Tác giả:

Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…

Chương 59: 59: Đây Là Hương Vị Của Ngũ Vận Uyển Sao

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… “Anh làm gì vậy!” Ngũ Vận Uyển có chút hoảng loạn ngước mắt lên, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông gần trong gang tấc.Ánh mắt Nam Ngự u ám, không nhìn ra được cảm xúc gì, chỉ nhìn vẻ mặt hoảng loạn của người phụ nữ nhỏ bé trước mặt, thấp giọng nói: “Ngũ Vận Uyển, em không có gì muốn nói với tôi sao?"Anh biết tính cách của cháu trai mình - Nam Bá.Nam Bá có tính cách bốc đồng, sau khi nhận được những bức ảnh này chắc chắn sẽ không nhịn được mà đi tìm Ngũ Vận Uyển.Cộng thêm thái độ như mất hồn của Ngũ Vận Uyển ngày hôm nay, chắc là đã xem những bức ảnh này rồi.Nhưng cô không nói với mình bất cứ điều gì.Điều này càng khiến Nam Ngự giận dữ hơn.Tại sao không nói gì? Mình là chồng của cô, nhưng cô chịu oan ức lại không nói một lời nào, thậm chí còn muốn tiếp tục làm việc ở cái tòa soạn chết tiệt đó nữa.Nam Ngự cũng không biết rốt cuộc mình đang giận vì điều gì, chỉ là khi nhìn khuôn mặt hơi tái và đôi mắt ướt đẫm của Ngũ Vận Uyển, anh không khỏi khó chịu.“Ngũ Vận Uyển, tôi đang hỏi em đấy!” Một lúc lâu không thấy Ngũ Vận Uyển trả lời, Nam Ngự càng thêm tức giận, trực tiếp vươn tay bóp cằm của cô, buộc cô phải nhìn mình.Ngũ Vận Uyển bị anh bóp cằm rất đau, nước mắt khó khăn lắm mới kìm lại được lại chảy ra, cô nhìn chằm chằm Nam Ngự trước mặt, "Nam Ngự, anh nổi điên cái gì thế!".Nam Ngự cũng cảm thấy bây giờ mình điên thật rồi.Nhìn khuôn mặt đỏ bừng và đôi mắt ngấn lệ của Ngũ Vận Uyển trước mặt, anh lại cảm thấy rất mê người, chết tiệt!Nhưng trong đầu lại nghĩ đến những bức ảnh đã nhìn thấy hôm nay, nghĩ đến lời Nam Bá nói "Ngũ Vận Uyển đã từng hẹn hò với tôi", anh chỉ cảm thấy chút lý trí cuối cùng của mình đã biến mất!Nam Ngự đột nhiên cúi đầu xuống, chặn lấy đôi môi có phần tái nhợt của Ngũ Vận Uyển, nuốt hết tiếng kêu kinh ngạc của cô.Nam Ngự vốn dĩ chỉ muốn hôn cảnh cáo, nhưng không ngờ khi chạm vào môi của Ngũ Vận Uyển, mùi hương nhàn nhạt của chỉ người phụ nữ mới có truyền ra từ giữa môi khiến anh sững sờ.Đây là hương vị của Ngũ Vận Uyển sao?Giây tiếp theo, anh dường như bị ám vậy, không nhịn được mà cay môi Ngũ Vận Uyển ra, tham lam cướp đoạt hương vị trên người cô.

“Anh làm gì vậy!” Ngũ Vận Uyển có chút hoảng loạn ngước mắt lên, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông gần trong gang tấc.

Ánh mắt Nam Ngự u ám, không nhìn ra được cảm xúc gì, chỉ nhìn vẻ mặt hoảng loạn của người phụ nữ nhỏ bé trước mặt, thấp giọng nói: “Ngũ Vận Uyển, em không có gì muốn nói với tôi sao?"

Anh biết tính cách của cháu trai mình - Nam Bá.

Nam Bá có tính cách bốc đồng, sau khi nhận được những bức ảnh này chắc chắn sẽ không nhịn được mà đi tìm Ngũ Vận Uyển.

Cộng thêm thái độ như mất hồn của Ngũ Vận Uyển ngày hôm nay, chắc là đã xem những bức ảnh này rồi.

Nhưng cô không nói với mình bất cứ điều gì.

Điều này càng khiến Nam Ngự giận dữ hơn.

Tại sao không nói gì? Mình là chồng của cô, nhưng cô chịu oan ức lại không nói một lời nào, thậm chí còn muốn tiếp tục làm việc ở cái tòa soạn chết tiệt đó nữa.

Nam Ngự cũng không biết rốt cuộc mình đang giận vì điều gì, chỉ là khi nhìn khuôn mặt hơi tái và đôi mắt ướt đẫm của Ngũ Vận Uyển, anh không khỏi khó chịu.

“Ngũ Vận Uyển, tôi đang hỏi em đấy!” Một lúc lâu không thấy Ngũ Vận Uyển trả lời, Nam Ngự càng thêm tức giận, trực tiếp vươn tay bóp cằm của cô, buộc cô phải nhìn mình.

Ngũ Vận Uyển bị anh bóp cằm rất đau, nước mắt khó khăn lắm mới kìm lại được lại chảy ra, cô nhìn chằm chằm Nam Ngự trước mặt, "Nam Ngự, anh nổi điên cái gì thế!".

Nam Ngự cũng cảm thấy bây giờ mình điên thật rồi.

Nhìn khuôn mặt đỏ bừng và đôi mắt ngấn lệ của Ngũ Vận Uyển trước mặt, anh lại cảm thấy rất mê người, chết tiệt!

Nhưng trong đầu lại nghĩ đến những bức ảnh đã nhìn thấy hôm nay, nghĩ đến lời Nam Bá nói "Ngũ Vận Uyển đã từng hẹn hò với tôi", anh chỉ cảm thấy chút lý trí cuối cùng của mình đã biến mất!

Nam Ngự đột nhiên cúi đầu xuống, chặn lấy đôi môi có phần tái nhợt của Ngũ Vận Uyển, nuốt hết tiếng kêu kinh ngạc của cô.

Nam Ngự vốn dĩ chỉ muốn hôn cảnh cáo, nhưng không ngờ khi chạm vào môi của Ngũ Vận Uyển, mùi hương nhàn nhạt của chỉ người phụ nữ mới có truyền ra từ giữa môi khiến anh sững sờ.

Đây là hương vị của Ngũ Vận Uyển sao?

Giây tiếp theo, anh dường như bị ám vậy, không nhịn được mà cay môi Ngũ Vận Uyển ra, tham lam cướp đoạt hương vị trên người cô.

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… “Anh làm gì vậy!” Ngũ Vận Uyển có chút hoảng loạn ngước mắt lên, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông gần trong gang tấc.Ánh mắt Nam Ngự u ám, không nhìn ra được cảm xúc gì, chỉ nhìn vẻ mặt hoảng loạn của người phụ nữ nhỏ bé trước mặt, thấp giọng nói: “Ngũ Vận Uyển, em không có gì muốn nói với tôi sao?"Anh biết tính cách của cháu trai mình - Nam Bá.Nam Bá có tính cách bốc đồng, sau khi nhận được những bức ảnh này chắc chắn sẽ không nhịn được mà đi tìm Ngũ Vận Uyển.Cộng thêm thái độ như mất hồn của Ngũ Vận Uyển ngày hôm nay, chắc là đã xem những bức ảnh này rồi.Nhưng cô không nói với mình bất cứ điều gì.Điều này càng khiến Nam Ngự giận dữ hơn.Tại sao không nói gì? Mình là chồng của cô, nhưng cô chịu oan ức lại không nói một lời nào, thậm chí còn muốn tiếp tục làm việc ở cái tòa soạn chết tiệt đó nữa.Nam Ngự cũng không biết rốt cuộc mình đang giận vì điều gì, chỉ là khi nhìn khuôn mặt hơi tái và đôi mắt ướt đẫm của Ngũ Vận Uyển, anh không khỏi khó chịu.“Ngũ Vận Uyển, tôi đang hỏi em đấy!” Một lúc lâu không thấy Ngũ Vận Uyển trả lời, Nam Ngự càng thêm tức giận, trực tiếp vươn tay bóp cằm của cô, buộc cô phải nhìn mình.Ngũ Vận Uyển bị anh bóp cằm rất đau, nước mắt khó khăn lắm mới kìm lại được lại chảy ra, cô nhìn chằm chằm Nam Ngự trước mặt, "Nam Ngự, anh nổi điên cái gì thế!".Nam Ngự cũng cảm thấy bây giờ mình điên thật rồi.Nhìn khuôn mặt đỏ bừng và đôi mắt ngấn lệ của Ngũ Vận Uyển trước mặt, anh lại cảm thấy rất mê người, chết tiệt!Nhưng trong đầu lại nghĩ đến những bức ảnh đã nhìn thấy hôm nay, nghĩ đến lời Nam Bá nói "Ngũ Vận Uyển đã từng hẹn hò với tôi", anh chỉ cảm thấy chút lý trí cuối cùng của mình đã biến mất!Nam Ngự đột nhiên cúi đầu xuống, chặn lấy đôi môi có phần tái nhợt của Ngũ Vận Uyển, nuốt hết tiếng kêu kinh ngạc của cô.Nam Ngự vốn dĩ chỉ muốn hôn cảnh cáo, nhưng không ngờ khi chạm vào môi của Ngũ Vận Uyển, mùi hương nhàn nhạt của chỉ người phụ nữ mới có truyền ra từ giữa môi khiến anh sững sờ.Đây là hương vị của Ngũ Vận Uyển sao?Giây tiếp theo, anh dường như bị ám vậy, không nhịn được mà cay môi Ngũ Vận Uyển ra, tham lam cướp đoạt hương vị trên người cô.

Chương 59: 59: Đây Là Hương Vị Của Ngũ Vận Uyển Sao