ ông cụ mang đến đang bế hành lý, đám người Dạ Huy cung kính đón tiếp họ.Dạ Chấn Đình đưa mắt liếc nhìn căn phòng của Phong Thiên Tuyết trên tầng hai.Phong Thiên Tuyết cuống quýt khép rèm cửa lại, lui sang một bên, bây giờ trong lòng cô rất hoảng loạn, ông cụ Dạ dẫn Lăng Long vào ở, vậy thì cô phải làm gì đây?Ông cụ có biết sự tồn tại của cô không?Nếu như biết, liệu ông ta có cùng Lăng Long bắt nạt cô, sỉ nhục cô?Phong Thiên Tuyết đi đi lại lại trong phòng, trong lòng cực kỳ rối bời…Làm sao bây giờ?Làm sao bây giờ?Có phải Dạ Chẩn Đình sẽ nhận lúc bọn họ ngủ, lén lút đưa cô đi?Đang nghĩ ngợi thì bên ngoài vang lên tiếng bước chân, sau đó tiếng bước chân dừng lại ngoài cửa phòng cô…Lòng Phong Thiên Tuyết như thắt lại, cô bước chân trần, cẩn thận đi qua nghe xem động tĩnh bên ngoài.“Chấn Đình, em muốn ở phòng này”Cô nghe thấy tiếng của Lăng Long.Qua khe cửa, Phong Thiên Tuyết có thể nhìn thấy một số bóng người, cô đoán có rất nhiều người đang đứng bên ngoài.“Không được.” Dạ Chấn Đình từ chối với vẻ bình thản, “Chọn phòng khác đi.”“Vì sao?” Lăng Long nũng nịu với anh, “Em chỉ muốn ở phòng bên cạnh anh thôi.”Phong Thiên Tuyết chau mày, nín thở tập trung nghe động tĩnh bên ngoài.Có phải Lăng Long biết cô ở đây nên cố ý nói như vậy?Dạ Chấn Đình sẽ không đồng ý đấy chứ?Áo khoác và giày của anh còn ở trong phòng, trong phòng tắm cũng có đồ dùng của anh..

Chương 511