Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 69: 69: Xâm Phạm Là Chuyện Tốt Sao
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… "Đương nhiên là thật rồi! Ôi, cầu xin anh, tôi thật sự chưa động vào người phụ nữ đó mà, tôi còn không biết cô ta trông như thế nào cơ"Đoán rằng lão già kia cũng không dám nói dối mình, Nam Ngự rốt cuộc cũng buông tay ra.“Mang người đi xuống.”Nam Ngự lạnh lùng nói,“Đi kiểm tra xem lời lão ta nói có thật không, còn nữa, thẩm vấn lão già kia xem người đã giới thiệu lão ta với Ngũ Vận Uyển là ai?“Vâng” Dương Tá lập tức trả lời, ra hiệu cho những người bên dưới đưa lão già kia xuống, sau đó mới nhìn về phía Nam Ngự thấp giọng nói: “Cậu Nam, thật tốt quá, người xâm phạm mợ chủ năm đó không phải là lão già ghê tởm kia."Trên mặt Nam Ngự không nhìn thấy một chút vui mừng nào, chỉ lạnh lùng liếc nhìn Dương Tá,"Cô ấy bị người đàn ông khác xâm phạm là chuyện tốt sao?"Dương Tá bỗng tái mặt, "Cậu Nam, tôi không có ý đó."Nam Ngự chẳng thèm để ý đến Dương Tá nữa, quay xe lăn rời khỏi nhà kho.Đi thẳng về nhà, khi Nam Ngự vào phòng, Ngũ Vận Uyển vừa hay tắm xong, quấn một chiếc khăn tắm bước ra, không ngờ lại thấy Nam Ngự bước vào.“A” Ngũ Vận Uyển kêu lên một tiếng liền nhanh chóng chui vào phòng tắm.Nhưng Nam Ngự nhàn nhạt nói: "Không cần trốn, dù sao tôi cũng đã nhìn thấy rồi"Ngũ Vận Uyển đột nhiên cứng đờ.Quả thực, vào đêm hôm trước, mặc dù cuối cùng không có chuyện gì xảy ra, nhưng cái gì nên thấy, cái gì không nên thấy Nam Ngự cũng đã thấy hết rồi.Mặt của Ngũ Vận Uyển đỏ bừng, nhưng cô cũng không thể ra vẻ giữ mình nữa, chỉ có thể gượng gạo bước ra ngoài, nhanh chóng mặc váy ngủ của mình ở bên ngoài, sau đó tháo chiếc khăn tắm xuống.Nam Ngự nhìn Ngũ Vận Uyển trước mặt, thân thể còn hơi ướt, nước trượt dài trên chiếc cổ xinh đẹp của cô, khuôn mặt nhỏ cũng ửng đỏ vì sự ngột ngạt của phòng tắm, trông như một quả đào ngon lành.Nam Ngự ho khan một tiếng rồi nhìn sang hướng khác.Ngay cả khi anh biết Ngũ Vận Uyển đã phát sinh quan hệ với người đàn ông khác, nhưng anh vẫn cảm nhận được phản ứng bản năng của cơ thể mình mỗi khi nhìn thấy cơ thể của cô.Chết tiệt, trước đây anh từng là một người ưa sạch sẽ.Nhưng ở trên người Ngũ Vận Uyển, mọi thứ dường như đều là trường hợp đặc biệt.
"Đương nhiên là thật rồi! Ôi, cầu xin anh, tôi thật sự chưa động vào người phụ nữ đó mà, tôi còn không biết cô ta trông như thế nào cơ"
Đoán rằng lão già kia cũng không dám nói dối mình, Nam Ngự rốt cuộc cũng buông tay ra.
“Mang người đi xuống.”
Nam Ngự lạnh lùng nói,
“Đi kiểm tra xem lời lão ta nói có thật không, còn nữa, thẩm vấn lão già kia xem người đã giới thiệu lão ta với Ngũ Vận Uyển là ai?
“Vâng” Dương Tá lập tức trả lời, ra hiệu cho những người bên dưới đưa lão già kia xuống, sau đó mới nhìn về phía Nam Ngự thấp giọng nói: “Cậu Nam, thật tốt quá, người xâm phạm mợ chủ năm đó không phải là lão già ghê tởm kia."
Trên mặt Nam Ngự không nhìn thấy một chút vui mừng nào, chỉ lạnh lùng liếc nhìn Dương Tá,
"Cô ấy bị người đàn ông khác xâm phạm là chuyện tốt sao?"
Dương Tá bỗng tái mặt, "Cậu Nam, tôi không có ý đó."
Nam Ngự chẳng thèm để ý đến Dương Tá nữa, quay xe lăn rời khỏi nhà kho.
Đi thẳng về nhà, khi Nam Ngự vào phòng, Ngũ Vận Uyển vừa hay tắm xong, quấn một chiếc khăn tắm bước ra, không ngờ lại thấy Nam Ngự bước vào.
“A” Ngũ Vận Uyển kêu lên một tiếng liền nhanh chóng chui vào phòng tắm.
Nhưng Nam Ngự nhàn nhạt nói: "Không cần trốn, dù sao tôi cũng đã nhìn thấy rồi"
Ngũ Vận Uyển đột nhiên cứng đờ.
Quả thực, vào đêm hôm trước, mặc dù cuối cùng không có chuyện gì xảy ra, nhưng cái gì nên thấy, cái gì không nên thấy Nam Ngự cũng đã thấy hết rồi.
Mặt của Ngũ Vận Uyển đỏ bừng, nhưng cô cũng không thể ra vẻ giữ mình nữa, chỉ có thể gượng gạo bước ra ngoài, nhanh chóng mặc váy ngủ của mình ở bên ngoài, sau đó tháo chiếc khăn tắm xuống.
Nam Ngự nhìn Ngũ Vận Uyển trước mặt, thân thể còn hơi ướt, nước trượt dài trên chiếc cổ xinh đẹp của cô, khuôn mặt nhỏ cũng ửng đỏ vì sự ngột ngạt của phòng tắm, trông như một quả đào ngon lành.
Nam Ngự ho khan một tiếng rồi nhìn sang hướng khác.
Ngay cả khi anh biết Ngũ Vận Uyển đã phát sinh quan hệ với người đàn ông khác, nhưng anh vẫn cảm nhận được phản ứng bản năng của cơ thể mình mỗi khi nhìn thấy cơ thể của cô.
Chết tiệt, trước đây anh từng là một người ưa sạch sẽ.
Nhưng ở trên người Ngũ Vận Uyển, mọi thứ dường như đều là trường hợp đặc biệt.
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… "Đương nhiên là thật rồi! Ôi, cầu xin anh, tôi thật sự chưa động vào người phụ nữ đó mà, tôi còn không biết cô ta trông như thế nào cơ"Đoán rằng lão già kia cũng không dám nói dối mình, Nam Ngự rốt cuộc cũng buông tay ra.“Mang người đi xuống.”Nam Ngự lạnh lùng nói,“Đi kiểm tra xem lời lão ta nói có thật không, còn nữa, thẩm vấn lão già kia xem người đã giới thiệu lão ta với Ngũ Vận Uyển là ai?“Vâng” Dương Tá lập tức trả lời, ra hiệu cho những người bên dưới đưa lão già kia xuống, sau đó mới nhìn về phía Nam Ngự thấp giọng nói: “Cậu Nam, thật tốt quá, người xâm phạm mợ chủ năm đó không phải là lão già ghê tởm kia."Trên mặt Nam Ngự không nhìn thấy một chút vui mừng nào, chỉ lạnh lùng liếc nhìn Dương Tá,"Cô ấy bị người đàn ông khác xâm phạm là chuyện tốt sao?"Dương Tá bỗng tái mặt, "Cậu Nam, tôi không có ý đó."Nam Ngự chẳng thèm để ý đến Dương Tá nữa, quay xe lăn rời khỏi nhà kho.Đi thẳng về nhà, khi Nam Ngự vào phòng, Ngũ Vận Uyển vừa hay tắm xong, quấn một chiếc khăn tắm bước ra, không ngờ lại thấy Nam Ngự bước vào.“A” Ngũ Vận Uyển kêu lên một tiếng liền nhanh chóng chui vào phòng tắm.Nhưng Nam Ngự nhàn nhạt nói: "Không cần trốn, dù sao tôi cũng đã nhìn thấy rồi"Ngũ Vận Uyển đột nhiên cứng đờ.Quả thực, vào đêm hôm trước, mặc dù cuối cùng không có chuyện gì xảy ra, nhưng cái gì nên thấy, cái gì không nên thấy Nam Ngự cũng đã thấy hết rồi.Mặt của Ngũ Vận Uyển đỏ bừng, nhưng cô cũng không thể ra vẻ giữ mình nữa, chỉ có thể gượng gạo bước ra ngoài, nhanh chóng mặc váy ngủ của mình ở bên ngoài, sau đó tháo chiếc khăn tắm xuống.Nam Ngự nhìn Ngũ Vận Uyển trước mặt, thân thể còn hơi ướt, nước trượt dài trên chiếc cổ xinh đẹp của cô, khuôn mặt nhỏ cũng ửng đỏ vì sự ngột ngạt của phòng tắm, trông như một quả đào ngon lành.Nam Ngự ho khan một tiếng rồi nhìn sang hướng khác.Ngay cả khi anh biết Ngũ Vận Uyển đã phát sinh quan hệ với người đàn ông khác, nhưng anh vẫn cảm nhận được phản ứng bản năng của cơ thể mình mỗi khi nhìn thấy cơ thể của cô.Chết tiệt, trước đây anh từng là một người ưa sạch sẽ.Nhưng ở trên người Ngũ Vận Uyển, mọi thứ dường như đều là trường hợp đặc biệt.